
boss ngồi trước bàn họp với khuôn mặt
tuấn tú, biểu tình lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, vừa nhìn đã có thể biết
là người khó gần. Nhưng cũng bởi biểu hiện lạnh lùng làm cho mọi người
nhìn qua đều cảm thấy anh ta là bậc tôn quý, phi phàm trên cao. Không
ngờ rằng một người lợi hại như vậy có thể đến tham dự hôn lễ của một
quản lý chi nhánh nho nhỏ.
Lí Điềm không khỏi đắc ý, xem ra chồng cô sẽ được thăng quan tiến
chức rất nhanh. Nghĩ vậy, cô nhanh chóng nhìn về phía sau, vẫy tay gọi
đám bạn còn đang ngây ngốc: “Chúng ta nhanh đi ra, Phương boss chính là
tổng giám đốc của tập đoàn Phương thị, bộ dạng cũng rất tuấn tú.”
Giản Tình cùng Tần Tiểu Ý đi cuối cùng, nhìn những người phía trước
đang xô đẩy lẫn nhau thì vô lực lắc đầu: “Một đám phụ nữ không hiểu gì.” Tần Tiểu Ý khinh thường kết luận.
Giản Tình thấy hơi mơ màng, nhìn ra bên ngoài rồi lại nhìn Tần Tiểu
Ý: “Cậu nói xem tại sao anh ấy lại tới đây tham dự hôn lễ? Anh ấy ngay
cả Triệu Dĩ Hiên là ai cũng không biết mà.”
“Người kia là bạn trai cậu, sao cậu còn hỏi ngược lại tớ, muốn biết
anh ta định làm gì, thì phải đi ra ngoài xem rồi mới biết.” Tần Tiểu Ý
đảo mắt rồi cầm tay cô đi ra ngoài.
“Tớ sợ anh ấy đột nhiên nói chuyện với tớ.” Giản Tình lập tức lo
lắng. Triệu Dĩ Hiên mời không ít đồng nghiệp trong công ty, cô vừa rồi
đã nhìn qua một chút, còn có rất nhiều người của tổng công ty. Nếu để
bọn họ biết quan hệ của cô và Phương Khiêm, sau này có lẽ cô không thể
đến công ty được nữa, mà có đến thì cũng sẽ là đề tài chủ yếu cho những
câu chuyện đồn thổi mà thôi.
Tần Tiểu Ý trừng mắt nhìn cô bạn thân, đối với sự yếu đuối của Giản
Tình, cô cảm thấy không vui: “Đừng lo lắng lung tung, cậu đã mãnh liệt
yêu cầu như vậy, ở nơi công cộng như thế này sao anh ta có thể không
tuân thủ ước định? Mà mỗi lần nhìn thấy anh ta biết nhưng vẫn giả vờ
kinh ngạc làm tớ cảm thấy rất thích thú. Các cậu đừng công khai quá
nhanh, bằng không sẽ làm mất lạc thú này của tớ.”
Giản Tình cau mày, giận cô liếc mắt một cái: “Tớ đang nói chuyện nghiêm túc với cậu đấy!”
“Được rồi được rồi, nếu hắn thật sự không để ý đến mong muốn của cậu
thì đã sớm công khai rồi, cần gì phải chờ đến bây giờ. Cậu cứ yên tâm.
Đi, giờ chúng ta đi ra ngoài xem trò hay.”
Giản Tình bất đắc dĩ thở dài, cũng không thể trốn tránh mãi trong
phòng nghỉ, đành phải đi ra ngoài theo Tần Tiểu Ý. Nhưng mà sao Phương
Khiêm lại đi đến cùng Viên tổng? Chẳng lẽ bọn họ ngoài quan hệ cấp trên
cấp dưới, còn là bạn bè sao?
Tiệc cưới ban đầu theo trật tự quy củ từng bước một, sau khi hai vị
đại boss ở công ty đột nhiên đến thì hoàn toàn trở nên rối loạn. Đầu
tiên là mọi người liên tiếp đứng dậy chào hỏi, sau đó là Triệu Dĩ Hiên
kích động vạn phần lên sân khấu cầm lấy microphone, nhiệt liệt hoan
nghênh Phương tổng, Viên tổng đại giá quang lâm. Sau đó lại muốn đại
boss phát biểu, khiến cho hôn lễ không giống hôn lễ, mà giống như là đại hội cuối năm ở công ty!
Hai vị đại boss sau khi chịu một trận “mắt đưa mày lại” xong, Viên
boss bất đắc dĩ đi lên phát biểu. Không có cách nào, ai bảo hắn là sếp
lớn nhà cao cửa rộng chứ. Vì thế, hắn cũng chỉ lên sân khấu nói qua loa
vài câu chúc phúc, ứng phó cho qua chuyện.
Kỳ thật, Viên Dịch đi rồi mà vẫn quay lại, hắn cũng rất vô tội (ss
PM: vô số tội thì có ah). Hắn hiểu được thân phận địa vị của mình trên
cao, ở nơi này sẽ làm người ngoài cảm thấy không tự nhiên. Vì vậy hắn đã sáng suốt đưa tiền mừng cưới trước, sau đó nhanh chóng bỏ đi. Dù sao
dọa người cũng không phải là trò đùa thú vị gì.
Nhưng thủ trưởng kiêm bạn tốt của hắn lại không hề nghĩ như vậy. Sau
khi không biết bằng cách nào bẻ gãy một đôi đũa, Phương Khiêm lại cười
nói mình cũng muốn tham dự hôn lễ. Lý do là, đại boss xã giao đã tham
gia vô số tiệc, duy chỉ có tiệc cưới là chưa đến bao giờ. Cho nên muốn
tới để trau dồi hiểu biết, thuận tiện xem có thể đụng được mĩ nữ nào hay không. Đương nhiên, câu cuối cùng rõ ràng đang trêu chọc việc hắn vừa
gặp đã yêu lúc trước.
Viên Dịch đối với yêu cầu Phương Khiêm lúc đầu hơi kinh ngạc, sau lại hưng phấn đoán mò. Một người luôn luôn không thích xã giao, đột nhiên
lại muốn tham gia tiệc cưới của một người xa lạ, rất dễ thấy được trong
đó có gì uẩn khúc. Hơn nữa kết hợp với hành động bẻ đũa vừa rồi của
Phương boss, thông minh như Viên tổng đương nhiên đoán được có trò hay.
Còn về phần đấy là trò hay gì thì phải đi theo một chuyến mới biết được .
Khi Viên Dịch quay đầu sang bên cạnh cách đó không xa, hình ảnh cô
gái nhỏ thân váy ngắn màu lam, áo khoác nhỏ màu trắng lập tức rơi vào
tầm nhìn. Ánh mắt hắn sáng ngời, không nghĩ rằng có thể gặp lại cô nhanh như vậy. Tâm tình lập tức vạn phần khoái trá, nhấc chân đi về phía cô
gái hắn vừa gặp đã yêu.
Bởi vì người đi lên chào hỏi hai vị đại boss không ít, lối đi nhẽ ra
không nhỏ lắm lại trở nên chật chội, cũng có một số cô gái cố ý tiến
lên, muốn gần gũi chiêm ngưỡng trai đẹp. Tần Tiểu Ý không cam lòng tụt
xuống phía sau, hơn nữa chỗ của các cô vốn phải ở phía trước, bèn túm
tay Giản Tình