Teya Salat
Đành Buông

Đành Buông

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322522

Bình chọn: 9.5.00/10/252 lượt.

chỉ là lừa mình dối người mà thôi Cô lầm lũi bước đi, cô đâu phải là nàng tiên cá mà mỗi bước chân đi đều đau thấu tim gan… Cô không biết vì sao mình cứ cố muốn lật lại chuyện cũ, không phải đã chứng thực rồi sao? Cô còn muốn biết thêm gì nữa? Biết ba năm qua mình đã ngu xuẩn cỡ nào? Biết thứ tình yêu mình ôm ấp bấy lâu nay chẳng qua chỉ là cái xác không hồn mà thôi? Đồ ngốc, chẳng lẽ cứ phải tự chứng kiến cảnh bản thân trở thành bọt biển hư vô thì cô mới chịu thừa nhận rằng nàng tiên cá chỉ hợp để sống nơi đại dương kia? Từng bước từng bước đều rất gian nan nhưng sự cố chấp lại dâng lên. Cô lặng lẽ nuốt sự chua xót vào lòng. *** Cô quay lại văn phòng luật, ngẩng cao đầu, đẩy cửa ra Thấy Dương Dương, Tằng Tiểu Muội, Tiểu Triệu, A Hưởng và Giang Quốc Tân đều trợn tròn mắt A Hưởng theo trực giác vội đứng chắn trước cửa phòng họp: - Chị dâu, Lý luật sư đang bận - Vẫn là bận vụ li hôn đó à? Theo bản năng, cô khẽ cười lạnh - Ờm… ờ… không có, không phải… là… là một vụ án khác Tiểu Triệu không biết nói dối, xem ra cậu ấy cũng đã nghe đến câu chuyện tình yêu của Lý Hách. Người mềm lại, Dương Dương cảm thấy sự cố chấp của mình càng lúc càng nực cười - Không sao, chị nói với Lý Hách mấy câu thôi rồi đi ngay Cô mạnh mẽ bước tới bên cửa, nắm lên nắm đấm cửa. Tằng Tiểu Muội không nghĩ ngợi gì, vội kéo Dương Dương ra, không cho cô mở cửa thậm chí còn kéo cô ra xa phòng họp một chút - Cái này… không tiện lắm đâu… Chị à, chúng ta đến văn phòng của sếp ngồi chờ đi, chắc luật sư Lý sắp ra rồi - Mọi người đang lo lắng gì thế? Cô chẳng qua là muốn xem một chút, Nghiêm Hân mà bất kì người đàn ông nào cũng muốn trông thế nào, nếu có thể rút ngắn khoảng cách thì có lẽ cô sẽ cố gắng thử một lần nhưng nếu khác biệt quá lớn thì dù cố gắng thế nào cũng chỉ là phí công. Cô có thể nghĩ đến việc rút lui có trật tự. - Chúng em lo lắng… làm gì…làm gì lo lắng gì đâu… Chị dâu nhìn nhầm rồi. Hay là… hay là tới đây uống cốc nước đi đã A Hưởng lắp bắp nói rồi đi đến bên Dương Dương, vươn tay mời cô vào văn phòng Cô nhìn thẳng vào bọn họ, không hề muốn nhường bước. A Hưởng và Tiểu Triệu nhìn nhau, cả hai đều không biết nên làm gì mới tốt Đang lúc đám người giằng co thì cửa bật mở, Lí Hách và Nghiêm Hân đi ra, ánh mắt Dương Dương đảo qua Nghiêm Hân một vòng. Thật đau lòng nhưng cô không thể không ngầm đồng ý, Giang Quốc Tân nói không sai! - Dương Dương, sao em lại đến đây? Nhìn thấy cô, Lý Hách hoảng hốt, vội bước đến bên cô, khẽ hỏi - Hôm nay là đầu tháng, hơn nữa em có chút việc muốn nhờ anh Cô cố ép mình mỉm cười, không muốn tại thời điểm này, trước mặt nhiều người lại bị yếu thế - Được, chờ anh một chút, anh tiễn khách Thấy Lý Hách vội tiễn Nghiêm Hân ra cửa mà không giới thiệu hai người thì Dương Dương cười thê lương. Bất kể là vẻ kinh ngạc khi nãy của anh hay sự cố gắng không giới thiệu hai người với nhau cô đều cho rằng đó là vì chột dạ. Thấy Dương Dương cúi đầu, không biết là đang nghĩ gì. Mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, trường hợp này rất khó đối phó Lý Hách không tốn nhiều thời gian đã vội quay vào, anh thở phào một hơi, cười hỏi Dương Dương: - Ăn chưa? - Ăn rồi, anh còn chưa ăn sao? Thế đi ăn luôn đi, em chỉ định nói mấy câu rồi đi luôn Cô không muốn anh lừa tôi gạt nhưng con người… luôn có những lúc thân bất do kỉ - Nói nhiều cũng không sao, giờ anh rỗi mà Anh cười híp mắt lại, kéo tay cô định vào văn phòng Dương Dương lắc đầu, đè tay anh lại: - Thực sự không có gì đâu, em biết là anh bận, chỉ nói mấy câu thôi - Được rồi, em nói đi - Em hẹn với mấy người bạn cũng viết sách mấy ngày tới đi du lịch một chuyến, tối Chủ nhật sẽ về, anh ở một mình được chứ? - Thì ra là chuyện này, nghe khẩu khí nghiêm túc của cô anh còn tưởng đã xảy ra truyện gì, lòng thầm hoảng hốt cơ - Em nên đi nghỉ ngơi từ lâu rồi, nếu em nói sớm cho anh thì chưa biết chừng chúng ta có thể cùng đi Anh khẽ vỗ vỗ vai cô. Dương Dương cười khổ nhìn lại Lí Hách. Không thể nào, anh sao có thể rảnh rỗi được. Bất kể là trước kia hay bây giờ đều như vậy, anh chỉ là khách sáo vậy thôi, nhưng vợ chồng với nhau cần gì phải thế? Có lẽ là vì, cô chưa bao giờ là người vợ mà anh mong muốn… - Là đột nhiên nổi hứng đi thôi, không có kế hoạch từ trước Anh khách khí cô cũng khách khí, anh diễn trò thì cô cũng phải diễn phối hợp. - Thế à, ừ anh biết rồi, để anh đưa em đến chỗ tập hợp nhé - Giờ em phải về nhà chuẩn bị hành lý để đi, chiều anh còn có việc đúng không, em tự đi cũng được mà Lí Hách gật đầu. - Đúng rồi, hội em đột nhiên có kế hoạch này là vì có một người bạn muốn ly hôn, bọn em muốn ở bên cạnh cô ấy để khuyên nhủ cô ấy nhưng nếu cô ấy vẫn kiên quyết li hôn thì anh có thể giúp làm luật sư cho cô ấy không? Cô lại thử một lần nữa dù rằng đã biết rõ đáp án Anh vô cùng thân thiết mà xỉa xỉa trán cô rồi nói: - Lại nữa rồi, anh đã nói nhiều lần rồi, chuyện xấu phá hoại nhân duyên của người khác thế này anh không làm đâu Anh không hề để ý, khi nói những lời này, A Hưởng, Tiểu Triệu, Tằng Tiểu Muội đều thở dài. Dương Dương cũng làm bộ không phát hiện, cười nói: - Chỉ một lần thôi cũ