Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325504

Bình chọn: 10.00/10/550 lượt.

vấn đề liền muốn không mở." Người đàn ông trung niên hết sức tự trách nói.

"Sư phụ, đừng quá tự trách, cô ấy đều lớn như vậy, nên học được kiên cường." Lãnh Tiếu Tiếu muốn an ủi bác tài trước mắt cái này, lại phát hiện lời nói của mình ấy vô lực như thế.

Xe vững vàng chạy, ở chỗ khúc quanh, đột nhiên lao ra một chiếc xe con màu trắng từ đối diện tới, người đàn ông trung niên vội vàng thắng xe gấp một cái, Đầu Lãnh Tiếu Tiếu bị nặng nề đụng phải trên kính.

"Cô gái nhỏ, cháu đừng có chuyện?" Sau khi xe dừng lại, tài xế vội vàng khẩn trương hỏi .

"Cháu không sao. . . Không sao. . . . . . Ọe. . . . . . . . ."

Cảm giác buồn nôn đánh tới, Lãnh Tiếu Tiếu không lo được đau đớn trên trán, mau nhanh chóng đem đầu đưa ra ngoài cửa xe, nôn ra.

Nôn nửa ngày, cũng đã nôn, cũng nhả không ra đồ, nhưng cô cảm thấy cả dạ dày đều ở đây lăn lộn, cực kỳ khó chịu?

"Cô gái nhỏ, cháu làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái? Tôi đưa cháu đi bệnh viện?" Bác tài thấy Lãnh Tiếu Tiếu phản ứng càng phát ra khẩn trương.

Lãnh Tiếu Tiếu rất muốn nói không sao, nhưng mà, trong dạ dày từng trận cảm giác buồn nôn xông lên, khiến cho cô không cách nào mở miệng, không thể làm gì khác hơn là mặc cho tài xế dẫn cô đến bệnh viện.

Sau khi được sắp xếp kiểm tra một loạt, trên trán Lãnh Tiếu Tiếu dán khối băng gạc, lẳng lặng ngồi đợi ở trên ghế chờ kết quả khám bệnh.

Cô nhìn bác tài vẻ mặt lo lắng một cái, khẽ mỉm cười xin lỗi.

"Sư phụ, cháu không sao rồi, bác đừng lo lắng rồi, bác đi trước đi, cháu ở lại sẽ lấy kết quả rồi tự mình trở về."

"Như vậy sao được, ngộ nhỡ có vấn đề gì làm thế nào?"

Người tài xế này thật là một người thành thật, giả sử là người khác, ước gì có thể lập tức biến mất, ngộ nhỡ thật có chuyện gì, trách nhiệm của mình sẽ nặng thêm, vậy mà ông lại thật sự lo lắng chính là thân thể của mình.

Lãnh Tiếu Tiếu cảm động hết sức nhìn ông, "Không có chuyện gì, mới vừa rồi bác sĩ đã nói qua, không đáng ngại, chính là trên đầu bị xước da. Xe của bác vẫn còn ở cửa, chỗ đó không để cho dừng lâu, cẩn thận cảnh sát kéo đi nha."

Lãnh Tiếu Tiếu cố ý hù dọa ông.

Tài xế trung niên hiểu dụng ý của Lãnh Tiếu Tiếu, cảm kích gật đầu một cái, "Có thật không? Được rồi, cô gái nhỏ, đây là số điện thoại của bác, có vấn đề gì cháu gọi cho bác?"

Lãnh Tiếu Tiếu nhận lấy tờ giấy nhỏ gật đầu một cái.

Khi bóng dáng của tài xế trung niên biến mất ở nơi khúc quanh, sau lưng Lãnh Tiếu Tiếu vang lên một giọng nói bén nhọn.

"Số hai mươi tám, Lãnh Tiếu Tiếu?"

Một người y tá tuổi còn trẻ giọng nói bén nhọn vang lên ở sau lưng Lãnh Tiếu Tiếu, kích thích cô một thân nổi da gà.

"Xin chào, là tôi?" Lãnh Tiếu Tiếu đứng lên, đi theo y tá vào phòng làm việc của bác sĩ.

Bác sĩ là vị phụ nữ hơn sáu mươi tuổi , tóc có chút hoa râm, nhưng ánh mắt hết sức sắc bén như cũ.

Bác sĩ lúc đầu tiên nhìn thấy Lãnh Tiếu Tiếu, sửng sốt một chút, vẻ mặt đột nhiên có một tia hoảng hốt.

"Bác sĩ? Bác sĩ?"

"Cô tên là Lãnh Tiếu Tiếu?"

"Đúng vậy?"

"Cô ngồi đi? Tôi là bác sĩ Dư."

"Dạ, bác sĩ Dư, thân thể của tôi không có gì khác thường chứ?"

Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy ánh mắt của bác sĩ nhìn cô có chút rất lạ, trong lòng đột nhiên có chút lo lắng, chẳng lẽ, thật sự xảy ra vấn đề gì?

"Một mình cô đến sao? Không có người thân cùng cô đến?"

Bác sĩ hỏi có chút không giải thích được, cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Lãnh Tiếu Tiếu.

Lãnh Tiếu Tiếu vừa nghe bác sĩ nhắc đến người thân, trong lòng có chút thương cảm, cô không có người thân.

Hiện tại, trừ Trạch Vũ, bên người cô không có một người thân.

"Bác sĩ, có tình huống gì ngài liền trực tiếp nói với tôi là được rồi, không có chuyện gì?" Lãnh Tiếu Tiếu mạnh mẹ nặn ra một nụ cười nhợt nhạt, như thế cũng là có vẻ làm cho người ta thương tiếc.

"Lãnh tiểu thư, cô đừng khẩn trương, thân thể của cô không có gì đáng ngại, chỉ là, cô mang thai, có chút chú ý mọi việc, tôi đang muốn cùng người nhà của cô, tỷ như chồng của cô hoặc là, mẹ của cô giao phó một chút."

Thời điểm bác sĩ Dư đang nói đến mẹ của cô, hơi có chút dừng lại.

"Cái gì?"

Lời của bác sĩ giống như một quả bom ở trong đầu của cô nổ tung, trong đầu Lãnh Tiếu Tiếu chỉ còn lại một mảnh tiếng vang ong ong?

Mang thai? Tôi mang thai?

Đây là sự thực sao?

Trời ạ, tôi thật sự phải làm mẹ?

Thật tốt quá, đây là sự thực mà ông trời đưa cho tôi quà tặng tốt nhất rồi?

Lãnh Tiếu Tiếu lập tức đắm chìm trong trong thế giới của bản thân, cảm xúc vui sướng không cách nào che giấu, cô cười khúc khích, một đôi tay không tự chủ xoa bụng của mình.

"Lãnh tiểu thư? Lãnh tiểu thư?" Bác sĩ Dư thấy cô phản ứng quá độ, thử gọi cô hai tiếng.

Lãnh Tiếu Tiếu lấy lại tinh thần, vẻ mặt kích động bắt được tay của bác sĩ Dư, xác nhận lần nữa. T7sh.

"Bác sĩ Dư, ngài nói là thật sao? Tôi thật sự mang thai? Tôi phải làm mẹ? Có thể nghĩ sai rồi hay không?" Trong lời nói Lãnh Tiếu Tiếu còn có chút không thể tin được.

"Là thật, đây là phiếu kiểm tra, cô có thể nhìn một chút?"

Bác sĩ Dư thấy bộ dáng Lãnh Tiếu Tiếu mừng rỡ, khóe miệng không tự chủ cũng gợi lên một nụ cười ấm áp.

Bà lẳng


Duck hunt