Disneyland 1972 Love the old s
Đặc Công Hoàng Hậu Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Đặc Công Hoàng Hậu Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324541

Bình chọn: 7.00/10/454 lượt.

phía đối diện đã tái nhợt đến không còn chút huyết sắc nào.

Ý cười nơi khóe miệng Nguyệt Trì Lạc dần dần càng sâu hơn, cười càng lúc càng giống như đứa trẻ ngây thơ đáng yêu.

Sắc mặt Tống Chỉ Thi tái nhợt, quả đấm trong ống tay áo rộng lớn xiết chặt, móng tay bén nhọn cắm thật sâu vào trong da thịt. Nàng cúi đầu, tròng mắt thoáng qua sự đố kỵ cùng xót xa hối hận, ngoài miệng lại nhẹ nhàng nói: Đó là điều tất nhiên, Bổn cung nhất định sẽ cùng trắc phi hầu hạ thái tử điện hạ thật tốt, ngươi nói chuyện cũng không cần ngấm ngầm hại người như thế.

Lời nàng nói trực tiếp rõ rằng, Nguyệt Trì Lạc cũng đáp rõ ràng trực tiếp.

Vậy cũng chưa chắc, ngươi phải biết rằng lòng ghen tỵ của nữ nhân có thể giết chết tất cả. Thời khắc mấu chốt mong rằng nương nương có thể suy nghĩ thật kỹ!

Nguyệt Trì Lạc chau mày lại, dùng ngón tay điểm điểm cái đầu, ý cười trong đôi mắt sáng tỏ như hồ ly.

Đôi môi hồng phấn hơi run run vài cái, Tống Chỉ Thi bình tĩnh cùng Nguyệt Trì Lạc giằng co, lồng ngực phập phòng lên xuống, tỏ rõ tâm tình lúc này cũng không thoải mái dễ chịu.

Ánh mắt hai người chạm vào nhau ở không trung, một trong suốt vô hại, một nghiêm nghị tôn quý, cuối cùng Tống Chỉ Thi lạnh lùng lên tiếng: Bổn cung làm việc tự có chừng mực, không nhọc Nhị tiểu thư giảng dạy, ngược lại Nhị tiểu thư nên biết phân rõ tôn ti thì hơn. Về sau nếu vào cung, sợ dẫn tới nhiều phiền toái cũng không hay.

Ừ, có chừng mực là tốt rồi, Trì Lạc chỉ sợ nương nương không phân rõ cái gì nên làm cái gì không nên làm. Lời nói mang theo chút hời hợt mỉa mai, Nguyệt Trì Lạc bình tĩnh liếc nàng một cái, đôi môi hồng nhạt gợi lên đường cong vừa phải: Trì Lạc tiến vào chính là phủ Tứ Vương Gia, chuyện này sao có liên quan đến hoàng cung? Nếu nói đến việc vào cung, nghe nói hoàng đế sau này cứ mỗi ba năm đều bổ sung hậu cung một lần, đến lúc đó nương nương cùng ba nghìn mỹ nữ phải hầu hạ chung một chồng đấy. . . . . .

Nói xong, nhàn nhạt lườm nàng một cái, dường như có chút bi thương buồn bã nhưng không để lại dấu vết.

Lồng ngực Tống Chỉ Thi phập phòng kịch liệt, vốn đã rất kiêng kỵ chuyện thái tử cưới rồi lại cưới, hôm nay bị người mang ra mổ xẻ ở trên mặt bàn, trong lòng càng thêm tức giận, giờ phút này hận không thể đem Nguyệt Trì Lạc cấu xé ra thành hai mảnh để hả giận.

Bổn cung bậc mẫu nghi thiên hạ, về điểm khí độ khoan dung cho người vẫn phải có, đến lúc đó Bổn cung nhất định cẩn thận tuyển chọn vài mỹ nhân cho Tứ đệ. Áp chế tức giận, Tống Chỉ Thi từ tốn mà cười, trong đôi mắt xinh đẹp đó hoàn toàn tìm không ra một chút điểm tức giận.

Nguyệt Trì Lạc đến gần Tống Chỉ Thi, không hề để tâm cười nói: "Chẳng lẽ thái tử phi muốn bức vua thoái vị hay sao? Hoặc là thái tử phi muốn thay đổi gả cho Hoàng Đế? Cũng đừng quên Hoàng Đế cùng Hoàng Hậu hiện tại vẫn còn ở triều đình đấy, từ mẫu nghi thiên hạ này không biết nếu để cho Đương Kim Hoàng Hậu nghe được sẽ nghĩ như thế nào. Con dâu của mình muốn cùng mình giành. . . . . ."

"Ngươi câm miệng cho ta!" Tống Chỉ Thi cắt đứt lời nói của Nguyệt Trì Lạc, tức giận khắp người đang áp chế đi xuống chưa xong, trong khoảnh khắc như núi lửa bùng nổ trút xuống lan tràn ra ngoài: "Nguyệt Trì Lạc, Bổn cung thật đã xem thường ngươi, ngươi tốt nhất đừng đắc ý quá mức, đắc tội Bổn cung ngươi không có ngày được sống tốt đâu."

Con ngươi hơi nheo nheo lại, thoáng qua một tia âm u, mang theo hung ác cùng đặc biệt tự tin.

"Chỗ bị ngươi xem thường vẫn còn rất nhiều nha." Nguyệt Trì Lạc tiến tới gần sát nàng, dùng thanh âm chỉ có hai người mới có thể nghe được, lạnh lùng mà cười nói: "Ta cũng sẽ cho ngươi biết rằng, đắc tội với Nguyệt Trì Lạc ta là chuyện mà cả đời ngươi hối hận nhất."

Nàng chính là muốn cho nàng ta biết, Nguyệt Trì Lạc nàng không phải người nào nói muốn động là có thể động.

Nàng mang thù, thời khắc không quên phải đòi lại, Tống Chỉ Thi dám hại nàng, thì phải chuẩn bị thật tốt để gánh chịu hậu quả cho sự tức giận của nàng.

"Chúng ta cứ chờ xem!" Từ trong kẽ răng vặn ra một câu, bóng lưng kiên quyết mà tôn quý của Tống Chỉ Thi lúc xoay người bước đi, thì đôi mắt xinh đẹp như nước mùa thu mang theo chút ý tứ hàm xúc không thể nói rõ trừng mắt liếc nhìn Đông Phương Tuyết một cái.

Đông Phương Tuyết cùng Huyền Chi Thất phớt lờ đứng nhìn hai nữ nhân ngươi tới ta đi đối chọi gay gắt, không hiểu vấn đề này sao lại xoay chuyển thành ra như vậy, có điều Đông Phương Tuyết ngược lại xuất hiện cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

Thở dài, Huyền Chi Thất lắc lư đi đến bên cạnh Nguyệt Trì Lạc, nụ cười bên môi không kềm chế được mà cười thoải mái: "Lạc Lạc, những việc này ngươi làm sao biết được? Nhưng mà. . . Nói thật đúng là hay nhỉ. . . . . ."

Không đợi Nguyệt Trì Lạc trả lời, Huyền Chi Thất tự mình quay đầu ung dung tiếp tục bước đi, guốc gỗ dưới chân nhịp bước ở trên mặt đất phát ra âm thanh lộp cộp nho nhỏ.

"Sắp đến ngày cưới, hy vọng Lạc nhi không làm cho Bổn vương phải thất vọng." Môi mỏng gợi lên nụ cười yếu ớt, Đông Phương Tuyết lập tức xoay người rời đi, áo bào tím cũng lộng lẫy cao quý như lúc vừa đến.

"