XtGem Forum catalog
Cùng Quân Đồng Mộng

Cùng Quân Đồng Mộng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322385

Bình chọn: 10.00/10/238 lượt.

hạ ta, ta

yêu ngươi thành cuồng rồi, cũng không thể nghi ngờ ta thành tên dâm ma

trong suy nghĩ của ngươi!”

Ngôn ngữ phóng túng thoải mái không câu nệ, thoạt nghe thì rất nhẹ nhàng,

nhưng ngọn lửa trong mắt hắn lại làm cho người khác cảm thấy kinh sợ.

“Chứng bệnh điên cuồng này, Thiếu Sơ tuy không phải danh y, nhưng cũng có cách để chữa trị.” Sự mãnh liệt của hắn, nàng đã nếm thử nhiều lần rồi.”Đông Vực kỳ độc, Ngọc Thanh, Thập Tàn độc hay Thực Tâm cổ, ngươi uống loại

nào cũng được, nhất định có thể chữa bệnh vĩnh viễn cho Tam hoàng tử.”

“Nương tử, ngươi thật là ác độc nha, cam lòng độc chết vi phu, cũng không chịu thành toàn cho nguyện vọng của vi phu.”

“Nguyện vọng chỉ là vọng tưởng của một phía, chung quy cũng chỉ là mộng.”

“Mộng sao?” Vẻ mặt dịu dàng thu lại, chỉ còn vẻ đáng sợ trong đồng tử của Chu Dục. “Là vọng tưởng hay là mộng, Thiếu Sơ yêu đệ dường như đã quên một

chuyện —-”

Chu Dục chợt đè nàng xuống giường, thân thể cao to đặt trên người nàng, Tô

Thiếu Sơ đã sớm bị phong bế võ công, dư âm của Miên hương vẫn còn trong

người nàng, giờ phút này, khí lực của nàng còn yếu ớt hơn cả một tiểu cô nương.

“Người có thể quyết định mọi chuyện bây giờ, là ta!”

Tô Thiếu Sơ cắn răng rên rỉ, bị kéo mạnh quá … Hai cổ tay của nàng bị kềm

chặt, thân thể bị nhốt trong lồng vậy, không có chỗ nào là không chịu

đau đớn.

“Bổn hoàng tử đã nói, chỉ cần ngươi rơi vào tay bổn hoàng tử lần nữa, tuyệt

đối sẽ không có cơ hội thoát thân, có còn nhớ rõ, câu nói cuối cùng của

ta là gì không?”

Chu Dục kéo một bên vạt áo của nàng ra, áo yếm màu xanh nhạt bên trong ẩn hiện, Tô Thiếu Sơ yên lặng, khiêu khích nhìn hắn.

“Không nói nữa sao? Hay là ngươi hiểu rõ, ngươi hoàn toàn không còn chút phần thắng nào nữa rồi

“Ta chỉ nghĩ…” Nàng chậm rãi nói: “Tam hoàng tử có cần một món đồ chơi đã chết hay không.”

Chu Dục cười lạnh.”Thiếu Sơ yêu đệ đến giờ vẫn muốn dùng thủ đoạn “tự sát” này để uy hiếp ta sao?”

“Ba ngày nay, hai ngày đầu nghỉ ngơi ở ‘Vân Sấu trai’, người đều thỏa mãn

hết thú tính rồi, thời gian yên tĩnh thật sự rất ít.” Trên thực tế, là

do Đông Vực mê hương quá nặng, làm cho nàng mất hết ý thức. “Ngày thứ

ba, đã bị ngươi hạ Miên hương, lại tiếp tục làm bạn cùng cảnh trong mơ.”

“Yêu đệ muốn nói gì?”

“Ta hi vọng ngươi biết, cho dù ta muốn tính kế, muốn làm gì, cũng tuyệt đối không chơi thủ đoạn ‘tuyệt thực’ để tự sát.”

“Cho nên thế nào?”

Nhìn thấy ánh mắt hắn rét lạnh híp lại, Tô Thiếu Sơ vô tội nháy mắt.

“Ta đói bụng.” Ban nãy, nghe thấy tỳ nữ bảo đã đưa cơm lên, bụng của nàng dã bắt đầu sôi sùng sục rồi.

“Đói? !” Chu Dục nhếch môi khẽ cười, buông ra lực đạo đang kiềm chế nàng, mập mờ nói: “Bổn hoàng tử cũng đói bụng, mà chỉ có ngươi mới ăn no được,

không biết Thiếu Sơ yêu đệ có đồng ý cho bổn hoàng tử ăn no không?”

“Ta nghĩ, với sự tôn quý và tính cách của bổn hoàng tử người, vào giờ phút

này, vào lúc này, không nên nhẫn tâm bắt nạt một cô gái vừa suy yếu vừa

đáng thương mới đúng.” Nàng dịu dàng nói, ngón tay mềm mại xoa xoa mũi

của hắn, sau đó từ từ đi xuống đôi môi.

“Ăn hiếp một cô gái vừa suy yếu vừa đáng thương quả là không phải chuyện

tốt, nhưng mà, đối với ngươi, ta rất có hứng thú thử một lần.”

“Aiz, thân thể này trưởng thành không dễ, nuôi nấng nó càng không dễ, kính

xin Tam hoàng tử người … suy nghĩ giúp cho nỗi khổ của Tô gia, khụ khụ

…”

Thân thể nàng từ nhỏ đã ốm yếu nhỏ gầy, huyết sắc không như những đứa trẻ

bình thường, nhân sâm, tuyết liên dưỡng khí lại càng không rời khỏi

nàng, nhờ phước trời đất ban cho, thêm một đống người ngày đêm chăm sóc

cho nàng, mới giúp cho đứa thứ sáu của Tô gia thoát khỏi vận mệnh chết

non.

“Khó khi bổn hoàng tử có hăng hái, muốn phá người khác cũng phải thắp hương tìm giờ lành hay sao?”

“Làm sao dám, Tam hoàng tử người chỉ để ý đến bản thân mình, mặc kệ sống

chết của người khác, Thiếu Sơ không dám mơ tưởng mình được ngoại lệ,

nhưng ít nhất Thiếu Sơ tin tưởng, Tam hoàng tử người đã hy sinh tình

cảm, hẳn là cũng nên cho ta thành ngoại lệ mới đúng.”

“Thiếu Sơ yêu đệ, yêu hận đan xen thật sự không đủ để hình dung cảm giác

nghiến răng nghiến lợi mà ngươi mang đến, ngươi hiểu rõ bổn hoàng tử yêu ngươi bao nhiêu, cho dù ngươi muốn như thế nào, cũng không được phép

lấy tình cảm của bổn hoàng tử để đùa bỡn!”

“Trước giờ ta không bao giờ trốn tránh chuyện gì, nhưng bây giờ ta lại muốn trốn tránh, ví dụ như … Tình cảm của Chu Dục ngươi.”

Chu Dục nghe vậy, gương mặt nhíu lại, ngoan độc nắm chặt cổ tay nhỏ nhắn trong lòng bàn tay, tay kia kiềm chặt cổ của nàng!

“Không được phép – -” Hắn lần nữa thuật lại lời cảnh cáo, “Tuyệt không cho

phép ngươi đùa bỡn với tình cảm của bổn hoàng tử, hôm nay, dù xảy ra

chuyện gì cũng không thể thay đổi được tình cảnh của ngươi!”

Hắn hôn lên cánh môi đang rộng mở, không để ý đến hô hấp của nàng sững lại, rồi chuyển dần sang khó chịu, nàng càng vùng vẫy, hắn càng tàn bạo,

cánh môi từ mút chuyển sang gặm nhấm, cho đến khi nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn truyền ra, hắn mới hài lòng dừng lại.

“Từ hôm nay trở