
uyển công nhân phụ động, thầy giới thiệu Thu. Thu
nghe tin ấy vô cùng kích động, nghĩ rằng thời cơ đã đến, có thể thooát khỏi sự
giám sát của mẹ. Không ngờ, mẹ không theo sát như hình với bóng, nhưng Thu vẫn
không được đi một mình, vì cùng đi lao động với Thu còn có Lí Hồng, con gái
thầy Lí ở trường trung học số Tám. Hồng nhỏ hơn Thu một tuổi, lần đầu tiên đi
lao động, thầy Lí nhờ Thu hàng ngày đưa Hồng đi về. Mẹ Thu như bắt được của,
thay Thu nhận lời ngay.
Được thầy Lí nhờ, hàng ngày Thu đưa Hồng đi về, hai cô
gái dọc đường có bạn, nói chuyện vui vẻ. Nhưng Thu vẫn lo, sợ gặp Ba trên phố,
anh thấy Thu đi với Hồng nên không dám gọi. Mấy lần Thu định thoát khỏi Hồng,
nhưng không tìm được lí do. Hơn nữa, mẹ dán phong bì đã có kinh nghiệm, hàng
ngày bà dán xong trước khi Thu tan ca, mẹ đứng ở bến đò hoặc cồng trường học
chờ Thu.
Lâu ngày, Thu trở nên tuyệt vọng, biết nghỉ hè không
mong được đi đâu, chỉ mong khai giảng, có thể được vào làm, sẽ có cơ hội được
đi một mình. Tháng Chín, nhà trường khai giảng, phải nửa tháng sau sở giáo dục
mới có quyết định cho Thu thế chỗ mẹ, Thu đi làm ngay, làm cấp dưỡng cho trường
trung học số Tám, tức là làm việc ngay tại nhà ăn trước mặt nhà Thu, chỉ cần
một bước chân là đến.
Ban ngày Thu làm việc ở nhà ăn, không thể đi đâu. Buổi
tối hết giờ làm việc thì mẹ cũng hết giờ. Bây giờ Chủ Nhật mẹ không đi làm, vì
ngày thường cũng không đủ việc làm, không cần phải đi làm thêm Chủ Nhật. Bạn
học của Thu phần lớn về nông thôn, muốn kiếm cớ đi chơi cũng không được.
Ngoài chuyện không được gặp Ba, cuộc sống hàng ngày
của Thu cũng như vừng nở hoa, khá dần lên. Việc vui đầu tiên là Thu được nhận
lương. Hôm ấy, ông Triệu, trưởng phòng tổng hợp đến gọi Thu đi lĩnh lương, ông
ta cười hì hì:>
- Cô Thu, cô đi làm sau ngày mười lăm, tháng Chín chỉ
được lĩnh nửa tháng lương thôi.
Thu nghe khẩu khí của ông Triệu có vẻ như xin lỗi,
nhưng Thu đã vui lắm rồi, gần cuối tháng mới đi làm, vậy mà trường cho nửa
tháng lương, coi như được hưởng lương khống mấy ngày.
Trước đây Thu có lần lĩnh lương hộ mẹ, lần nào cũng
nói đùa với ông Triệu, hỏi:
- Bác Triệu, vẫn chưa chuyển lương cho cháu à?
Ông Triệu rất tốt tính, chỉ cười:
- Rồi bác chuyển, rồi bác chuyển.
Lần này ông Triệu nói:
- Lúc nào cũng hỏi chuyển lương cho cháu chưa, cuối
cùng thì lần này chuyển cho cháu nhé.
Nói xong, ông đưa cho Thu cái phong bì, trong đó có
tiền lương, những gần mười lăm đồng, có thếm một tờ giấy nhỏ là phiếu lĩnh
thưởng của Thu. Thu cầm lên xem,đó ghi tên Thu. Thu nghĩ, từ nay về sau hàng
tháng mình được một tờ giấy như thế này, vui đến không ngủ nổi.
Thu đưa lương cho mẹ để mẹ chi dùng, tiết kiệm giúp
anh lấy vợ, ít ra mỗi lần lễ tết có tiền mua chút quà biếu bên nhà Á Dân. Bây
giờ Á Dân mua quà để anh đem đến nhà, nhưng lần nào bố Á Dân cũng vứt quà ra
cửa. Á Dân an ủi anh không sao đâu, rất nhiều nhà gái đều làm thế, bắt đầu
không bằng lòng cho con gái tìm người yêu, nhưng rồi nước chảy đá mòn, cuối
cùng cũng đồng ý.
Lời tiên đoán của Á Dân nhanh chóng trở thành hiện
thực, vì anh trai Thu được điều về thành phố K. Mẹ của Thu nói, việc anh được
điều về thành phố rất may mắn có sự giúp đỡ của Dị Cương, con gái cô giáo Trần
cảu trường tiểu học trực thuộc trường trung học số Tám. DỊ Cương lớn hơn anh
trai Thu vài tuổi, coi như “lứa thứ ba mới”, về tham gia sản xuất ở một đội sản
xuất thuộc huyện D, về sau được điều về làm công nhân ở một nhà máy ngay huyện
ấy.
Hồi ấy thanh niên trí thức thành phố K không muốn về
huyện D, một khi đã đến đấy thì không thể về lại thành phố. Huyện D là một
huyện nhỏ không thể so sánh với thành phố K. Ông đội trưởng đội sản xuất của Dị
Cương nói: “Lần này cô không về thì lần sau sẽ không đến lượt.” Dị Cương đành
phải về cái nhà máy kia. Cô làm việc một thời gian, không biết trên điều đi
điều lại thế nào đó, điều về làm việc ở cục vật tư huyện D, sau đấy từ cục vật
tư huyện D được điều đến làm việc tạm thời ở văn phòng điều động nhân lực huyện
D.
Cô giáo Trần mẹ của Dị Cương là bạn thân của mẹ Thu,
Dị Cương về văn phòng điều động nhân lực tất nhiên đã giúp anh trai Thu. Nhưng
văn phòng điều động nhân lực của huyện chỉ có thể gửi danh sách về đại đội sản
xuất. Danh sách điều động nhân công về đến văn phòng, Dị Cương có thể giúp đề
cử anh với người của nhà máy đến tuyển người, nhưng cũng không thể cưỡng ép.
Cho nên việc tuyển người ít nhất có liên quan ba phía: đội sản xuất, huyện
tuyển người và
Cũng không hiểu lần này tại sao lại thuận tiện cả ba
bên, anh trai Thu được điều về thành phố K, vào làm việc ở một doanh nghiệp
trực thuộc trung ương. Á Dân phấn khởi lắm, anh trai chưa đi làm lại gặp ngay
dịp nghỉ Tết, Á Dân mua lễ vật để anh mang đến biếu bố mẹ vợ tương lai.
Bố mẹ Á Dân không những thấy Tân được điều về thành
phố còn được vào làm một nhà máy lớn, nên không có ý kiến phản đối, lần này hai
ông bà không những không vứt lễ vật ra cửa còn giữ anh ở lại ăn cơm. Vậy là anh
trai Thu đã qua đợc kỳ thi chọn chàng rể, rất vi