The Soda Pop
Cưới Sau Một Đêm

Cưới Sau Một Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325420

Bình chọn: 9.5.00/10/542 lượt.

ột vấn đề được

không?”

“Được, chị còn có thể

miễn ph nữa cơ, bây giờ em có thể hỏi chị hai vấn đề cũng được.” Tôi rất hào

phóng nói.

“Ngày hôm qua…trong cửa

hàng quần áo trẻ em, vì sao chị không phủ nhận chuyện em là con trai của chị?”

“A? Tại sao chị lại phải

phủ nhận? Mặc dù em quả thật không phải con trai chị.”

“Bởi vì phụ nữ không phải

luôn hy vọng mọi người không ai biết mình có một đứa con lớn như vậy hay sao?”

Giọng nói vang lên có chút kích động nho nhỏ.

“Ai nói thế?”

“Mẹ của em…Mỗi lần cùng

bà ra khỏi nhà, bà luôn phủ nhận rằng mình không có đứa con nào lớn như vậy…”

Giọng nói trở nên mất mát cùng thương tâm.

“Cắt, đó là do mẹ em quá

đần, hiểu không!”

“A?”

“A cái gì a, đúng là thế

còn gì, nếu chị mà có đứa con lớn như em, vừa đẹp trai, vừa biết điều, lễ phép,

đi ra ngoài sẽ hết sức kiêu ngạo nói với mọi người, đây là con trai bảo bối của

tôi đấy, sau đó người khác sẽ xúm vào ca ngợi ‘Còn trẻ như vậy mà đã có một đứa

con lớn như thế, thật là hạnh phúc quá!’. Chẳng lẽ em không cảm thấy, làm một

người mẹ xinh đẹp lúc tuổi còn trẻ rất là thoải mái sao?”

“...”

“A...Em sẽ không phải vì

ngày hôm qua chị giả mạo mẹ của em mà tức giận đi?”

“...”

“Khó chịu cứ việc nói

thẳng đi ra ngoài a! Cùng lắm thì chị nói xin lỗi là được chứ sao!”

“...”

Sau một hồi dài trầm mặc,

đè nén, thằng nhóc mới cúi đầu, mở miệng : “Cám ơn chị.”

Nghe thế, tôi liền hiểu

đứa trẻ thông minh này đang nói tới cái gì, liền trêu chọc: “Muốn cám ơn thì

tới đây chị ôm một cái

Không nghĩ tới, tiểu tử

thật sự di động cơ thể, đưa cái đầu nhỏ tựa vào vai của tôi, đơn thuần cho rằng

đây chính là để cho tôi “Ôm một cái”.

Trong bóng tối, tôi cong

khóe miệng, để đứa nhỏ an tâm dựa vào vai. Cảm giác thấy nó hoàn toàn buông

lỏng thân thể, tôi biết nó đã quyết định chấp nhận, tin tưởng tôi rồi, thật là

một hiện tượng tốt nha!

Đúng lúc cả hai đang lẳng

lặng hưởng thụ thời khắc “hòa bình” hiếm có này thì một tiếng “tạch” vang lên,

kèm theo một tiếng mở khóa cửa, trong phòng lập tức sáng bừng lên.

Tôi cùng Âu Dương Suất ăn

ý quay đầu về phía cửa liền nhìn thấy Hàn Lỗi đang nghi hoặc nhìn cảnh tượng hòa

ái trước mặt, Âu Dương Suất vẫn còn tựa đầu vào vai của tôi mà.

Đột nhiên ý thức được

điều gì đó, người bạn nhỏ Âu Dương Suất liền đỏ bừng cả mặt, xấu hổ vô cùng,

nhanh như chớp chạy vội về phòng.

“Cưng à, em không thể làm

như vậy được a, tại sao có thể ngay cả đứa trẻ con cũng không buông tha chứ!”

“...”

“Nếu em có nhu cầu thì

hãy gọi điện thoại cho anh, anh đảm bảo cho dù lúc ấy mình ở đâu trên Trái Đất

cũng lập tức bay về với em mà—”

“...”

“Mau khai thật đi, em đã

làm gì nó rồi, tại sao khuôn mặt bé tẹo của thằng nhóc đỏ ửng lên như vậy?”

“...”

“Chẳng lẽ em thật sự đã

xuống tay với nó rồi?!!!”

“Cút!”

Người đàn ông này, dám

biến tôi thành con sói háo sắc sao?



Âu Dương Suất mủi lòng

nói: “Thiên hạ không có buổi tiệc nào là không tàn, em sẽ luôn tưởng nhớ đến

mọi người, đặc biệt là anh Hàn Lỗi!” (mỗ nam nào đó mếu máo ngồi góc nhà vẽ vòng tròn ai oán khóc

than: vì sao “đặc biệt” không phải là anh chứ?!)


(Momo: Mỗ

nam đó là Tần Hạo~~)


Một tháng có bao nhiêu

thời gian đây?

So sánh với một ngày là

dài, nhưng nếu so với thời gian Trái Đất tự quay quanh thì ngắn hơn rất nhiều.

Tôi nghĩ nói đúng ra phải

là, thời gian như nước chảy trôi qua, trong nháy mắt, còn có ba ngày nữa, Âu

Dương Suất sẽ phải trở về Mỹ.

Ở đây sống đã hai mươi

bảy ngày, nó cơ bản đã có thể thích ứng được với cách sinh hoạt, cách nói

chuyện của chúng tôi, còn hận vì sao làm bạn với Tần Hạo muộn đến thế, cùng Tần

Dương chơi những trò chơi vui vẻ suốt ngày, rồi dùng mị lực điên đảo chúng sinh

để thu phục cả gia đình mẹ chồng tôi, lưu lại dấu chân bé tẹo của mình trên

khắp các phố lớn ngõ nhỏ xung quanh căn hộ mình đang sống, thậm chí đã có thể

một mình đi từ nhà chúng tôi tới nhà Tần Hạo, một mình đi tới siêu thị bên cạnh

giúp tôi mua Haagen-Dazs, cũng thông minh đi theo lối tắt mà tôi đã từng phát

hiện, trở thành người tiếp theo sau tôi biết đến con đường này, tính cùng với

cả Hàn Lỗi, Hà Dịch, Lưu Tĩnh, Tần Dương và Cao Phàm Vũ thành một tổ hợp “Người

đi hoang”.

Phải nói rằng trong

khoảng thời gian này, biến hóa lớn nhất ngược lại chính là mối quan hệ của tôi

và Âu Dương Suất đột nhiên thay đổi, đầu tiên là âm thầm đấu đá với nhau trong

bóng tối, bây giờ lại quay ngoắt sang đối xử với nhau tốt không thể tin được,

làm cho ai nấy đều được một phen mở rộng tầm mắt.

Kể từ sau ngày tâm sự lúc

cúp điện kia, Âu Dương Suất đối đãi với tôi y như với Hàn Lỗi và Tần Hạo, hết

sức bình đẳng, để cho tôi may mắn được là kẻ thứ ba mà nó ngưỡng mộ, người thứ

nhất là Hàn Lỗi, thứ hai là Tần Hạo và cuối cùng là tôi-Hạ Anh.

Sáng sớm tinh mơ, Hàn Lỗi

nằm nghiêng người, dùng một tay ch đầu nhìn tôi, giọng nói ai oán đến mức tận

cùng nói: "Cưng ơi, em xác định mình thật sự không có làm gì với đứa nhỏ

kia sao?”

Tôi buồn cười nhìn anh,

đây là điều nghi vấn người này đã hỏi tôi đến n lần trong tu