
híu mày đi tới đánh nó mấy cái
Tiểu Bá Vương bị vỗ đau, không vui, mắt mở to trừng trừng nhìn Tô Ca, có vẻ như đang uy hiếp, ý tứ là:
"Đừng làm phiền con với người đẹp"
Stop! Cái trò xấu xa của con. . . Tô Ca coi không nhìn thấy, ngồi xuống bên
cạnh Trần Lê vừa lôi vừa kéo cái quả cầu này đi xuống. Giọng nói u ám
mang theo uy hiếp:
"Đi chơi cùng anh Minh đi. Mẹ có việc với cô Trần Lê" .
Tần Tiêu thấy Tô Ca tức giận, lắc lắc cái mông nhỏ, miễn cưỡng tránh đi.
Mỗi bước đi, lại cẩn thận quay lại nhìn, nhìn mẹ thì nét mặt ai oán, còn nhìn sang Trần Lê thì lại điềm đạm đáng yêu.
Đang tức giận, Tô Ca chỉ muốn giơ chân đá vào mông thằng nhóc một cái.
"Tức giận làm gì, Tiêu Tiêu dù sao vẫn còn bé. . ."
Trần Lê cười nói. Tô Ca bĩu môi một cái nói:
"Nhưng mình là mẹ ruột của nó! Thằng nhóc kia từ trước đến giờ đối xử với mình rất xa cách, thấy bạn là dính như dính mật”
Nghe vậy, Trần Lê bật cười, hóa ra là Tô Ca đang ghen. Tần Tiêu bước đến
trước mặt hai anh em nhà họ Hiên, liếc trên liếc dưới mấy cái. Rồi sau
đó đột nhiên làm dáng, đứng cười nói:
"Hiên Minh giờ nhìn càng
ngày càng thấy đẹp ra. Dì Hồng nói nhìn thấy con trai thì đều nhận hết.
Hiên Minh, làm người đàn ông của ta được không?”
"Phốc!" Tô Ca
nghe mà muốn hộc máu, nhìn con trai nhà cô bộ dáng xấu xa cà lơ lất
phất. Ngay cả hai người đàn ông đang đánh cơ cũng ngừng tay, ngẩng đầu,
nhíu mày nhìn sang bên này. Tô Ca che mặt, im lặng hỏi ông trời, cô cũng biết đem con cho Diễm Hồng là sai mà. Yêu tinh này không biết đã dạy
cái gì cho con cô nữa.
Tô Ca nổi giận phừng phừng, muôn xông tới đạp chết thằng nhóc hư đốn kia thì liên bị Trần Lê kéo lại. Tô Ca nhìn
theo tầm mắt Trần Lê mới phát hiện ra là Hiên Y đứng dậy chạy tới trước
mặt Tần Tiêu, lành lạnh quét mắt nhìn cậu, rồi sau đó lấy tay khều khều
cằm của cậu rồi nhéo một cái, nói:
"Nhìn em trai dáng dấp cũng
coi như là đẹp mắt, cho một cái kẹo này. Chị liền miễn cưỡng thu nhận em làm một trong những người đàn ông của chị đi.”
Trong nháy mắt. . . Mọi người hóa đá, mà thằng ngốc Tần Tiêu kia vẫn ngơ ngác đưa tay
nhận lấy kẹo. Tô Ca vỗ trán. Nhìn tiểu ma vương Hiên Y, con trai cô
đúng là thua hoàn toàn rồi.
Tô Ca im lặng không lên tiếng, quay
đầu đi. Không chỉ con trai hay giở trò lưu manh đùa bỡn người mà đến con gái cũng thế, không thể vui được. Cô nhìn Trần Lê, chỉ thấy Trần Lê mặt không đổi sắc nói:
"Ha ha. . . Tiểu Y gần đây rất thích xem công chúa Thái Bình. . ."
Tô ca: Lặng yên. . .
Buổi tối, lúc ngủ, Tô Ca vẫn ở trên giường lăn qua lộn lại. Tiểu bá vương
Tần Tiêu kia đã mặt dày đi theo Trần Lê về nhà bọn họ rồi, với lý do hoa mỹ là: “Làm khách”
Mỗi khi nhìn thấy con trai lại đau đầu, nhưng khi thằng nhóc phá hoại này chạy theo người ta, cô lại thấy rất khó
chịu, không ngủ được. Tần Mặc Nhưng nằm ở bên cạnh cô vốn là đã khó
nhịn, lại thấy cô không nằm yên mà còn uốn éo qua lại liền ôm cô lại, vỗ mông cô mấy cái.
Giọng nói khàn khàn nói ở bên tai cô: “Không an phận, sao lại giống con trai em vậy chứ”
Tô Ca bị anh chụp nước mắt lưng tròng, thêm đó vốn là có chút uất ức, không nhịn được liền nói:
"Tần Mặc Nhiên. . . Tần Tiêu nó không phải con trai anh!"
"Em nói cái gì?" Tròng mắt người đàn ông khẽ đảo, bên trong mơ hồ ẩn giấu
thú tính, lật người một cái liền đè trên người phụ nữ, người phụ nữ
vẫn không biết sống chết, cái miệng nhỏ nhắn nói không nghỉ:
"Em làm sao lại cảm thấy anh và nó một điểm giống nhau cũng không có? Chẳng lẽ là anh khi còn bé cũng làm cho gnười ta ghét như vậy?”
Người
phụ nữ đáng chết. . . Trong mắt Tần Mặc Nhiên lửa thiêu đốt rừng rực,
vậy mà Tô Ca dường như không cảm nhận được chút nào không bình thường,
vẫn tiếp tục nói:
"Anh có biết hôm nay ở phòng bếp mẹ nói với em gì không?"
"Nói gì?"
"Nói để cho em cướp Hiên Mộc."
Tô ca than thở, vẻ mặt có vài phần bất đắc dĩ. Thấy người đàn ông nửa ngày không có phản ứng, cô không nhịn được nói tiếp:
"Đều tại anh hết, sinh ra con trai không đáng yêu như vậy, anh lại là một
núi băng lớn, cho nên mẹ em mới không thích, luôn tìm cơ hội khiến em
đổi anh đi" .
"Vậy sao?" Âm thanh của người đàn ông cao kinh
người, lúc Tô Ca phát hiện không thích hợp thì đã muộn rồi, trên mặt Tần Mặc Nhiên hiện lên nụ cười tà, cúi đầu nói với Tô Ca:
"Vậy không bằng bây giờ chúng ta phải cố gắng, sớm một chút sinh ra đứa bé đáng yêu làm cho mẹ vui vẻ?"
Nhìn sắc mặt u ám của Tần Mặc Nhiên, Tô Ca muốn khóc. Đáng chết, mới vừa rồi trong lúc vô tình cô có phải hay không đã chọc tới người đàn ông này?
Chớp mắt, Tô Ca thay đổi ghét bỏ trước đó, hết sức chân chó mà nói: "Cái kia. . Cái này không vội, này Tiêu Tiêu không phải còn nhỏ ư, em lo
lắng không chăm sóc được" .
Chỉ thấy mặt Tần Mặc Nhiên không đổi
sắcc nói: "Không cần nói nữa, liền ném hỗn tiểu tử này cho nhà Hiên Mộc
làm con dâu nuôi từ bé đi" .
Con dâu nuôi từ bé con dâu nuôi từ bé con dâu nuôi từ bé ~~~ tô ca. . . . . . . .
Người bạn nhỏ Tần tiêu thân mến, ngươi cứ như vậy bị cha ngươi vứt bỏ. . Vì vậy, đi lấp đầy hậu cung của Hiên Y thôi. . . .