XtGem Forum catalog
Dạ Ngưng Tịch

Dạ Ngưng Tịch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324143

Bình chọn: 8.5.00/10/414 lượt.

cùng tỉnh táo, hắn lập tức ném con dao xuống, kinh

ngạc nhìn tôi, vẻ mặt không thể tin nổi.

Quả nhiên, vẫn không được, rõ ràng chỉ còn một giây nữa là thành công rồi vậy mà lại thất bại như cũ. Tôi im lặng thở dài một hơi trong lòng.

Ai cũng nói đàn ông thời điểm này là yếu ớt nhất, khả năng phòng thủ

thấp nhất, xem chừng số đó không bao gồm Hoàn Tư Dạ, ý chí của hắn mạnh

hơn người thường quá nhiều.

Giờ phút này, vẻ mặt hắn vô cùng đặc sắc, kinh ngạc, sợ hãi, đau đớn, tất cả đều xuất hiện qua một lần trên mặt hắn, sau cùng là phẫn nộ, vô

cùng phẫn nộ… Hắn kéo tôi lên, nhìn thẳng vào mắt tôi, nghiến răng

nghiến lợi nói “Em vậy mà lại dùng trò này để thôi miên tôi. Chết tiệt,

sao em lại có thể thôi miên tôi để tôi giết em cơ chứ! Những việc này em cũng có thể làm sao?”

Hắn oán hận vứt tôi lên giường, dùng cơ thể chế ngự tôi, nắm lấy tôi tay tôi chặt chữ để ở bên cạnh…

“Hiên Viên Ngưng Tịch, tôi rất muốn móc tim em ra để xem xem rốt cục

nó làm bằng cái gì mà có thể khiễn em lạnh lùng ác độc tới mức này. Sao

em có thể làm như vậy? Sao em có thể đối xử tàn nhẫn với tôi như thế?”

Hai mắt hắn như hai ngọn lửa, thứ hừng hực thiêu đốt bên trong là phẫn nộ của hắn

Tàn nhẫn? Tôi nghĩ việc này đối với anh là một loại giải thoát. Rõ

ràng đã lâm vào cảnh giới yêu hận không phân biệt nổi, tiến thoái lưỡng

nan, làm sa còn muốn đau khổ dây dưa?

Tư Dạ, hận thù của anh trong quá khứ trước giờ chưa bao giờ tiêu tan, cũng không có cách nào tiêu tan nổi. Nếu không, tôi cũng không thể nào

thôi miên anh được.

Việc đối diện với tôi đã trở thành một loại đau khổ, vì sao không làm vậy để tất cả được giải thoát?

“Em làm tất cả những thứ này chỉ là muốn thoát khỏi tôi sao? Tôi nói

em biết, đừng hòng! Cả đời này em phải cùng tôi, có chết cũng phải chết

trong lòng tôi”

Hắn lại một lần nữa mãnh liệt đâm vào người tôi, đau đớn bất ngờ

khiến cơ thể tôi cong lên, tôi chỉ hít vào một hơi khí lạnh, cơ thể cũng ngừng co rút.

Trải qua vài lần bị ép buộc thế này, cơ thể tàn tạ của tôi đã gần đi

tới cực hạn, lòng rất đau, hô hấp cũng trở thành một loại đau đớn, ý

thức rời khỏi cơ thể…

Đột nhiên cảm thấy ngực bị chèn ép, một chút máu rỉ ra, lần này là hoàn toàn đi vào bóng đêm…

Nếu như yêu là như vậy, phải trải qua hai tầng đày đọa của cả cơ thể

và linh hồn, như vậy có phải chúng tôi sẽ không lựa chọn tình yêu hay

không? Thực ra, với những người hoạt động trong bóng đêm như chúng tôi

mà nói tình yêu chính là một thứ xa xỉ, bởi vì từ trước đến giờ chúng

tôi vẫn không hiểu thế nào là tình yêu.

Ý thức rời rạc nhưng tất cả mọi hình ảnh của quá khứ lại lướt qua trong đầu tôi, không biết là đau khổ hay là vui vẻ…

Trước kia tôi từng nghe thấy người ta nói, người được đầu thai trước

khi chết sẽ nhìn lại toàn bộ cuộc đời của mình, bởi vì sau khi đầu thai, chút kí ức ấy sẽ biến mất sạch sẽ khô ráo, chỉ như vậy mới có thể khiến con người không nhớ thương quá khứ mà trầm luân trong kiếp luân hồi.

Như vậy có phải bây giờ đã đến khoảnh khắc tôi được đầu thai hay

không, bởi vì tôi đang mở ra tất cả kí ức của quá khứ, yêu hận thù oán

trong đời tôi cũng đang dần hiện rõ…

Kí ức của con người thật sự vô cùng kì lạ, vốn tưởng rằng đã quên

rồi, nhưng rất lâu sau mới phát hiện ra thì ra cái gọi là quên rồi,

chẳng qua chỉ là khiến kí ức càng thêm rõ ràng mà thôi.

Cho nên, tất cả của năm đó đều hiện rõ trước mắt, không hề quên mất dù chỉ là một giây một phút.

Nhưng với tôi mà nói, ký ức cũng là một loại đau đớn. Nhớ lại quá khứ, máu tôi càng lạnh, lạnh đến mức ngưng tụ thành băng…

Bốn năm trước…

“Chị Ngưng Tịch, chị thật xinh đẹp. Chờ sau này khi em lớn lên, chị

phải làm cô dâu của em đó nha” đây là giọng nói của ai, dễ nghe êm tai

đến thế, không ngừng quanh quẩn bên tai tôi.

“Được, nhưng em phải lớn nhanh lên nhé.” Tôi nhìn thẳng vào mắt nó, cười nói.

Đôi mắt ngây thơ lập tức tràn đầy ý cười, sau đó ấnh mắt trở nên

nghiêm túc gật đầu thật mạnh, vô cùng kiên định nói: “Vâng, chắc chắn.”

Đôi mắt cậu ta thực sự vô cùng xinh đẹp, trong suốt long lanh, vẻ

trong suốt ấy thật giống với thủy tinh. Đây là đôi mắt của ai? Vì sao

tôi lại không nhìn thấy khuôn mặt chủ nhân của đôi mắt đó?

Tôi chỉ có thể nhớ lại hoàn cảnh cuối cùng lúc gặp cậu ta…

Cả người cậu ta toàn là máu, đang bị mấy con dã thú sống sờ sờ cắn

xé, tiếng kêu của cậu ta thảm thiết đến mức dường như muốn đâm thủng

màng nhĩ của tôi.

Tôi muốn kêu lên nhưng miệng lại không thể nào mở ra được, tôi từng

nghĩ muốn cứu cậu ta, nhưng đôi chân lại như mọc rễ không thể động đậy,

chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể non nớt trần truồng kia bị dã thú nhẫn

tâm xé thành từng mảnh vụn.

Trong mắt tôi chỉ có màu đỏ rực của máu, giữa màu đỏ mơ hồ ấy, tôi

chỉ nhìn thấy một người, nhìn thấy màn thảm kịch nhân gian này lại cười

ra một tiếng lạnh lẽo rét buốt. Khóe miệng hắn cong lên tạo thành một độ cong kì dị, rõ ràng lúc đó ánh mặt trời cực kì gay gắt nhưng tôi lại

chỉ thấy xung quanh buốt lạnh như rơi vào hầm băng…

Tôi đột nhiên tỉnh dậy nhưng chỉ thấy căn phòng tối tăm