
nhận điện thoại:
“Giản Tình, cậu không đi làm mà chạy đi đâu vậy, điện thoại di động cũng không mang.”
“À, mình cùng trưởng phòng đi ra ngoài ăn cơm, quên không mang di
động.” Giản Tình cắn cắn bút bi, cười giải thích với cô gái tính tình
không tốt ở đầu bên kia.
Tần Tiểu Ý cười hắc hắc: “Vị kia của nhà cậu cho cậu cùng người khác ra ngoài ăn cơm?”
Giản Tình hờn dỗi một tiếng, hạ giọng nói: “Cậu nói gì chứ, anh ấy đâu có nhỏ mọn như vậy, lúc ăn cơm anh ấy có ở đó mà.”
“Hừ, còn nói không ích kỉ, rủ cậu theo mình đi dạo phố, chưa đến chín giờ hắn đã đòi người, dường như hắn phòng mình như phòng bọn buôn
người, rất sợ cậu bị mình lừa bán đi.” Tần Tiểu Ý không đồng ý với cách
giải thích của cô.
“Được rồi được rồi, thật sự là mình sợ cậu rồi. Sao cậu rảnh gọi điện thoại về đây, không phải nói hưởng tuần trăng mật ở Châu Âu trước sao?” Giản Tình là người biết bao che khuyết điểm, nghe được bạn tốt trêu
chọc nam nhân của cô, liền vội thay đổi đề tài.
“Hưởng tuần trăng mật cái rắm, chúng mình chia tay, cho nên trở về
trước thời gian dự kiến.” Không dự đoán được đổi đề tài lại làm cho bạn
tốt phát điên.
“A? Sao lại chia tay ?” Giản Tình phát hiện suy nghĩ của mình trở nên lộn xộn, không bắt kịp đối phương, không phải nói đi hưởng tuần trăng
mật trước sao? Sao lại chia tay trở về, chẳng lẽ đây là tình yêu chớp
nhoáng trong truyền thuyết?!
Bạn tốt ở đầu bên kia bắt đầu lời thô tục hết bài này đến bài khác:
“Mẹ nó, vương tử bát đản cùng mình xuất ngoại, ăn mình, hái hoa của
mình, lại còn dám tìm Dương Nữu bắt cá hai tay. Nhưng cũng coi như hắn
không may mắn, khi chuẩn bị làm động tác kia, bị mình bắt được, mình lập tức đóng gói hành lý về nước, hắn không phải muốn bắt cá hai tay sao?
Mình để hắn ở lại đó, mặc hắn bắt bao nhiêu thì bắt!”
Giản Tình nhìn di động, nghẹn họng trân trối, luôn luôn biết Tần Tiểu Ý là cô gái mạnh mẽ, không nghĩ rằng cô lại có thể mạnh mẽ đến trình độ này: “Bỏ người ta lại nước ngoài, như vậy được không?”
“Cho hắn chết! Lát nữa tan tầm cùng mình đi dạo phố nhé.”
“Đi dạo phố a…… Mình…..”
“Mình đang thất tình mà! Cậu dám nói không rảnh thử xem? Tắt điện
thoại mình lập tức tuyệt giao với cậu.” Tần Tiểu Ý ở đầu kia uy hiếp cô.
“Biết rồi, tan tầm cậu lại đây đón mình.” Giản Tình kỳ thật một chút
cũng không sợ Tần Tiểu Ý dùng tuyệt giao uy hiếp cô, thử hỏi một khi lời nói uy hiếp thành một câu ngoài cửa miệng thì còn có gì đáng gọi là
nguy hiểm!
Tần Tiểu Ý là bạn học từ trung học đến đại học của cô. Lúc ấy ở nhà
khi học xong tiểu học, cha mẹ thấy Giản Tình tiền đồ rất tốt, liền đưa
cô đến thành phố lớn này học trung học, Tần Tiểu Ý là bạn tốt duy nhất
của cô. Từ mười sáu tuổi đến hai mươi bảy tuổi, các cô giao tình thâm
hậu, đã trải qua mười năm. Với cô mà nói, Tần Tiểu Ý chính là người nhà.
Chỉ là, nếu nói ra ngoài dạo phố, thì nam nhân trong nhà kia khẳng
định sẽ không tự mình lo ăn uống gì, bản thân sẽ nhịn đói chờ cô về nhà. Ngẫm lại đều đau lòng, cùng Tần Tiểu Ý nói xong điện thoại, Giản Tình
liền nhắn tin cho đầu heo: “Sau khi tan tầm sẽ cùng Tiểu Ý đi dạo phố,
anh ăn xong ở bên ngoài thì về nhà đi, không cho phép không ăn, chờ em
về lại làm đồ ăn khuya cho anh.”
Lúc này, Phương Khiêm ngồi ở phía sau bàn công tác, một bên cầm tài
kiệu, một bên nhìn tin nhắn nhíu mày: Tần Tiểu Ý vừa về nước đã cướp
người của anh, lá gan thực không nhỏ.
Thái Minh Cường đứng ở trước bàn công tác, nhìn Phương tổng nhíu mày, tim lập tức nhảy lên cổ họng. Lần này hắn đi dạo qua Australia một
vòng, tự nhận công trạng không tồi, nhưng lúc này bị Phương tổng triệu
kiến một mình, trong lòng vẫn bất ổn. Đã vào nửa giờ, Phương tổng thủy
chung không nói đến nửa tiếng, làm cho hắn cảm giác càng tệ hơn.
Rốt cục, đại boss miệng vàng buông lời ngọc: “Thái quản lí, báo cáo
của anh tôi đã xem, rất hài lòng, công ty quả nhiên không nhìn lầm
người. Trình độ nghiệp vụ của anh so với đồng nghiệp đều cao hơn rất
nhiều, quả không sai.”
Nghe được Phương tổng mở miệng khen mình, tim Thái quản lí mới có thể an ổn trở xuống chỗ cũ.“Phương tổng quá khen, tôi chỉ cố gắng làm tốt
bổn phận của mình mà thôi.”
Phương boss vừa lòng gật đầu: “Tuy rằng biết Thái quản lí lần này đi
Australia rất vất vả, nhưng, có chuyện, vẫn phải phiền Thái quản lí đi
làm.”
“Phương tổng, có chuyện gì cứ nói.” Được boss coi trọng cũng không phải là chuyện dễ dàng.
“Thị trường châu Nam Mỹ, luôn do Lí quản lí phụ trách, nhưng thị
trường này lại đang có vài vấn đề rắc rối, tôi hy vọng Thái quản lí có
thể thay tôi đi một chuyến. Đương nhiên, tôi biết Thái quản lí hôm qua
mới về nước, cho nên cho anh sắp xếp thời gian hai ngày nghỉ ngơi, ngày
kìa hãy lên đường.”
Thái quản lí liền mơ hồ, được boss lớn coi trọng quả thật không phải chuyện dễ dàng, nhưng cũng không hẳn là chuyện tốt gì!
Cuối cùng, Thái quản lí vẫn cắn răng nhận lấy nhiệm vụ. Không có cách nào, ai bảo hắn có năng lực tốt, giờ lại phải làm việc thật nhiều!
Đang lúc Thái Minh Cường đi ra ngoài, lại bị Phương tổng kêu lại:
“Thái quản lí, anh cảm t