
in cáo từ.” Quản gia gật đầu, xoay người rồi rời đi, từ đầu tới cuối không hề có ý định vào nhà.
Cô gái vẫn theo bên cạnh chờ quản gia đi ra ngoài thì đột nhiên đến
trước mặt Giản Tình nói nhỏ: “Chị thật xinh đẹp, em rất thích chị.” Nói
xong cũng xoay người đi.
Giản Tình bị sự xuất hiện đột ngột của hai người làm cho mơ màng,
giật mình nhìn họ vào thang máy đi khỏi mới mang hộp quà vào nhà.
Bên trong là một bộ lễ phục dạ hội màu trắng tinh khiết, dáng hở vai, đuôi váy chấm đất, kiểu dáng đơn giản tự nhiên, Giản Tình vừa thấy đã
thích vô cùng.
Ở trong hộp lễ phục còn có một hộp trang sức màu xanh tơ tằm. Vừa mở
ra đã thấy một chiếc vòng cổ được chế tác tinh xảo, toả ra ánh sáng loá
mắt. Trên mặt chiếc dây chuyền có một viên kim cương rất lớn, ước chừng
vài Cara. Giản Tình cảm thấy toàn thân choáng váng.Vòng cổ như vậy, bình thường chỉ đặt ở trong tủ kính để triển lãm cho mọi người chiêm ngưỡng, ai lại dám mang một đống trang sức như vậy ra ngoài rêu rao chứ.
Không biết vì sao mẹ Phương Khiêm lại đột nhiên tặng đồ trang sức đắt tiền thế này cho cô. Khuyên tai, vòng tay kiểu dáng cũng khá đơn giản.
Buổi tối thật sự phải mang những thứ này đi dự tiệc sao? Mang vào, nhất
định sẽ bị người ta nói mình khoe khoang, không mang thì sợ đắc tội với
Phương phu nhân, hậu quả có lẽ sẽ càng nghiêm trọng.
Thật là hao tổn tâm trí.
Để hợp với bộ lễ phục trang nhã này, buổi chiều Giản Tình mặc kệ gió
lạnh, hẹn Tần Tiểu Ý đi tiệm uốn tóc làm tóc. Sau đó đem chuyện Phương
phu nhân tặng cô trang sức nói với Tần Tiểu Ý, lại bị Tần Tiểu Ý trêu
chọc không ngừng, nói rằng nhà chồng tương lai gia sản chất đầy, chắc là keo kiệt chọn ra một bộ giản dị nhất cho cô, vậy mà cô đã kinh sợ như
thế.
Giản Tình mặc dù cảm thấy Tần Tiểu Ý nói hơi quá, nhưng lại không thể phản bác lại, bởi vì tâm tình của cô quả thực có chút lo sợ.
Nhìn thấy Giản Tình như vậy, Tần Tiểu Ý tự nhiên lại muốn về nhà cô
xem. Vì thế chờ Giản Tình làm xong tóc, bọn họ không đi dạo phố nữa mà
lái xe trực tiếp đến nhà Giản Tình.
Tần Tiểu Ý vừa nhìn thấy chiếc váy đã nhận ra đây là lễ phục dạ hội
hiệu Chanel số lượng có hạn. Cô không khỏi giật mình, nghĩ rằng Phương
Khiêm thật không ngần ngại bỏ tiền ra để chăm chút cho Giản Tình. Nhìn
đồ trang sức của Phương phu nhân tặng, cũng thật sự quý giá. Nếu so sánh với bộ lễ phục của Phương Khiêm, thì cũng tương đương nhau. Dù sao với
số lượng lễ phục có hạn của Chanel, nếu không phải người có tiền thì khó có thể mua nổi.
Tuy rằng Giản Tình không biết điều đó, nhưng không có nghĩa là đám
phụ nữ ở Phương thị cũng không biết. Buổi tối Giản Tình mặc bộ lễ phục
này đến dự tiệc, chắc chắn sẽ gây chấn động. Thật thú vị! Tần Tiểu Ý ta
sao lại không thể có mặt ở đó để chứng kiến chứ!
“Tiểu Tình, không phải công ty cho phép mỗi nhân viên có thể mang
theo một người đến tham dự dạ hội sao? Buổi tối mình đi theo cậu nhé.”
Tần Tiểu Ý cố tình không nói cho cô biết giá trị của bộ váy, chính là
muốn buổi tối được đến xem kịch vui.
“Chẳng lẽ công ty của cậu không tổ chức dạ hội sao? Cậu là chủ, có thể tổ chức tiệc mà.”
“Aizz, không phải có ba mình ở đấy rồi sao. Mình chỉ đến lúc đầu để
mọi người nhìn mặt, sau đó kiếm cớ chuồn đi. Hơn nữa công ty của mình
nhỏ như vậy, muốn làm dạ hội cũng không được tự do vui đùa. Công ty của
cậu lớn thế, chắc chắn tiệc sẽ rất thú vị”. Tần Tiểu Ý thuyết phục cô
Giản Tình suy nghĩ, tuy rằng công ty cho phép các cô mang người yêu
hoặc vợ chồng đến tham dự, nhưng từ trước đến giờ, cô đều không thể
quang minh chính đại cùng Phương Khiêm dự tiệc. Đến đó, một mình phải
đối mặt với một đám người xa lạ, không bằng mang theo Tần Tiểu Ý đi
cùng, còn có thể bảo vệ cho cô lúc cần thiết.
“Được, buổi tối mình với cậu đi ”.
Kỳ thật nếu không phải Phương Khiêm yêu cầu, Giản Tình thật sự không
muốn tham gia dạ hội, từ lần trước đã xuất hiện bao nhiêu lời đồn đại,
làm cô không thể tiếp xúc tự nhiên với người trong công ty.
Hơn nữa tính tình Phương Khiêm lại quá nóng nảy, đã đuổi hết tất cả
thư kí đi, làm công ty gần đây rất tĩnh lặng. Ngay cả những tin đồn nhảm giải trí, mọi người cũng không dám loan truyền, sợ rằng đến lúc boss
tức giận thì tội không tránh khỏi. Tuy rằng trong lòng mọi người đều
đoán chắc chắn thư kí đã nói điều gì không phải nên Phương boss mới đuổi đi vô tình như vậy. Nhưng ai cũng chỉ dám đoán ở trong lòng, không ai
dám liều mình tìm hiểu nguyên nhân.
Dạ hội ở thành phố S được tổ chức ở một khách sạn năm sao nổi tiếng.
Mặc dù chưa đến giờ, nhưng phần lớn mọi người đều đã có mặt. Có những
nhân viên đã kết hôn thì mang cả gia đình đến, muốn hôm nay được ăn một
bữa thật đặc biệt. Những nhân viên chưa kết hôn thì trang điểm, làm dáng thật tỉ mỉ, mong muốn đêm nay có thể nhân cơ hội dàn xếp việc hôn nhân
của mình.
Đèn thuỷ tinh tỏa sáng lấp lánh, trên bàn trải dài rất nhiều cao
lương mĩ vị, thu hút ánh mắt của mọi người. Mỗi người bưng một đĩa, tự
chọn những món ăn mà mình yêu thích. Tiệc búp-phê này rất lớn, làm cho
người ta cảm thấy rất thoải mái, kh