
g kia.
"Em yêu tôi không?"
Hàn Trạch Vũ cũng không biết mình là rõ ràng không đúng, anh đột nhiên rất muốn hiểu rõ suy nghĩ chân thật trong nội tâm của cô.
Mặc dù lúc trước thấy hành động của cô và Giang Lâm Thân mật, mình phẫn nộ được cơ hồ muốn giết người, đặc biệt là nhìn đến cô và Giang Lâm Nhất trở lại, lúc đó anh cũng không cách nào nhẫn nại được, thật chặt theo tới, nhưng khi anh đang chuẩn bị một cước đá văng cửa ra, lại nghe được đối thoại của bọn họ.
Thì ra là sự thật cũng không phải như anh nhìn thấy cái hình dạng kia, trong lòng của anh vui vẻ không dứt.
Mặc dù bên cạnh cô luôn có người đàn ông khác xuất hiện, nhưng anh cảm thấy mình đối với cô mà nói, phải là không giống như vậy.
Có lẽ là anh vô cùng tự tin, có lẽ đây là một loại cảm ứng tâm linh? Tóm lại, trước mặt người phụ nữ này bên ngoài cứng rắn này, hẳn là một trái tim mềm mại.
"Tôi. . . . . ."
Đối mặt với câu hỏi thẳng thắn đột nhiên của Hàn Trạch Vũ, cô lập tức lời nói lắp, không cách nào trả lời.
Nói thương anh sao? Nhưng mà, mình lại có lập trường gì nói câu nói này ? Nếu như bỏ xuống kiên cường phòng ngự, như vậy trong lúc đang đối mặt tổn thương, mình phải tự vệ như thế nào?
Không, cô không thể ngay cả một câu nói tự tôn cuối cùng cũng đánh mất?
Lãnh Tiếu Tiếu trầm mặc, hơi lắc đầu.
Cô phủ nhận khiến tâm Hàn Trạch Vũ tràn đầy mong đợi này nặng nề rơi xuống. Anh tức giận một tay kéo cô qua, đè cô ở dưới thân.
"A. . Anh muốn làm gì?"
Nhìn đến hành động thô lỗ này của anh, thân thể Lãnh Tiếu Tiếu run rẩy một hồi, cô hoảng sợ giãy giụa.
"Tôi muốn nhìn một chút thân thể của em có cứng rắn giống như miệng của em hay không?" Hàn Trạch Vũ khinh thường nói xong, cởi quần áo của cô ra.
"Không cần?" Lãnh Tiếu Tiếu theo bản năng muốn che ngực, lại bị Hàn Trạch Vũ vung lên ôm lấy.
"Đây nhưng cũng không phải do em? Đây là nghĩa vụ mà em đáp lại?"
Hàn Trạch Vũ dùng lời nói lạnh lùng này áp chế nội tâm nhiệt tìnhbành trướng, anh trực tiếp chạy về phía phòng ngủ, đem lấy cô nặng nề ném ở trên giường.
Lãnh Tiếu Tiếu bị ném đến đầu váng mắt hoa, khi cô hoàn hồn, Hàn Trạch Vũ đã vội vàng cởi bỏ quần áo.
Dục vọng nóng bỏng vận sức chờ phát động.
Nhìn Hàn Trạch Vũ trần truồng dục vọng này, cảm giác sợ hãi kinh khủng xâm nhập cô.
"Trạch Vũ, không nên như vậy đối với tôi, van xin anh?" Một màn đêm đó lại vang vọng trong đầu Lãnh Tiếu Tiếu, thân thể cô co rút gương mặt hoảng sợ.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lãnh Tiếu Tiếu này trắng bệch, Hàn Trạch Vũ có chút áy náy. Xem ra lần trước đối với cô tổn thương thật sự dọa sợ cô.
Anh tóm lấy mắt cá chân của Lãnh Tiếu Tiếu, muốn cho cô nhích lại gần mình.
"A. . . Không cần, anh buông tôi ra." Lãnh Tiếu Tiếu hơi không khống chế được hét ầm lên.
Hàn Trạch Vũ đột nhiên đè cô ở dưới thân thể, ở bên tai của cô nói nhỏ , "Đừng sợ, anh sẽ không làm tổn thương em."
"Không?"
Lãnh Tiếu Tiếu vẫn là hết sức sợ hãi, cô lắc đầu, nước mắt lặng lẽ không tiếng động rơi xuống. T7sh.
Nhìn vẻ mặt Lãnh Tiếu Tiếu kinh khủng, Hàn Trạch Vũ dâng lên một tia đau lòng.
"Tiếu Tiếu, anh sẽ không tổn thương em, không cần kháng cự anh."
Lãnh Tiếu Tiếu mê mang lộ ra bộ dáng điềm đạm đáng yêu, xúc động mềm mại trong lòng anh.
Bạn yên tâm, sau này sẽ ngược nam 9, Nữ chính có bỏ đi, mà lúc đó là nam chính bắt nữ 9 đi, bạn đọc đoạn CV ý bạn. Thank bạn đã ủng hộ.
Mấy ngày qua, nhớ nhung đối với cô, mấy ngày qua, nhịn được nhiệt tình đang nhìn cô một khắc kia, liền hoàn toàn phóng ra, giờ phút này, giai nhân đang nghi ngờ, thế nhưng anh lại mạnh hơn chịu đựng dục vọng phía dưới căng thẳng, trấn an tâm tình lo lắng của cô, anh thật sự rất khổ cực.
Hàn Trạch Vũ cúi đầu, bắt lấy đôi môi mềm nhũn của cô, nhẹ nhàng, nhu thuận hôn, tay của anh dò vào bên trong quần áo của cô, nhẹ nhàng xoa đi xoa lại thân thể trơn bóng của cô.
Tay của anh mang theo dòng điện mơn trớn thân thể của cô, mang đến hàng loạt run rẩy, nụ hôn của anh ngọt ngào mà ôn nhu, lặng lẽ chạm đến kháng cự chỗ sâu trong đáy lòng cô, thân thể cô cứng ngắc từ từ hòa hoãn, từ từ mềm hoá . T7sh.
Khi Lãnh Tiếu Tiếu phục hồi lại tinh thần, quần áo của cô sớm đã bị Hàn Trạch Vũ quen thuộc toàn bộ cởi ra.
Hai cỗ thân thể nhẹ nhàng ma sát, một chút cảm giác vui thích đánh tới, Lãnh Tiếu Tiếu không nhịn được nhẹ ngâm một tiếng.
"Ưmh. . . . . ."
Gương mặt của cô ửng hồng , thân thể cô mềm như không có xương, tiếng kêu thầm thì khe khẽ của cô khiến cho huyết mạch của Hàn Trạch Vũ sôi trào, anh gầm nhẹ một tiếng, eo ếch một cái tiến vào thân thể của cô.
Vẫn là cảm giác khít khao như vậy, cảm giác vẫn là tơ lụa như vậy, lửa nóng của anh bị bao quanh gắt gao, loại khoái cảm này khiến cho anh không cách nào khống chế mình, anh kích động luật động ở trong cơ thể cô.
Mỗi lần đều là như vậy, vừa đụng đến thân thể của cô, thân thể của anh liền bắt đầu không chịu dương cung.
Vốn là muốn phải dịu dàng đối với cô, nhưng bị cô dấy lên nhiệt hỏa cơ hồ đốt rụi lý trí anh đang có, anh bắt đầu điên cuồng muốn cô, muốn cô hết sức có thể . . . . . .
# đã che giấu #
Nghe cô k