Old school Swatch Watches
Đặc Công Hoàng Hậu Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Đặc Công Hoàng Hậu Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325025

Bình chọn: 7.5.00/10/502 lượt.

xưa.

Trước mắt, cửa chính Phong Sương đổ nát, trong đêm tối bị gió thổi dấy lên âm thanh chi nha, hai người đều trầm mặc, bên tai tiếng ve kêu không ngừng vang lên càng làm tăng thêm vài phần đau thương buồn bã.

"Đi thôi!"

Không liếc mắt nhìn thêm một cái, không nghĩ về những hồi ức đã qua, Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng xoay người đi thẳng về phía mộ viên.

Tiếng bước chân rất nhỏ đột ngột phá lệ màn đêm tràn đầy yên tĩnh, hai đốm nhỏ trên mặt sáng lấp lánh như vì sao, trông càng thêm rực rỡ.

Trong không khí, có tiếng thở dài sâu kín của ai truyền đến.

Nghe tiếng bước chân dần dần đi xa, Lam Hồ giật giật khóe miệng, nở ra một nụ cười chua sót.

Hắn cứ bình tĩnh đứng như vậy, ngẩng đầu nhìn mọi thứ rất quen thuộc nhưng lại vô cùng xa lạ.

Ánh sáng trong hai mắt thâm sâu vẫn lưu chuyển như cũ, chỉ là đã ít đi vài phần lạnh nhạt lại thêm vài phần bất kham.

Vào lúc tim đang đập mạnh loạn nhịp, thì nghe được mùi máu tươi nhàn nhạt cùng tiếng vang đao kiếm giao chiến truyền đến từ mộ viên.

Trong lòng khẽ động, mắt phượng hẹp dài trong nháy máy thoáng qua vài phần nghịch khí, trong khoảnh khắc tức giận bùng nổ như bầu trời dậy sóng.

Thân thể theo lòng chuyển động, lúc Lam Hồ vọt đến mộ viên thì nhìn thấy vài tên áo đen bao vây xung quanh trước sau tập kích Nguyệt Trì Lạc, mà phần mộ mới chôn cất trong lăng mộ đã bị đào rỗng, lúc này đang rỗng tuếch bại lộ ở ngoài trời!

Trong lòng tràn ngập tức giận, liên tiếp cào xé tim hắn, là ai? Là ai đã đào mộ. . . . . .

Không có một chút do dự, ra tay quyết tuyệt, ám khí như hoa chuẩn xác bắn vọt về phía hắc y nhân.

Ám khí đến đâu, từng tên hắc y nhân ngã xuống rồi lại có một tốp khác lao tới, hơn nữa đều là người có võ công cấp cao.

Nguyệt Trì Lạc tay cầm nhuyễn kiếm vận khởi nội công, thân hình mạnh mẽ như con Báo di chuyển giữa đám hắc y nhân, đến chỗ nào là chỗ đó một mảnh tàn sát khốc liệt.



Mỗi một chiêu thức của hắc y nhân đều cực kỳ tàn nhẫn, Nguyệt Trì Lạc lại càng mạnh hơn, dưới sự phẫn nộ mỗi chiêu của Lam Hồ cũng ẩn tàng sát khí.

Mỗi một chiêu Nguyệt Trì Lạc xuất ra, mỗi cách thức đều là tuyệt chiêu trí mạng.

Chỉ vì thứ nàng học được, đều là thủ đoạn một chiêu đổi một mạng.

Nửa trước đời ở một thế giới khác, nàng là đặc công được huấn luyện chính là tuyệt sát!

Nửa đời sau, nàng ở nơi đây, chỉ muốn yên ổn sống qua ngày, nhưng phiền toái cứ nối tiếp nhau đến không ngừng.

Nếu muốn không bị phiền toái đeo bám, nếu tránh không khỏi, cách duy nhất chính là biến mình thành lưỡi dao giết hết tất cả phiền phức tiếp cận mình.

Ở tình huống này, không phải ngươi chết thì cũng là ta vong, hai bên đều không có lý do xuống tay lưu tình!

Trong khoảng thời gian ngắn, chỉ nghe thấy tiếng đao kiếm va chạm nhau cùng tiếng thống khổ kêu rên truyền đến giữa bóng đêm đen như mực.

Nữ tử áo đen vung thanh kiếm sáng trắng như tuyết, một thân hắc y tinh chế gần như muốn cùng bóng đêm hòa thành một thể.

Ánh mắt nàng lạnh như băng, sâu trong đôi mắt là sự lạnh lẽo đến vô tình và khắc nghiệt, giống như ác quỷ đến từ địa ngục cắn nuốt tất cả mạng sống con người!

Giờ khắc này, nàng theo sau Lam Hồ xinh đẹp như hoa anh túc nở rộ, hấp dẫn đến trí mạng.

Khi đó, Nguyệt Trì Lạc đã muốn tiến lên hỏi một câu: Ngươi có lúc nào yêu ta hay không?

Nhưng, những thứ này đều là để nói sau.

Lúc này, Nguyệt Trì Lạc ra tay như điện, phủ đầu một kiếm ngay giữa tim hắc y nhân, một hắc y nhân bị đá ngả lăn dưới chân chợt xoay tròn phi thân bay lên.

Hắc y nhân bị đâm trúng trợn trừng hai mắt, đôi tay gắt gao lôi kéo mũi kiếm, máu tươi theo khe hở ngón tay trượt xuống thanh kiếm sáng như tuyết, Nguyệt Trì Lạc xoay ngược lại cản được một kiếm này, trong khoảnh khoắc dừng lại đó, một hắc y nhân phía bên trái lao đến, trường kiếm lạnh băng trong tay như rắn uốn lượn bám vào phía sau lưng Nguyệt Trì Lạc. . . . . .

Mắt thấy trước có Sói sau có Hổ, Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng trợn mắt, một kiếm quét ngang chặt đứt hai tay hắn y nhân đang liều chết lôi kéo mũi kiếm, xoay người thu hồi kiếm dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai phi thân lướt qua hắc y nhân.



Tong phút chốc, chỉ thấy được phần còn lại của cánh tay đã bị đứt bay tán loạn trên không trung, Nguyệt Trì Lạc tiếp tục bạt kiếm, máu tươi nồng đậm vung vẫy toàn thân, cũng may là mặc áo đen hơn nữa còn ở trong bóng đêm nên cũng không nhìn thấy gì, nhưng mùi máu tươi ở chóp mũi càng ngày càng nồng.

Mắt thấy Nguyệt Trì Lạc giết chóc đầy máu tươi, toàn thân trên dưới tản ra hơi thở tử vong khắc nghiệt, mà Lam Hồ thì càng đánh càng hăng, nhưng dáng vẻ tư thế vẫn ưu nhã thong dong.

Giống như đi giữa vạn bụi hoa, một mảnh lá nhỏ cũng không chạm được vào người.

Giữa sự nhất tĩnh nhất động, sinh mạng trên tay cứ như vậy không thương tiếc mất đi.

Hoặc có lẽ hai mươi năm sau bọn họ vẫn tiếp tục là một hán tử, nhưng giờ phút này cảm thấy sợ hãi cái loại tử vong đang đến gần cắn nuốt bọn họ.

Không ai mà không sợ chết, toàn bộ ngôn ngữ ở trước mặt tử vong đều trở thành yếu ớt vô lực.

Trong lòng biết cứ tiếp tục chiến đấu như vậy cũng không phải