
khóa rốt cuộc ở nơi nào thì lại không nói rõ.
Quan thống lĩnh hao phí hết sinh lực cả cuộc đời, tìm kiếm manh mối của
kho báu, sau cùng rốt cục có được chút manh mối, các loại dấu vết đều
chỉ về phía vật chí bảo của võ lâm: ba thanh kiếm nhật, nguyệt, tinh.
Nhưng ba thanh kiếm này đã thất truyền rất lâu rồi, khi sinh thời hắn
cũng không thể tập hợp đủ hết ba thanh kiếm, sau cùng buồn bực sầu não
ôm hận rồi biến mất!
Quan thống lĩnh trước khi chết có căn dặn những người đi theo, nhất
thiết phải tìm thấy ba thanh kiếm, tìm được “Thích đà hoa kinh”, mở ra
kho báu, phò trợ thập nhất hoàng tử an toàn bước lên ngôi vị hoàng đế!
Hơn nữa thập nhất hoàng tử kia, tuổi còn nhỏ đã gặp phải cảnh ngộ sự
việc bi thảm như vậy, tính tình biến đổi lớn. Hắn cho rằng, ngay cả
người thân nhất đều có thể vì ngôi vị hoàng đế giết hại lẫn nhau, trên
đời còn có cái gì đáng tin tưởng đâu chứ?
Ngay cả với quan thống lĩnh thề sống chết tận hiến, cử chỉ của hắn cũng
chỉ thờ ơ lạnh nhạt, đối với chuyện khôi phục ngai vàng lại càng chẳng
quan tâm, chỉ theo vị võ lâm tiền bối kia tập võ.
Hắn tư chất thông minh,căn cốt kỳ tài, vài chục năm trôi qua, võ công đã đạt đến cảnh giới siêu phàm!
Sau khi quan thống lĩnh qua đời, hắn chỉ thản nhiên nói một câu: “Nếu
tìm được ba thanh kiếm là mong muốn của cả đời hắn, bản vương nhất định
sẽ không khiến hắn thất vọng!”
Khiến người ta thật không ngờ chính là, thủ đoạn của hắn lại có thể tàn
nhẫn độc ác như vậy. Hễ người nào biết chỗ của ba thanh kiếm, nếu như
không chịu nói cho biết, nhất định sẽ chịu khổ họa diệt môn! Những ai
cản trở hắn, hắn cũng sẽ không xuống tay lưu tình, thật sự là “Thuận ta
thì sống, nghịch ta thì chết”. Người chết trên tay hắn quả thực là nhiều vô số kể!
Vào thời gian đó, tiên tổ của vương triều này vừa mới suất binh đoạt
được đô thành, diệt trừ những tội thần có mưu đồ phản nghịch ấy, sau đó
chiếm lấy, khai quốc xưng đế.
Khi xã tắc còn chưa củng cố là lúc, tiên tổ vô tình biết được hết chuyện thập nhất hoàng tử, cũng biết hết tính tình hắn cực kỳ thay đổi, để
đoạt được ba thanh kiếm mà không từ một thủ đoạn chuyện tình nào.
Tiên tổ lo lắng với tình tình hiện giờ, nếu như khiến hắn thực sự tìm
được kho báu, khởi binh đoạt vị, chắc chắn có thể khiến bách tính phải
chịu chiến tranh loạn lạc, chỉ sợ đến lúc đó trăm họ lầm than, máu chảy
thành sông!
Nhưng mà, xét theo thân phận của thập nhất hoàng tử, cũng không tiện dấy binh diệt trừ, chỉ có thể lánh theo lối đi khác.
Khi đó bên cạnh tiên tổ có năm vị hộ vệ võ công cực cao cường, ông ta
liền để cho thân phận bọn họ biến mất, trà trộn vào giang hồ, một mặt
theo dõi hướng đi của thập nhất hoàng tử, một mặt tìm kiếm cơ hội chế
ngự hắn.
Đương nhiên là, thập nhất hoàng tử cũng không phải là người dễ dàng sẽ
bị chế trụ như vậy, hai bên cứ ngươi tới ta đi, dây dưa đã nhiều năm,
vẫn không phân thắng bại, ngược lại, thế lực của thập nhất hoàng tử ngày càng lớn mạnh, mà tăm tích của ba thanh kiếm vẫn còn lờ mờ chẳng biết.
Năm dài tháng rộng dần qua, vướng mắc lẫn nhau của hai bên trong lúc đó quan hệ cũng bắt đầu tế nhị lên, sau cùng lại xảy ra chuyện như vậy.
Trong đó, con gái của một người thị vệ đã yêu thập nhất hoàng tử. Nếu
như chỉ là ủy thân cho hắn, vậy cũng không sao, nhưng thập nhất hoàng tử lợi dụng cô gái này để đuổi giết lần lượt ba người thị vệ khác, hơn nữa rốt cục đã biết được nơi cất giấu sau cùng của ba thanh kiếm.
Cô gái này tuy là đã sinh ra một người con trai cho thập nhất hoàng tử,
nhưng lại không cách nào thoát khỏi bị lương tâm lên án, sau cùng nhảy
xuống nước tự sát!
Người ngoài đều cho rằng thập nhất hoàng tử chẳng qua là lợi dụng nàng
ta mà thôi, nhưng sự thực lại khiến người ta kinh ngạc, sau khi cô gái
này tự sát, hắn lại cũng lẳng lặng mà tự tử, chỉ để lại lời trăng trối,
nói người con trai, nhiệm vụ lúc này là đi tìm các thanh kiếm, chuyện
ngai vàng kia ngược lại không có nói đến.
Sau đó, người con ngoài việc cẩn thận vâng theo giáo huấn, một mặt mở rộng thế lực, một mặt tiếp tục tìm kiếm ba thanh kiếm.
Rốt cục, một ngày nào đó, hắn đã tìm được ba thanh kiếm rồi, dĩ nhiên
rằng, tin tức cũng ngay lập tức lúc đó truyền vào tai hoàng đế.
Để ngăn cản hắn sẽ tìm đến được “Thích đà hoa kinh”, Hoàng đế đã ra mật
lệnh cho hai người còn lại hết sức đuổi giết hắn, không quản toàn bộ đại giới (*cái giá phải trả) cũng phải đoạt lại ba thanh kiếm.
Người con của thập nhất hoàng tử luận văn luận võ đều là vô cùng xuất
sắc, thủ đoạn làm việc đã có tác phong của cha hắn. Năm hắn khoảng 20
tuổi lập uy ngay trên giang hồ, làm việc vừa chính vừa tà, hắc bạch
lưỡng đạo đều kị hắn ba phần.
Hai thị vệ kia khi đó đã rạng danh vạn phần trên giang hồ, cũng nổi danh tên tuổi hiệp nghĩa. Ngoại trừ những người có liên quan, người trong
giang hồ gần như cũng không biết nguyên nhân thực sự của ân oán giữa hai bên bọn họ.
Hoàng mệnh không thể trái, hai người bọn họ cũng biết rằng, nếu như
người nọ đoạt được bảo tàng mà nói, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn mượn dan