
hành thân ngày thứ hai, Lệ Thú thực hiện lời hứa, lập tức mang theo
Tiểu Tiểu rời xa Tô Châu, hướng Tây Vực xuất phát, kế hoạch ban đầu của
Lệ Thú chính là đến xem Giang Nam, sau đó mới đi Tây Vực kiến thức một
chút dân phong bưu hãn trong truyền thuyết.
Tuy nhiên, hiện tại thêm một người, Lệ Thú thở dài.
Dọc theo đường đi, Lệ Thú phát hiện Tiểu Tiểu thật sự là khác xa hình
tượng nữ tử trong cảm nhận của hắn, ở trong sách miêu tả nữ tử phải dịu
dàng , có tri thức hiểu lễ nghĩa, gả phu tòng phu, hình tượng nữ tử ở
trên người Tiểu Tiểu một chút cũng nhìn không có.
Tỷ như…
Mỗi khi đi ngang qua dòng suối nhỏ…
“Thú ca, chàng xem, con cá thật lớn!” Tiểu Tiểu hưng phấn lôi kéo vạt áo Lệ Thú, sau khi thành thân, Tiểu Tiểu liền gọi Lệ Thú như vậy, thực ra
nàng muốn gọi hắn nhất là đại đầu gỗ! Nói đến buồn cười, hai người bọn
họ là ở hôm thành thân mới biết được tên đối phương .
Không đợi hắn phản ứng, mỗ nữ cũng đã sắn quần áo nhảy vào trong nước lưu loát đem cá bắt ra .
“Tiểu Tiểu.” Lệ Thú không khỏi xoa xoa huyệt thái dương: “Ngươi là nữ hài tử.”
“Nữ hài tử thì như thế nào?” Tiểu Tiểu trừng mắt lớn.
“Nữ hài tử không phải lỗ mãng như vậy.”
“Ta nói rồi nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết .” Tiểu Tiểu từ
trong tay áo rút ra một con dao nhỏ thuần thục đem cá mổ bụng.
Lệ Thú không đồng ý lắc đầu, quyết định đến một hồi dạy bảo vợ: “Tiểu Tiểu, ngươi…”
Lệ Thú vừa mới mở miệng, Tiểu Tiểu bên kia đã đưa ra mệnh lệnh: “Thú ca, hỗ trợ nhặt củi nhóm lửa.”
Được rồi, trước tiên để nương tử no bụng sau lại thảo luận vấn đề hợp lý hay không đi!
Thành thân không chỉ là việc hai người sống cùng nhau đơn giản như vậy, mà còn trong sinh hoạt vặt vãnh bình thường
Sau khi thành thân được bảy ngày, buổi tối ở một khách sạn…
“Tiểu Tiểu, ” Lệ Thú đem một bộ quần áo bẩn đưa cho Tiểu Tiểu, “Giúp ta giặt một chút.”
“…”
“Như thế nào?” Lệ Thú nhìn thê tử đang đứng im, đã thấy nàng xấu hổ đứng ở đó.
Tiểu Tiểu liếc trộm dò xét hắn một cái, như trẻ con phạm phải sai lầm nhanh chóng cúi đầu, nhỏ giọng nói: “thiếp không biết…”
Cho dù ở nhà không được coi trọng, nhưng Tiểu Tiểu như trước không cần
làm loại việc nặng này, miễn cho người khác nói này nói nọ, mất mặt mũi
Yến gia.
Lệ Thú nhìn chằm chằm thê tử, bất đắc dĩ thở dài, chậm rãi cầm quần áo
đem trở về, lại chậm rãi gục đầu nhìn chằm chằm bộ quần áo: “Được rồi,
bản thân ta làm.” Dừng một chút, lại nghĩ đến cái gì: “Quần áo của nàng
cũng có thể giao cho ta.”
Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm Lệ Thú sau một lúc lâu, khẽ cắn môi, quyết định nói cho Lệ Thú sự thật hắn luôn xem nhẹ: “Kỳ thực…” sắc mặt Tiểu Tiểu
khó khăn nói ra , muốn nói cho Lệ Thú biết thật ra nàng so với nam nhân
còn vụng về hơn: “Thiếp cũng không biết việc bếp núc.”
Lệ Thú không chút để ý cầm quần áo bẩn đứng lên: “Không quan hệ, ta sẽ làm.”
“… Thiếp còn không quét dọn phòng.”
“Không quan hệ, ta sẽ làm.”
“… Thiếp cả nữ hồng cũng không biết.”
“Không quan hệ, ta…” Lệ Thú bỗng nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc:
“Ách, không biết.” lại nói tiếp: “Nữ hồng không phải thiếu nữ chưa chồng đều học sao?” Tuy phụ nữ hắn tiếp xúc qua chỉ có Tiếu Tiếu nhưng trong
sách đều viết như vậy? hay hắn vốn xem phải sách từ tám trăm năm trước
giờ đã lỗi thời ?
“Đúng vậy…” Tiểu Tiểu mân môi dưới.
“Vậy nàng thế nào…”
Tiểu Tiểu thầm hít sâu một hơi, cảm thấy nên nói ra cho phu quân sẽ sống với nàng cả đời sự thật: “Dạy con gái là trách nhiệm của mẫu thân.”
Nói như vậy, Lệ Thú liền biết: " mẫu thân nàng tái giá nên người chưa từng dạy cho nàng.” giọng điệu khẳng định
“Không phải tái giá…” Tiểu Tiểu không dám ngẩng đầu, chỉ có thể dùng âm
thanh nhỏ nhất nói ra tình hình thực tế: “Là cùng người khác bỏ trốn .”
“Không quan hệ, mấy chuyện này…” Lệ Thú nâng tay lên xoa đầu Tiếu Tiếu,
“Ta sẽ làm, về phần quần áo hỏng” Lệ Thú hơi hơi suy tư: “Ta đi tìm
người khác hỗ trợ là tốt rồi.”
Tiểu Tiểu ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt ôn nhu săn sóc của Lệ Thú, là
thương tiếc, không có chán ghét, không có khinh bỉ, ánh mắt nhu hòa như
vậy, làm nàng không tự chủ được sa vào trong đó, không tự chủ được thốt
ra: “Thú ca, có người nào hay không từng nói qua dáng vẻ của chàng thật
sự rất đẹp mắt ? !”
Lệ Thú sửng sốt: “Ta không biết nhiều người lắm.”
“ah.” Tiểu Tiểu gật đầu.
“Nhưng là…” Lệ Thú nhìn Tiểu Tiểu, biểu cảm bỗng nhiên trở nên nghiêm
túc mà lại nghiêm khắc, phảng phất nhu tình vừa rồi tất cả đều là ảo
tưởng, giống như một tuyệt thế cao thủ bỗng chốc bay mất: “Ta nhớ được
nàng đã nói, mẫu thân là tái giá .”
Tiểu Tiểu không tự chủ được thay đổi sắc mặt, hắn đến cùng vẫn không thể chấp nhận chuyện của mẫu thân nàng sao ?
“Này cùng nàng nói không giống như trước kia.”
Vẫn là muốn nói tới sao? Tiểu Tiểu chua sót thở dài.
“Phải biết rằng ta là phu quân của nàng.”
Chỉ biết không có người có thể chấp nhận sự thật mẫu thân nàng bỏ trốn
“Cho nên ta không đồng ý nàng nói dối .”
Đến đây đi! Cùng lắm thì một phong hưu… Gì? Chờ một chút, nói dối?
“Phải biết rằng nói dối là một hành vi sai lầm, có thể tạo thành hiểu