Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325535

Bình chọn: 9.00/10/553 lượt.

hận mặt với nó, bởi vì, tôi bận tâm cảm nhận của Trạch Vũ cùng chồng tôi, chỉ là, tôi sẽ dốc hết tất cả giúp nó, giúp nó hoàn thành tâm nguyện của mình. Chỉ cần nó tốt, tôi liền thỏa mãn rồi."

Nghe Hàn phu nhân nói, Lãnh Tiếu Tiếu cũng gật đầu nhẹ nhẹ.

Xác thực, đây không phải là một sự kiện nhận thân đơn thuần, quan hệ một ngôi nhà vững chắc khác.

Nếu như muốn tổn thương gia đình một người khác làm giá cao, như vậy cô cũng tán thành Hàn phu nhân, không nhận nhau.

"Tôi hiểu, Hàn phu nhân, bà đã biết tất cả, tôi cũng không cần nói nhiều, tôi đi trước, gặp lại?" Lãnh Tiếu Tiếu đứng lên, nói lời từ biệt chuẩn bị rời đi.

"Lãnh tiểu thư, xin chờ một chút?"

"Hàn phu nhân còn có việc sao?"

"Cô thật yêu Trạch Vũ sao?" Đáy mắt Hàn phu nhân có một tia lo lắng.

Cô là con gái người phụ nữ kia, đây là sự thật, coi như mình cái gì cũng không làm, thân phận của cô sớm muộn cũng sẽ bị vạch trần, cô cuối cùng không thể nào đi chung cùng Trạch Vũ.

"Đúng, Hàn phu nhân, tôi yêu Trạch Vũ."

Lãnh Tiếu Tiếu không có chút do dự, coi như hôm nay anh một lần nữa làm thương tổn mình, cô như cũ thương anh?

Giọng nói Lãnh Tiếu Tiếu kiên định khiến Hàn phu nhân không khỏi rung động.

Trái tim của phụ nữ đồng cảm."Nhưng mà, nếu như mà tôi nói cho cô biết, giữa hai người là không thể nào ở chung một chỗ, cô có thể sớm buông tay hay không?"

Giờ khắc này, Hàn phu nhân thật sự là đang suy nghĩ vì cô, tránh cho cô sau này càng thêm khổ sở.

"Sớm buông tay? Làm sao sớm buông tay? Anh ấy đã xâm nhập cốt nhục của cháu, trải rộng toàn thân của cháu rồi." Lãnh Tiếu Tiếu nghe Hàn phu nhân nói, cười khổ một tiếng.

"Lãnh tiểu thư??" Lãnh Tiếu Tiếu nói rất rõ ràng rung động bà, đáy mắt bà thoáng qua một tia đau lòng.

Vừa một si tình người phụ nữ, chỉ là, si đến cuối cùng, cuối cùng muốn thành thương .

"Hàn phu nhân, cháu hiểu biết rõ bác có thể không thích cháu, hơn nữa Trạch Vũ cũng có vị hôn thê, chỉ là, cả đời này, trừ phi Trạch Vũ chính miệng nói muốn cháu đi, nếu không, cháu sẽ không rời khỏi anh ấy." Lãnh Tiếu Tiếu nhàn nhạt nói xong, quật cường xoay người rời đi.

Hàn phu nhân ở bên trong này sững sờ, bà kinh ngạc nhìn sống lưng kiên định của Lãnh Tiếu Tiếu, trong lòng thầm than một tiếng?

Giá mà cô không phải là con gái của cô ta, thật là tốt bao nhiêu?

Nghĩ đến đây không cách nào thay đổi sự thực, Hàn phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu một cái, vì Trạch Vũ, bà cũng không thể đồng ý hai người bọn họ ở chung một chỗ.

Lãnh Tiếu Tiếu cố nén bi thương một đường chạy chậm rời khỏi Tú Ngọc.

Cô chỉ sợ ở chậm một chút, mình sẽ ở nơi công cộng rơi lệ.

Mặc dù cô nói xong kiên định như vậy, nhưng trời mới biết, trong lòng của cô cực kỳ bất lực, tương lai đối với cô mà nói, cực kỳ hư vô và mê mang.

Nếu như tương lai, Trạch Vũ thật sự nhất định phải cưới người phụ nữ khác làm vợ của anh, cô không biết mình là không có thể tiếp nhận sự thật này? Có phải thật sự như vậy còn có thể kiên trì ở lại bên người anh hay không?

Khi cô ngồi lên rồi xe taxi, nước mắt bi thương cũng không nhịn được chảy xuống?

Tài xế là một người đàn ông trung niên, dáng vẻ hết sức hiền hòa, ông từ trong kính chiếu hậu nhìn Lãnh Tiếu Tiếu tâm tình hết sức bị đè nén, nhìn cô nước mắt ràn rụa sâu kín mở miệng nói.

"Cô gái nhỏ, cuộc sống không như ý là chuyện 89%, chỉ là, ngày vẫn phải tiếp tục trải qua. Khổ sở liền khóc lớn tiếng ra ngoài đi? Như vậy sẽ dễ chịu hơn một chút. Sau khi khóc xong, ngày mai là một khởi đầu mới."

Nghe được lời nói của bác tài, Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy hết sức thân thiết, đôi mắt mê ly đẫm lệ nhìn sau ót của ông, tràn đầy cảm kích.

"Cám ơn bác, sư phụ, cháu không sao?" T7sh.

Lời hay một câu ấm lòng người?

Ở thời điểm khổ sở bi thương này, một người xa lạ mở lời an ủi, khiến Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy vô cùng vui mừng.

Ít nhất, cái thế giới này chính là vẫn tốt đẹp, đúng như ông nói, ngày mai vừa một khởi đầu mới?

Vô luận lúc này mình có phần cỡ nào khổ sở, nên xảy ra một dạng còn là sẽ xảy ra , thứ gì đó của mình đúng là vẫn còn của mình, nếu không cưỡng cầu cũng vô ích?

"Cô gái nhỏ, cháu rất kiên cường, nếu như mà con gái của tôi cũng có thể giống như cô, cũng sẽ không. . . . . . ?" Giọng nói người đàn ông trung niên trở nên có chút chán nản.

Cũng là bởi vì thấy Lãnh Tiếu Tiếu, sẽ khiến cho ông nhớ tới con gái của mình, cho nên lúc ông thấy Lãnh Tiếu Tiếu này ẩn nhẫn bi thương, ông mới mở miệng khuyên cô, ông sợ cô cũng sẽ giống như Tiểu Nhụy nghĩ không ra, làm chuyện điên rồ.

Lãnh Tiếu Tiếu mặc dù không nhìn thấy mặt của ông, nhưng mà từ kính chiếu hậu thấy cặp mắt kia, toát ra tới là vô tận bi thương?

"Sư phụ, con gái bác bao nhiêu tuổi?"

"Nếu như còn sống, cũng không sai biệt lắm với cháu?" Người đàn ông trung niên thở dài một tiếng, trong lời nói có rất bất đắc dĩ.

"Thật xin lỗi, cháu. . . . . . Cháu không biết?" Lãnh Tiếu Tiếu nghe được ông nói, mới đột nhiên hiểu, nét bi thương mới vừa là vì sao mà đến.

"Không có việc gì, đều tại tôi và mẹ nó bình thường quá bận rộn, không có thời gian khuyên bảo nó, cho nên về mặt tình cảm có