Disneyland 1972 Love the old s
Đặc Quyền Của Giáo Sư

Đặc Quyền Của Giáo Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322602

Bình chọn: 9.00/10/260 lượt.

ẳng tay ném vào trong tủ, tắt nguồn.. Tính chiếm hữu của anh thật quá cao !

Để cô nhớ lại xem, lần đầu ăn cơm cùng anh…

Đó là

chuyện của hai năm trước, năn nỉ lắm anh mới chịu ăn cơm cùng tôi, khi

tôi về nhà anh, vì không muốn làm gánh nặng nên đã lén đi làm thêm để tự đóng học phí, cuối cùng bị anh phát hiện, mắng một trận. Lúc đó tôi rất ấm ức, liền gào lên cự với anh, khóc lóc ỉ ôi. Rốt cuộc Ngạn Tử cũng

chào thua, dỗ dành tôi đủ thứ. Nên từ đó về sau, anh nói chỉ cần tôi

giúp anh quản lí nhà cửa, nấu ăn hằng ngày xem như là trả tiền nhà,

chuyện học phí cứ để anh lo, đổi lại tôi không được đi làm thêm nữa. Anh còn nói “Cố Thanh Vũ, từ nay về sau tôi sẽ chăm sóc em !”

Lục Tử Ngạn dùng bữa trưa xong, trong lòng vô cùng thỏa mãn, thư giãn uống

hồng trà, cất giọng “Tiểu Vũ, chiều nay tan học chúng ta cùng đi siêu

thị.”

Cố Thanh Vũ chuyên tâm dọn dẹp hộp bento, từ chối “Không muốn, đồ ăn trong tủ vẫn còn.”

Anh đặt tách trà xuống, mày đẹp nhíu nhíu “Anh muốn ăn cá.”

“Anh tự đi đi.”

Lục Tử Ngạn lắc đầu chán nản, làm điệu bộ đáng thương “Tiểu Vũ, không có

em, anh đi một mình cảm giác rất cô đơn và…không an toàn !”

Cô hết nói nổi, anh rõ ràng đã là đàn ông trưởng thành, còn gần 30 tuổi còn giở thói làm nũng ??? Thật lắm trò..

Cuối cùng sau giờ học anh cũng tự đi siêu thị. Sau khi bị Hiểu Ái tra tấn

mọi việc cô mới có thể về nhà. Cô và Lục Tử Ngạn sống ở một khu căn hộ

cao cấp cách trường Bách Tùng khá xa , nên không bị ai bắt gặp. Phương

tiện đi lại của Cố Thanh Vũ là xe bus.

Về đến nhà, tắm rửa sạch

sẽ cô mới bắt tay làm bữa tối. Mở tủ lạnh ra, trên ngăn đông vẫn còn

hai con cá?! Cố Thanh Vũ ngạc nhiên, vẫn còn cá, vậy anh viện cơ đi

siêu thị làm gì??

Suy nghĩ chi cho mệt, Cố Thanh Vũ mặc kệ, anh nói muốn ăn cá thì cô sẽ làm cho anh.

Gần 7 giờ anh mới về nhà, tay xách nách mang một đống thứ, cô chạy lại giúp anh để lên bàn. Hỏi "Anh mua gì nhiều vậy? "

Lục Tử Ngạn tươi cười trả lời "Vật dụng và thức ăn."

Cố Thanh Vũ mở ra xem, bàn chải đánh răng, nước súc miệng, đồ ăn, bánh

kẹo, trà, và cả...băng vệ sinh (?) Hai bên má Cố Thanh Vũ hơi đỏ khi

nhìn thấy năm sáu túi băng vệ sinh, thắc mắc hỏi anh "Anh mua thứ này để làm gì?"

Lục Tử Ngạn hãnh diện đáp "Lúc sáng anh lục tủ tìm đồ,

phát hiện cái hộp gỗ màu nâu nằm sâu bên trong, thắc mắc không biết là

gì nên mở ra xem thì ra là đồ của em. Anh thấy chỉ còn một vài miếng nên sẵn tiện mua thêm cho em. Thế nào, chồng của em có phải rất chu đáo."

Cô xấu hổ không trả lời, dù sao đây cũng là đồ "bí mật" của phụ nữ bị anh

nhìn thấy rất ngượng, anh lại còn lớn tiếng ca ngợi mình. Cô nhớ là đã

giấu trong góc tủ rồi mà. Cố Thanh Vũ không trả lời, quay mặt vào trong bếp. Lục Tử Ngạn lại mặt dày đi theo "Vợ à, nói cho em biết, người đàn

ông tâm lý như anh sớm đã tuyệt chủng rồi nên em phải biết trân trọng

anh đấy."

...Da mặt của anh xem ra dày gấp ba gấp bốn mặt đường.

Phần bên lề: Đi siêu thị.

Lôi kéo Cố Thanh Vũ đi siêu thị khônh được nên Lục Tử Ngạn đành đi một

mình, bất quá thích mua gì thì mua. Nghĩ lại lúc sáng, kiếm mãi không

thấy cái cà vạt lần trước cô mua cho anh, nên đã lục tung tủ đồ, liền

phát hiện cái hộp gỗ sâu trong góc tủ. Trong lòng ngẫm nghĩ: Không lẽ

Thanh Vũ giấu quỹ đen bên trong. Nên mở ra xem, không ngờ lại là những

thứ "có cánh". Lúc đó anh rất xấu hổ vì nhìn thấy những thứ đó, nhưng

nhìn lại thấy chỉ còn vài cái, hình như kỳ kinh nguyệt của Thanh Vũ cũng gần đến, cứ coi như anh làm một người chồng chu đáo chuẩn bị cho vợ.

Đi đến quầy băng vệ sinh, nhìn một lượt xem cái nào giống với cái vợ mình

đang xài, anh hốt liền năm sáu túi cho vào giỏ đựng đồ. Một cặp trai gái vừa đi qua thấy vậy, cô gái liền cảm thán "Anh nhìn xem, anh chàng đó

thật tuyệt vời, chắc là vì bạn gái đấy."

Bạn trai cô ta có chút

chế giễu "Tuyệt vời gì chứ, em nhìn xem, anh ta đi siêu thị mua đồ ăn

một mình, chắc chắn ăn cơm mềm* rồi."

* Ăn cơm mềm: Ý nói ở nhà ăn bám vợ.

Nghe thấy vậy, Lục Tử Ngạn quay sang, mặt lạnh mày cau nói "Vị bằng hữu này, chú mày còn non quá. Lão tử đây vì khiến vợ không bị "phiền lòng" nên

mới đi mua. Như vậy vợ anh sẽ yêu anh hơn. Còn nữa, ăn cơm khô mãi không tốt cho sức khoẻ ấy lâu lâu cũng nên ăn cơm mềm của vợ."

Nói xong anh chậm trãi lướt qua họ. Cậu bạn trai bị cô bạn gái nói cho một trận, còn anh ta thì bị mất mặt vô cùng.

Khi nghe kể lại, Cố Thanh Vũ chỉ lắc đầu tự hỏi: Lục Tử Ngạn ơi Lục Tử Ngạn, anh rốt cuộc có lòng tự trọng không vậy? " Tan học xong, Cố Thanh Vũ đi đến siêu thị mua đồ về làm bữa tối, cứ coi như là bù cho anh nên phải mua nhiều môt chút.

Như thường ngày đi làm về, câu đầu tiên anh nói sẽ là "Vợ ơi, vợ ơi. Anh về rồi này." Sau đó là chạy thẳng vào nơi cô đang đứng, ôm từ đằng sau.

Cố Thanh Vũ quay đầu nhìn anh "Anh đi tắm đi, cơm sắp xong rồi."

"Tiểu Vũ, ăn cơm xong chúng ta đi động phòng."

Cô trố mắt nhìn anh, hai bên má hơi ửng đỏ "Không được."

Lục Tử Ngạn bất mãn nói "Tại sao? Chẳng phải em nói là sẽ bù sao? "

"Thì chính là nấu những món ngon cho anh." Cô có nó