Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322454

Bình chọn: 7.5.00/10/245 lượt.

ông

phải bạn gái của tôi, cô ta chỉ là một trong nhưng ứng cữ viên mà mẹ tôi muốn nhận làm con dâu thôi."

"Chẳng có gì khác nhau sao?"

"Dĩ

nhiên không giống nhau, cô ta là mẹ tôi chọn, không phải là ý của tôi.

Lão bà của tôi, nhất định phải là tự tôi chọn lựa, tôi phải yêu cô ấy." • "Chuyện này liên quan gì tới tôi? Tôi lại không biết anh!" Sở Nhan hận

xoay người muốn đi.

Tối hôm nay quả thực là một đêm đen đủi trời ơi,

gặp xui xẻo cực độ. Chẳng những chia tay với Chí Kiệt, bị người ta vô

lễ, bị người ta in lại năm dấu ngón tay, còn đụng phải một tên đại thiếu gia háo sắc nhàm chán lại vô sỉ này!

"Tiểu thư, cô muốn đi đâu? Tôi có thể đưa cô đi." Anh đi theo phía sau cô, nhắm mắt theo đuôi.

Sở Nhan yên lặng đi vài bước, thấy anh giống như không có dấu hiệu buông

tha, còn ở bên tai cô không ngừng"Ông ông ông" , cô không thể nhịn được

nữa dừng bước lại, vừa định xoay người trách cứ anh, ai ngờ anh lại đang nhào tới, lúc này cô giống như chủ động ôm ấp yêu thương, tiến vào

trong ngực anh.

Cô giống như bị điện giật vội nhảy ra."Anh làm gì thế?"

Anh buồn cười nhìn cô, "Tiểu thư, là tự mình đột nhiên dừng lại, tôi mới có thể đụng vào cô."

"Cười cái gì?" Cô hận hận nhìn anh.

Anh cố nhịn cười, duỗi tay về phía cô.

"Làm cái gì?" Cô nghi ngờ liếc nhìn anh cảnh giác.

"Muốn kết giao làm bạn bè với cô. Tôi tên là Trác Dương, còn cô?"

"Ai muốn kết giao bạn bè với anh!" Một kẻ bắt được nữ sinh liền loạn hôn, cô không muốn cùng anh làm bạn bè.

"Tôi rất vội, không rãnh kết giao bạn bè với anh, gặp lại sau! Không, không

cần gặp lại! Còn là tạm biệt hẹn không tái ngộ, bái bai!" Nói xong, cô

xoay người rời đi! Càng đi càng nhanh, cuối cùng là tăng tốc chạy thật

nhanh, chỉ muốn mau mau rời khỏi cái tên đàn ông đáng ghét đó.

Trác

Dương đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Sở Nhan bước nhanh rời đi dở khóc dở

cười, giống như anh là bệnh dịch lây truyền đáng sợ lắm vậy.

Thật

không nghĩ tới, vì né tránh sự dây dưa của Khưu Tinh Tinh, lừa gạt cô ta nói là có hẹn với bạn gái, lại có thể gặp được một nữ sinh đáng yêu như vậy.

Trong mắt anh lúc đó có vài tía sáng lóe lên, thẳm lặng thở dài vẻ mặt cô đơn xoay người lại của cô, đã sâu khắc sâu trong đầu của anh.

Cái này giống như tập hợp trăm năm cô tịch mất mác cùng với đau lòng, làm

người ta không nhịn được muốn thương yêu, giống như một thiên sự lạc lối rơi xuống phàm trần, cả người lóe lên ánh sáng thánh khiết, cùng với

cái thế giới ồn ào này không hề liên quan.

Một khắc đó, cả 喧 thế giới ồn ào chợt yên tĩnh lại, trong trời đất giống như chỉ còn dư lại cô một mình cô đơn tịch mịch.

Mà anh chỉ muốn xóa đi sự u buồn lạnh như băng trên mặt cô, muốn làm ấm áp lòng của cô.

Cho nên, anh chưa kịp nghĩ ngợi gì, liền xông tới, nhanh chóng ôm chặc lấy cô, hôn lên đôi môi nóng bỏng.

Mà nụ hôn này, đúng là ngọt ngay cả người làm đầu óc quay cuồng, dư vị vô cùng ngây ngất.

Đáng tiếc mới vừa rồi không hỏi được tên của cô, nhưng không cần gấp gáp, có lòng, còn sợ không tìm được cô sao?

Chỉ cần anh muốn, chưa có chuyện gì mà anh không làm được.

Quay người lại, nhìn quán cà phê sau lưng, "cây tầm gửi" ba chữ to lóe lên

nhưng ánh sáng neon muôn màu bên trong, không ngừng biến ảo có trình tự.

Trên khung cửa nhành tầm gửi tựa hồ hướng tới anh mỉm cười, anh cũng không nhịn được nở nụ cười.

Trong truyền thuyết, nhành tầm gửi có thể vì mọi người mang đến tình yêu cùng may mắn, xem ra là thật.

* * *

Chạy trối chết chạy như điên hồi lâu, cho đến cuối cũng không còn nghe được

tiếng nói của Trác Dương, Sở Nhan cúi người xuống, vuốt ngực thở nặng

nhọc.

Quay đầu lại, Trác Dương sớm đã bị cô bỏ xa phía sau lưng, cũng không còn nhìn thấy bóng dáng.

Sống 22 năm, tối nay là gặp phải nhiều chuyện kỳ là nhất à!

Đầu tiên là không giải thích được tại sao lại gặp một màn khó xử nhất trong đời, tiếp đó lại không giải thích được ở dưới một nhành tầm gửi bị

người ta ôm hôn, tiếp theo, tự nhiên bị nhận một cái tát từ một bà điên, lần đầu tiên từ lúc sinh ra tới giờ bị tát! ’

Chỉ là, trải qua

chuyện gặp gỡ kỳ dị này, vết thương từ đáy lòng bị chuyện của Chí Kiệt

cùng bạn thân phản bội, tựa hồ cũng không còn đau nửa rồi.

Có lẽ, cô thật sự nên cảm tạ cái tên đàn ông đại thiếu háo sắc tùy tiện nhận loạn đó!

Sở Nhan cô đơn thở dài, tiếp đó lại mỉm cười ngẩng đầu lên, dũng cảm nhìn lên bầu trời đêm âm u.

Giờ khắc này, đối với Chí Kiệt, trong lòng của cô không còn oán hận.

Trong khoản thời gian khá dài bên nhau, bọn họ đã làm bạn đi qua khoản thời

gian ba năm tuyệt vời nhất, đã để lại cho nhau những ký ức đẹp nhất, còn có cái gì để mà hận nửa chứ?

Nhưng cô thật không cách nào tiếp nhận chuyện anh sau lưng phản bội mình. ’

Nếu như cô miễn cưỡng trở lại bên cạnh anh, những hình ảnh không chịu nổi

đó, sẽ trở thành một cái gai sắc bén trong lòng cô, tùy thời nhắc nhở cô về việc bị Chí Kiệt phản bội, vĩnh viễn là một bóng ma trong cuộc sống

của bọn họ.

Cho nên, đã hết rồi thì để cho nó vĩnh viễn kết thúc đi, tiến lên con đường phía trước, cô không muốn quay đầu lại.

Hít sâu một cá


Old school Easter eggs.