Snack's 1967
Cô Gái Zombie Đi Đâu Thế

Cô Gái Zombie Đi Đâu Thế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323751

Bình chọn: 8.00/10/375 lượt.

n họ biết không có việc gì, yên tâm đi.

“Chào ngài, xin điền thông tin vào trong này.” Một người đeo mắt kính mặc đồng phục với mái tóc nữ tính sau khi đọc lướt qua tờ giấy mà Bạch Hi đưa tới, lại đưa ra một tờ giấy khác.

Họ và tên: Bạch Hi.

Giới tính: Nam.

Ngày tháng năm sinh: Tháng 7 lịch Zombie năm 169.

Sổ sở hữu dị năng: Số 1.

Tình trạng hôn nhân: Chưa kết hôn.

Dạng người ưa thích nam/nữ:......

Điền đến nơi đây Bạch Hi có chút hạ bút không xong, mấy dòng đầu coi như

bình thường, mấy cái sau thật sự khiến người ta không dám nhìn thẳng,

đây là ý gì? Chẳng lẽ phải lột sạch cho người khác thấy hay sao?

“Tiên sinh xin đừng hiểu lầm, trụ sở Dị Năng Giả thành phố Hi Vọng của chúng

tôi cam đoan Dị Năng Giả có thể thoải mái, vui vẻ. Nếu có người yêu

thích có lẽ chúng tôi có thể tác hợp cho hai người, khiến cuộc sống của

Dị Năng Giả càng thêm tốt đẹp.” Thấy sắc mặt Bạch Hi có chút khó coi,

người có mái tóc nữ tính kia mặt không biểu cảm máy móc nói.

Tốt

đẹp......? Cái từ tốt đẹp này cũng phải có mạng mà hưởng mới được, các

ngươi khẳng định là muốn để Dị Năng Giả càng thêm tận lực giúp các ngươi khuếch trương lãnh địa thành phố thì có...... Bạch Hi đầu đầy vạch đen.

“Xin đừng nghi ngờ thành ý của trụ sở Dị Năng Giả của thành phố Hi Vọng

chúng tôi! Chúng tôi đem lại cho Dị Năng Giả cuộc sống tốt đẹp! Sinh ra

và lớn lên và bảo vệ thành phố là điều nên làm của chúng tôi,dღđ☆L☆qღđ

Dị Năng Giả lợi ích bị xâm hại mới có thể vì đãi ngộ tốt mà rời khỏi

thành phố, chúng tôi......” Tô Đế cảm thấy chính mình hôm nay có chút

nói nhiều.“Thật ngại quá, tiên sinh, tôi thất lễ rồi.” Có thể là đối mặt với một đứa trẻ nên hắn không cẩn thận tiết lộ những suy nghĩ trong

lòng.

Bạch Hi sửng sốt một chút không nói gì, ngoan ngoãn tiếp tục điền.

Trong mục phái nữ yêu thích lặng lẽ điền một chữ “Có.”

Sau khi lấy được chứng nhận Dị Năng Giả, Bạch Hi cùng Phạn Phạn, Bạch Tiểu Hoa rời khỏi trụ sở Dị Năng Giả.

“Phạn Phạn,có chứng nhận Dị Năng Giả rồi, chúng ta có thể dừng chân.” Bạch Hi quơ quơ chúng nhận Dị Năng Giả trong tay.

“Ừ, đi thôi.” Phạn Phạn nhìn Bạch Hi mỉm cười.

Nụ cười này không biết đã khiến tim Bạch Hi đập như thế nào đâu. Gần đây

tần suất Phạn Phạn cười càng nhiều hơn, hơn nữa mỗi lần như thế sẽ khiến trái tim bé nhỏ của cậu đập thình thịch.

Đi đến nhà trọ không

ngoài dự đoán, sau khi ông chủ nhà trọ kinh ngạc liền sai người phục vụ

dẫn bọn họ tới một gian phòng. Khụ...... Đừng nghĩ sai lệch, cho tới bây giờ Phạn Phạn và Bạch Hi đều ngủ cùng nhau, cho nên bọn họ cũng không

cảm thấy một gian phòng có cái gì không ổn cả.

Nhưng khi Bạch Hi

nhìn thấy bài trí bên trong căn phòng thì nhất thời có chút dở khóc dở

cười, chỉ có một cái giường, phòng lớn như vậy ngay cả toilet, phòng

thay đồ đều có, vậy tại sao lại chỉ có một chiếc giường? Bạch Hi không

biết rằng cô phục vụ cho rằng cậu và Phạn Phạn là một đôi tình

nhân,dღđ☆L☆qღđ dạo này, có tiền có quyền chính là lão đại, chẳng quản

ngươi gìa hay trẻ, chỉ cần ngươi có tiền, sẽ có một người phụ nữ hoặc

đàn ông cần tiền của ngươi leo lên giường của ngươi. Nhưng cô phục vụ đã được dày công rèn luyện nên không hề lộ ra bất cứ biểu cảm gì sai sót.

“Cái kia, có thể hai gian phòng liền nhau không? Một giường ngủ không ngon.” Kỳ thật ngủ không ngon là cái cớ xấu hổ đến cỡ nào!! Vẻ ngoài thì mặt

Bạch Hi bình tĩnh nhưng trong lòng thì đang điên cuống gào thét!

“Được.” Chẳng cần quản cậu ta muốn mấy gian, loại chuyện này cô cũng từng gặp

rồi, trước thì chuyện phòng the sau thì giả mù sa mưa nói không cần, ai

biết vào lúc ban đêm có đến gian phòng kế bên rồi nỏi: Tiểu thư, có muốn nói về lý tưởng cuộc sống với tôi không? Đêm tối lạnh lẽo này khiến

trái tim của tôi có chút cô đơn.

Cô phục vụ và Bạch Hi trong lòng đều mang đủ ý xấu nhưng ở mặt ngoài đều không có biểu hiện gì, Phạn

Phạn lẳng lặng đi theo, Bạch Tiểu Hoa thì liên tục chơi đùa với cái đuôi của mình.

“Ngài xem hai gian này như thế nào?” Cô phục vụ đẩy cửa hai gian phòng kế nhau ra.

“Được được, có thể, hai gian này đi.” Bạch Hi qua loa gật đầu đi vào trong một gian sau đó rầm một cái đóng cửa phòng lại.

“Phù......” Bạch Hi thở to một hơi, dạo này cậu làm sao thế nhỉ? Đối mặt

với Phạn Phạn lại nao nao lòng, làm chuyện mà chưa bao giờ xảy ra đó là ở trước mặt cô ấy xấu hổ mà chạy trốn.

“Haixx......” Bạch Hi chẳng quan tâm đến chuyện khác nữa mà ngã đầu ngủ, ngày hôm nay trôi qua thật lâu. Ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt của Bạch Hi.

“Ưm.” Bạch Hi ưm một cái trong chiếc chăn rồi duỗi cái lưng.

“Rời giường chưa! Hôm nay tới sân thí luyện Dị Năng Giả nhìn xem một chút!”

Bạch Hi cấp tốc rửa mặt sau đó đi gõ cửa phòng bên cạnh.

“Phạn

Phạn, rời giường chưa.” Cửa phòng lên tiếng trả lời là tiếng mở cửa,

Phạn Phạn đang mặc bộ áo ngủ ngày hôm qua mới mua, hai mắt còn

đang ngái ngủ đứng trước mặt Bạch Hi, vạt áo trượt xuống bả vai.

Bạch Hi đỏ mặt mở to mắt.

“Cô, cô chuẩn bị một chút, hôm nay chúng ta đi sân thí luyện Dị Năng Giả

nhìn một chút, tôi ở phía dưới chờ cô cùng Tiểu Hoa.