
của Lữ Duy Duy, trên mặt càng thêm khinh thường, người phụ nữ không hiểu lễ nghĩa như vậy căn bản không xứng với Tề Phong. Càng thêm không xứng làm dâu Lục gia.
" Lữ tiểu thư, hiện tại tôi liền có thể khẳng định cho cô biết, cô và Tề Phong là không thể nào, nó chỉ là nhất thời si mê cô mà thôi, về sau, giữa hai người sẽ lộ ra sự chênh lệch rõ ràng."
"Tôi cùng anh ta có thể hay không có thể, không cần tới phiên ông bình luận, nếu như ông không thích tôi, thì hãy bảo con trai của ông đừng có đến tìm tôi nữa. Chỉ là, theo tôi nghĩ, anh ấy chưa chắc sẽ nghe lời ông?"
Lữ Duy Duy chưa từng nghe Lục Tề Phong nhắc qua ba của mình, cho nên, theo cô phỏng đoán quan hệ cha con giữa hai người họ không đực tốt lắm.
Lời nói của Lữ Duy Duy đâm trúng chỗ đau của Lục Chấn Hoa.
Đúng vậy, nếu như Tề Phong chịu nghe lời của ông, thì ông cũng không cần sai Chu Trương bắt cô ta đến nơi đây .
Lục Chấn Hoa có chút tức giận, nói: " Cô biết thân phận của Tề Phong sao? Cô cảm thấy mình xứng với nó sao?"
" Tôi không biết thân phận của anh ta là gì, tôi chỉ biết, anh ta thích, tôi thích, như vậy là đủ rồi, xứng hay không không tới lượt ông tính toán. Đừng tưởng rằng có tiền thì ngon rồi." Lữ Duy Duy quật cường nói xong, nhưng đáy mắt toát ra sự lo lắng, tiết lộ tiếng lòng của cô.
Lục Chấn Hoa là kẻ giảo hoạt dĩ nhiên không có bỏ qua vẻ mặt mất tự tin của cô, ông giống như giả bộ không có nghe Lữ Duy Duy nói, tự nhiên nói ra. T7sh.
" Tề Phong là người thừa kế duy nhất của tập đoàn, mười bốn tuổi đã học xong chương trình học trong nước, mười sáu tuổi ra nước ngoài du học, chỉ cần một năm là đã học xong bốn năm học của người khác, lấy được bằng tiến sĩ quản lý, tiến sĩ kinh tế. Mười bảy tuổi trở về nước trong vòng ba tháng làm cho công ty kiếm được một trăm triệu. Trong thời gian ngắn ngủn trong vòng ba năm từ một công ty nhỏ nhoi không kinh nghiệm biến thành như bây giờ là một tập đoàn công ty lớn mạnh, đây tất cả đều là nhờ tài năng của nó, nó là thương nhân trong thần thoại, nó thuộc về không gian cao hơn cô rất nhiều, chứ không không phải cả ngày không có chí tiến thủ đi theo cô làm những chuyện vặt vảnh kia. Mà vị hôn thê của nó cũng là một người phụ nữ rất đẹp lại rất tài năng, có khả năng trợ giúp cho sự nghiệp của nó."
Lữ Duy Duy nghe những lời này của Lục Chấn Hoa, khiến cô sợ hãi than thầm, cô nhớ lại lúc trước, tờ báo có cổ động cho một nhân vật tài năng, thì ra là chính là Lục Tề Phong? Khó trách lần đầu tiên nghe tên của anh ta cô lại cảm giác quen tai?
Mặc dù trong lòng Lữ Duy Duy càng thêm tự ti, nhưng mà lòng hiếu kỳ của cô cũng càng ngày càng nặng, một thương nhân thiên tài như vậy, tại sao hiện tại tình nguyện bị thám tử tư theo dõi cũng không nguyện ý trở về ?
Lục Chấn Hoa hình như hiểu thấu ý nghĩ của cô, lại nói liên tục.
" Ba năm trước đây, bởi vì có một hiểu lầm, nó bắt đầu hận tôi, nó rời khỏi công ty. Chỉ cần chuyện tôi không thích nó nhất định phải làm, chỉ là vì trả thù tôi, dĩ nhiên, điều này cũng bao gồm tìm những cô gái bên ngoài. Nó rõ ràng biết loại người như cô vô luận như thế nào cũng không lọt nổi vào mắt xanh của tôi, cho nên. . . . . ."
Lục Chấn Hoa quả nhiên là cái lão hồ ly, ông ta biết xuống tay chỗ nào, đả kích lòng tự ái của cô. Ông ta kể câu chuyện, không có nói tiếp, để cho Lữ Duy Duy có không gian để mà tưởng tượng.
Lữ Duy Duy nghe được lời nói của Lục Chấn Hoa, trong lòng của cô đột nhiên như bị thứ gì nặng nề đánh trúng, thật là đau.
" Không thể nào, Tề Phong nói rồi, anh ta là thật lòng yêu tôi?"
Lữ Duy Duy phản bác lời nói của Lục Chấn Hoa, thế nhưng lời nói của cô chưa đủ đáp trả lại ông ta.
Trong đầu của cô, thậm chí đã bắt đầu hoài nghi những lời thề son sắt lúc trước Lục Tề Phong nói với mình? Bởi vì, chính bản thân mình cũng cảm thấy không xứng làm vợ của anh ta.
Nghe được lời nói chưa đủ sức mạnh của Lữ Duy Duy, Lục Chấn Hoa cười hả hê, ông nâng chén trà lên thưởng thức một hớp, bộ dáng nhàn nhã chậm rãi mở miệng.
" Lữ tiểu thư nếu không tin tưởng, chỉ cần cô ở lại đây, ngày mai cô sẽ biết những điều tôi nói tất cả đều là thật. Chuyện quan trọng nhất trong đời của phụ nữ chính là gặp được một người đàn ông tốt, chỉ là, Tề Phong không phải là chân mệnh thiên tử của cô."
Lữ Duy Duy nghe lời nói của Lục Chấn Hoa, trong lòng không xác định giờ đây có cảm giác ngày càng rõ ràng hơn.
" Được, tôi ở lại, ngày mai tôi sẽ cho ông biết rằng, tình yêu chân chính không cần khảo nghiệm?" Lữ Duy Duy quật cường bất khuất nâng cằm, thách thức Lục Chấn Hoa.
Nhìn thẳng vào đôi mắt kiêu ngạo của Lữ Duy Duy , Lục Chấn Hoa vui vẻ thưởng thức vẻ mặt của cô.
Cô bé này quả nhiên có tác động đến Tề Phong.
Sự kiêu ngạo trên người cô gái này chỉ sợ sẽ là làm cho Tề Phong khuất phục, hiện tại trong cái xã hội này, có rất ít người như cô gái này vẫn còn giữ được tính khí kiêu ngạo như vậy.
Cô gái nào thấy Tề Phong cũng phải vội vã lấy lòng nịnh bợ, để muốn được gì đó? Mà cô này lại cương quyết bướng bỉnh lại vừa đúng gợi lên sự chinh phục trong lòng nó?
Chỉ là, bằng thân phận của cô