
ợc! Được!" Mình gật đầu đồng ý đến mức đầu sắp lìa khỏi cổ rồi, mình không để ý đến chuyện tuổi tác của đối phương đâu, nhưng mà, "Hiên? Who? Hiên là ai vậy?" Mình ngây ngốc hỏi. Mình có thể giơ tay lên trời thề rằng mình không biết người nào tên "Hiên" cả!
"Hoắc Hiên ý." Theo phản xạ có điều kiện Ryan trả lời, đợi đến lúc mọi người quay lại nhìn cái mặt ngu ngu của mình, thì ngoài phó tổng giám đốc ra, ba người còn lại phá lên cười. Từ trước tới giờ không phát hiện ra rằng họ cười rất đáng yêu nha.
"Quả Quả thật sự rất đáng yêu, nếu không phải con chị còn nhỏ thì chắc chắn chị sẽ tóm em về làm con dâu chị!"
Nghĩ một lúc mới hiểu ra "Hiên" chính là "Hoắc Hiên" nhưng vẫn không biết người đó là ai. Mình thực sự không biết người này mà.
"Trần Quả, đừng nói với tôi là cô không biết tên của phó tổng giám đốc cũng chính là tên tôi nha!" Cuối cùng phó tổng giám đốc không nhịn được nữa, nghiến răng nghiến lợi hỏi, "Nói, họ của tôi là gì?"
"Ơ. . . . . ." Cái câu hỏi này . . . . . . mình chỉ có thể lắc đầu chịu thua.
Toàn thân phó tổng giám đốc run lên, "Không biết sao? Đúng là cô không biết! Sao cô có thể không biết được!"
"Lúc nộp đơn xin việc không có ai hỏi vấn đề này, bình thường toàn gọi là phó tổng, phó tổng để gọi anh, anh cũng không nói với tôi tên mình. . . . . ." Giọng mình càng nói càng nhỏ dần. Đừng nói đến tên anh ta, đến tên hiệu trưởng trường mình từng học mình cũng còn không biết ông ấy tên gì nữa là.
". . . . . ." Phó tổng chỉ biết nhắm mắt lại, giơ cờ trắng đầu hàng.
"Trần Quả, hình như anh có chút thích em rồi."
Mọi người đoán xem lời này là của ai nói? Dù sao cũng không phải phó tổng giám đốc nói.
"Quả Quả, em thật lợi hại nha. Trong khoảng thời gian ngắn như vậy có thể chọc cho DK cười nhiều như vậy." Ryan cười đến mắc không thở ra hơi nữa.
Chả trách mà DK lại thưởng cho mình câu nói kia, vấn đề là mình không hề có ý nghị chọc cười anh ta nha, thật đấy, mình thề là mình vô tội trong vụ này.
"Trần Quả, cô nghe cho kỹ đây," Phó tổng giám đốc vẫn chưa chịu bỏ cuộc, "Hoắc Hiên chính là tôi, nhớ chưa!"
"Nhớ rồi!"
"Vậy sau này khi không ở công ty thì cô gọi tôi là gì?"
"Đại ca Hiên!" Vừa nói mình còn búng tay một cái.
Nhưng không ngờ chỉ với ba chữ này liền chọc cười ba người kia, trừ mình và phó tổng giám đốc.
"Hiên, khụ khụ, cậu đã đào đươc một bảo bối rồi." Chẳng mấy khi mình được DK khen là bảo bối. Điều này làm cho mình sợ hãi, vô cùng sợ luôn. Đúng là không nên vô duyên vô cớ mà khen trẻ con, nếu không trong lòng nó sẽ không hiểu mà chột dạ nha.
"Quả Quả, con trai chị đã khá trưởng thành rồi, hay là em gả vào nhà chị đi!" Lolo ôm mình vào ngực, coi mình như trẻ con vậy, "Tuy đàn ông lớn tuổi một chút sẽ biết cách chăm sóc em, nhưng mà thanh niên trẻ tuổi cũng có cái thú vị hơn, lãng mạn hơn, thể lực cũng tốt hơn nữa!"
"Hay là anh giới thiệu em với anh họ anh nha, biết đâu sau này hai người lại kết hôn, chúng ta có thể thành họ hàng thì sao." Ryan dùng khuôn mặt chân thành đề nghị.
Chuyện gì đang diễn ra vậy, bọn họ đang giới thiệu chồng cho mình hả?
"Khụ khụ!" Phó tổng giám đốc cũng muốn lên tiếng, nếu gặp nhau bên ngoại thì sẽ gọi là đại ca Hiên sao, "Không phải muốn quen bạn trai sao, tôi quen rất nhiều người, để lát nữa tôi giới thiệu cho cô một người nha."
Nghe được điều này, hai mắt mình tỏa sáng, với điều kiện của đại ca Hiên thì chắc chắn bạn bè của anh ta cũng không kém hơn anh ta là bao. Bây giờ các trai đẹp thường hay chơi với nhau thành một nhóm nha, mình không cần chọn, vơ đại một người là được rồi. Nếu là người do đại ca Hiên giới thiệu thì mình rất yên tâm.
"Cảm ơn đại ca Hiên!" Mình chắp tay nói cảm ơn.
Bạn trai, hai chữ này từ khi mình học cấp hai đã ao ước có được rồi.
Nói thật cái duyên với nam giới của mình cũng không ít, đã từng có vài người tặng hoa cho mình. Chỉ là cái duyên này chưa đủ lớn để có thể kết thúc tình trạng độc thân của mình mà thôi.
Tính cách của mình có chút giống đàn ông, không dịu dàng lắm, cũng không biết làm nũng như các cô gái khác. Mặc dù hồi bé từng chơi búp bê Barbie nhưng từ khi lên cấp hai thì mình thích ngồi cùng con trai ngồi ngắm những đôi chân dài trắng nõn của các bạn nữ.
Mình nói thật mong được khoan hồng khi còn đi học bề ngoài mình là một cô gái ngoan ngoãn nhưng thật ra tâm hồn thì thối nát vô cùng. Đã từng truyền tay nhau những cuốn manga đam mỹ, không thì là những sách cấm đủ thể loại, còn nhớ khi mình học lớp mười một, có lần mình cùng một người bạn bắt một bạn nam dùng thước tự đo thằng em của hắn dưới sự chứng kiến trực tiếp của mình và người bạn kia. Mặc dù đó không được tính là lạm dụng tình dục nhưng mình đã gặp báo ứng rồi.
Đáng được ăn mừng chính là, mình cũng không thối rữa đến mức không ai theo đuổi, thậm chí còn có người tỏ tình với mình lúc mình vừa béo vừa xấu nữa. Mọi người nói xem kiếp trước hắn ta làm chuyện gì độc ác để kiếp này gặp phải mình? Nhưng mà cho dù lúc đó hắn ta chấp nhận mình vừa xấu vừa béo thì sao chứ, lương tâm mình cắn rứt không cho phép mình chà đạp hắn ta!
Vì vậy,