
iều Ngự Diễm không muốn đuổi theo mà là trong lòng đau như có ngàn cây kim châm vào, hành động của hắn giống như bị khống chế. Trơ mắt nhìn cô đau lòng rời đi, hắn đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng.
Cảnh tượng như vậy có chút quen thuộc, một nam sinh chở một nữ sinh đi qua trước mặt hắn, sau đó biến mất khỏi tầm mắt hắn. Chuyện này giống như xảy ra nhiều năm rồi…….
“Mẹ không cần phải ép anh trai, con đột nhiên cảm thấy ban đầu không nên đứng về phía anh trai!” Kiều Y nhìn anh trai đang mất hồn nói.
“Cái đứa bé này, sao lại nói như vậy?”
“Vốn dĩ Duy Y đã đủ đáng thương lắm rồi, trước kia bị anh trai ép gả, bị anh trai cường bạo, thậm chí cầm đĩa CD uy hiếp, tất cả mọi chuyện con đều nói với ba nhưng ba không tin. Hiện tại con cảm thấy Duy Y không nên nhớ lại những chuyện không vui đó mới phải. Như vậy cô ấy cũng không cần quay về bên cạnh anh trai.”
“Kiều Y, rốt cuộc anh trai con đối xử với Duy Y thế nào?”
“Không nói nữa, nói xong buồn thêm, con thật sự hối hận vì đã đưa Duy Y về nhà, ít nhất như vậy cô ấy vẫn vu vẻ…….”
Lúc Kiều Ngự Diễm lấy lại tinh thần, Ngô Soái đã bước lên trước hắn lấy xe đạp đuổi theo.
Mà nhà họ Kiều lúc này chỉ có Dương Dương cùng ba người họ Kiều, không ai để ý cô ta, lại không ai quan tâm cả người cô ta ướt sủng, lúc này đang là mùa thu rất dễ bị cảm.
“Cô còn không mau cút đi, về sau còn dám đến nhà tôi, tôi thấy lần nào là đánh lần đấy. Hừ…….” Kiều Y hung hang trừng mắt nhìn Dương Dương một cái, xoay người đi về phòng.
Ba mẹ Kiều cũng không nhìn cô ta, hiện tại việc bọn họ lo lắng hơn chính là cháu gái của mình…….
Kiều Ngự Diễm lên xe hơi tìm kiếm trên đường nhưng không thấy bóng dáng bọn họ. Đi xe đạp không thể đi xa được, gần đây có bệnh viện Bắc Sơn.
Hắn cua xe đi thẳng đến bệnh viện Bắc Sơn.
Lúc gần đến bệnh viện Bắc Sơn hắn nhìn thấy bọn họ, Nicole ngồi đằng sau xe của mẹ mà Ngô Soái đi bên cạnh.
Mặc dù hắn không nhớ quá khứ của hắn với cô nhưng hắn tin hắn đã kết hôn với cô, tin tưởng đó chính là con gái hắn.
“Duy Y, chờ chút đã, chúng ta nói chuyện một chút được không?” Hắn lái xe đi chầm chậm song song với bọn họ.
Duy Y không nói gì chỉ ra sức đạp xe.
"Duy Y, anh biết vừa rồi không nên không tin lời Nicole nói nhưng dù em có giận anh như thế nào cũng không nên đem tính mạng Nicole ra đùa giỡn, lên xe để anh đưa hai người đến bệnh viện…….Tốc độ xe anh nhanh hơn, hơn nữa Nicole cũng sẽ không bị gió thổi, như vậy con bé sẽ bị cảm…….”
Nicole ngồi đằng sau xe, thấy người đàn ông trong xe gào về phía mình, mặc dù nghe không hiểu hắn đang nói gì nhưng lại càng ôm chặt eo mẹ hơn.
“Nicole là con gái anh, anh sẽ không hại con bé……Thật xin lỗi, anh không nên khọng tin lời hai người…….” Nghe giọng Kiều Ngự Diễm có chút run.
Duy Y trừng mắt đối với người đàn ông ngồi trong xe, biết hắn đang sốt ruột nhưng vừa nghĩ tới con gái cũng là con hắn, cô rất sợ, sợ hắn sẽ đoạt đi con gái, sau đó cô lại trở thành người đáng thương, không có gì cả.
Tóm lại, Nicole là của cô, cô sẽ không để cho người khác đoạt đi.
“Ngô Soái, mình không muốn nghe hắn nói bất cứ điều gì! Bạn giúp mình ngăn hắn lại.”
“Được, giao cho mình!” Ngô Soái đáp lại Duy Y, sau đó đạp xe chạy nhanh lên trước rồi cuối cùng đạp thắng dừng xe lại, dừng ở giữa đường, sau đó để Duy Y đạp xe đi trước.
“Anh Kiều, phiền anh đi về trước, Duy Y đã có em chăm sóc, hiện tại cô ấy không muốn gặp anh, anh về với Dương Dương của anh đi.” Lời nói của Ngô Soái có chút châm chọc Kiều Ngự Diễm.
“Cậu nói gì? Nhanh tránh sang cho tôi.” Kiều Ngự Diễm ngồi trong xe vô cùng giận dữ, lạnh lùng nhìn Ngô Soái như muốn giết hắn.
“Anh đã không còn nhớ rõ Duy Y, còn quấn cô ấy làm gì? Năm đó anh làm tổn thương cô ấy còn chưa đủ hay sao?”
“Cút ngay!” Hai chữ lạnh lùng thoát ra từ miệng Kiều Ngự Diễm, hắn không ngại nếu có cơ hội sẽ lái xe đâm nát Ngô Soái.
Đúng lúc hai người còn đang giằng co, đằng trước Duy Y đang cua qua khúc quanh, bởi vì tốc độ quá nhanh nên xảy ra va chạm với xe đi ngược lại.
Chỉ nghe thấy tiếng va chạm đây sợ hãi, Duy Y cùng Nicole ngã xuống, tài xế xe vội vàng chạy xuống xem xét.
Hai người giằng co ở xa nghe thấy tiếng va chạm, lập tức chạy tới.
Chỉ thấy trên mặt đất, Duy Y bất tỉnh nằm trên một vũng máu, Nicole yên lặng nằm bên người cô.
Thấy một màn như vậy, Kiều Ngự Diễm sợ hãi, hắn không cách nào cử động, không cách nào nói chuyện, đầu đau quá, trong đầu xuất hiện những hình ảnh lẻ tẻ, ở Nhật Bản, hắn ôm một cô gái cầu cứu, chờ người tới cứu bọn họ, hắn còn nhớ rõ cởi áo khoác trùm kín đầu cô, cô gái kia chính là Duy Y.
Còn có cảnh tượng hai người ở cạnh nhau, ngày bọn họ đính hôn, hắn và cô khiêu vũ trước ánh mắt hâm mộ của mọi người. Ngày đó hình ảnh bọn họ quan hệ thân mật bị lan truyền trên mạng, đả kích rất lớn đối với cô, ngay mả một chút sức sống cũng không có, hắn rất sợ, sợ cô nghĩ không thông, sợ cô làm chuyện ngu ngốc, cho nên ở bên cạnh cô an ủi, sau đêm đó cô nói muốn gả cho hắn, hắn vui đến nỗi nói không nên lời.
Còn có đêm hắn uống say là cô ở bên cạnh hắn suốt cả đêm, ngày hôm