Cô Trợ Lý Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc

Cô Trợ Lý Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322605

Bình chọn: 7.00/10/260 lượt.

ược tốt sao? Hơn nữa muốn trách phạt, thì phải chơi mấy cái trò ngấm ngầm đấu đá bằng mặt

không bằng lòng trò chơi, nghĩ cô có thời gian mà chơi sao?

"Công ty có loại côn trùng bại hoại này cũng không quan trọng sao?" Anh cũng không tin cô lại có thể dễ dàng tha thứ như vậy.

"Nhưng công việc mà tôi đã giao xuống bọn họ có làm tốt, vậy nên cũng không tính là côn trùng có hại."

"Bọn họ thật sự có làm sao?" Anh rất hoài nghi.

Động tác ăn uống lần nữa bị đình trệ, Từ Như Nhân dứt khoát để đũa xuống nhìn về phía anh.

"Mặc kệ bọn họ là dùng cái tâm tính gì để làm việc, chỉ cần không phát sinh

vấn đề lớn, tôi vẫn có thể xem như không nhìn thấy. Dù sao tôi đến bộ

phận kinh doanh rồi đi sai bảo nhân viên cũng coi như là danh bất chính, ngôn bất thuận, trong nội tâm bọn họ đối với tôi tất nhiên có ý kiến."

Hơn nữa đây hết thảy còn không phải là do anh làm ra hay sao? Hiện tại

lại muốn cô đến kết thúc công việc, anh nghĩ rằng cô có rất nhiều thời

gian, hay anh cho rằng cô là người ba đầu sáu tay?

"Em làm theo

lệnh của tôi, ở đâu ra mà danh bất chính, ngôn bất thuận?" Ngài tổng

giám đốc nào đó vô cùng không hài lòng nói lên, giống như người có nhiều ủy khuất không phải là cô vậy.

"Không có người nào lại thích

lãnh thổ của mình bị người khác xâm chiếm, đạo lý này anh cũng không

phải không hiểu!" Người đàn ông này thật sự rất khó câu thông nha! Cũng

không tin lúc trước thời điểm anh không có lợi thế hay tiếng nói gì mà

vẫn có thể sai khiến được người khác như bây giờ, bây giờ đã có chỗ đứng rồi, chỉ ngồi nhìn người khác diễn lại chê người ta diễn không đủ

chuyên nghiệp, là như thế nào à?

"Mặc kệ như thế nào, chỉ cần

ngày mai hết thảy thuận lợi, hạng mục công việc này coi như là đã xong,

về phần anh có ý định muốn làm gì với bộ phận kinh doanh, tôi không xen

vào." Như vậy đã được chưa ?

Tào Doãn Anh cũng trừng mắt nhìn cô. Người phụ nữ này, có thể đáng yêu một ít được không vậy!

Công việc công việc công việc, hết thảy đều là công tác, cô chỉ biết điên cuồng với công việc thôi ah!

"Toàn bộ đều bỏ qua sao?" Anh cố ý đấy, mặc kệ cái khẩu khí kia có bao nhiêu ngây thơ.

"Tùy anh!" Khẩu khí của cô thật sự rất tùy tiện.

"Tốt, tôi sẽ thông báo, bởi vì hoạt động lần này toàn bộ bộ phận kinh doanh

đều lơ là nhiệm vụ, không tận trách làm chuyện nên làm, mệt nhọc vị trợ

lý như em, cho nên toàn bộ bộ phận bị cách chức, tuyển người mới thay

thế." Như vậy, để xem cô còn có thể nói "Tùy anh" nữa hay không?

Từ Như Nhân từ trong chén ngẩng đầu lên, bất mãn mà trừng anh.

Cái này là như thế nào? Ước gì cô bị hận chết sao? Chuyện gì cũng muốn kéo cô xuống nước!

"Tổng giám đốc muốn nói như vậy, tôi thân là người giám sát hoạt động chung,

anh cũng nên cách chức luôn được rồi!" Từ Như Nhân nhịn không được tức

giận mà bắt đầu..., cái này người thật sự rất ác liệt, rõ ràng là cố ý

nhằm vào cô!

"Em là trợ thủ đắc lực của tôi, đương nhiên lưu

lại." Thấy cô sinh khí, Tào Doãn Anh ngược lại lại bắt đầu vui vẻ. "Em

vì hội nghị phát biểu mà phải trả giá nhiều như vậy, sao tôi có thể

chẳng phân biệt được ưu khuyết điểm như vậy chứ?"

"Tổng giám đốc, nếu như anh muốn bức tôi rời đi, không cần kéo nhiều người như vậy chôn cùng." Khuôn mặt Từ Như Nhân lạnh xuống, đối với đồ ăn mất hết hứng

thú.

"Tôi là đang thay em sát lập uy quyền, miễn cho có người

không đem em để ở trong mắt." Tào Doãn Anh lộ ra dáng tươi cười mê

người, giống như là rất thích nhìn cô không có sự bình tĩnh ngày thường.

Từ Như Nhân không nói lời nào. Cô đương nhiên sẽ không thật sự tin tưởng

anh sẽ cách chức toàn bộ những người đó, chỉ là anh lại thích chỉnh ác

cô như vậy, rốt cuộc là muốn như thế nào?

Anh thật sự nhìn không vừa mắt cô như vậy?

"Đến cùng anh muốn như thế nào?" Cô nhịn không được thở dài trong lòng. Vì

cái gì mà trong công việc, cô với anh luôn khó chung sống hoà bình như

vậy?

"Không có như thế nào cả." Đổi lại anh lại bắt đầu ăn, thỉnh thoảng nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ lại có chút thầm oán, nhìn anh có vài

phần đắc ý của cô.

Cuối cùng cũng không còn bộ dạng công thức hoá cùng với gương mặt đạm mạc kia nữa rồi!

"Ăn mau đi, ăn xong tôi đưa em về nhà." Tâm tình của anh rất tốt.

Lòng Từ Như Nhân có chút rung động, chống lại mắt của anh.

Đưa về nhà cô . . . . . .

Cửa lớn vừa mới đóng lại, Từ Như Nhân liền rơi vào trong một lòng ngực kiên cố.

Chùm chìa khóa bị rơi xuống đất, hai tay Từ Như Nhân vòng lên vai của anh,

phóng túng khát vọng bản thân nhiệt tình hôn trở lại, lập tức bị anh ôm

lên, hai bóng dáng dây dưa không một kẻ hỡ hướng vào phía trong phòng

khách mà di chuyển.

Tào Doãn Anh như là sư tử đói bụng nhiều

ngày, gặp được đồ ăn yêu thích, hận không thể lập tức đem cả sương cốt

cũng nuốt vào bụng, bất chấp mọi thứ xung quanh.

Đem váy của cô

kéo lên cao, động tác lôi kéo làm hư mất đôi tất chân của cô, nhưng cả

hai người đều không ai để ý đến chuyện đó, Từ Như Nhân cũng có qua có

lại mà lôi mở vạt áo áo sơ mi của anh, cởi ra chiếc thắt lưng bằng da

của anh.

Đem người trong ngực đẩy ngã lên trên ghế sa


80s toys - Atari. I still have