XtGem Forum catalog
Địa Ngục Sâu Thẳm

Địa Ngục Sâu Thẳm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323273

Bình chọn: 7.5.00/10/327 lượt.

h nghĩa đoạt lại ba thanh kiếm chí bảo của võ lâm, triệu tập người trong giang hồ hợp lực vây quét.

Sau một hồi huyết chiến, ba thanh kiếm bị đoạt, những võ lâm hiệp sĩ ấy

gần như chết sạch, hai người thị vệ kia cũng một chết một bị thương,

người thập nhất hoàng tử ấy ở nơi nào cũng không rõ.

Ba thanh kiếm cuối cùng bị tách ra ba nơi, do ba người khác nhau bảo

quản. Năm rộng tháng dài, sau này người trên giang hồ chỉ nói ba thanh

kiếm là vật báu gia truyền của ba gia đình, những thứ khác, cũng theo

thời gian dần dần bị lãng quên ~~~

Mãi đến có một ngày, trong phủ của một trong những người bảo quản đó có

một vị cô nương có sắc đẹp tuyệt trần tới, nàng nhanh chóng liền trở

thành là thiếp thất của người chủ nhà kia, chiếm được toàn bộ tình yêu

cùng tín nhiệm của hắn, còn người vợ cả của hắn vốn thân thể không được

khỏe, lúc này dưới dạng kích thích ấy, nhanh chóng đã qua đời.

Cô gái ấy đã trở thành báu vật quý trọng nhất của hắn, mọi thứ hắn đều

nghe theo nàng. Nàng muốn cái gì liền cấp nàng cái đó, cuộc sống của bọn họ rất hạnh phúc.

Rốt cục, cô gái ấy sinh cho hắn một người con gái xinh đẹp giống nàng,

nhưng cũng tại một buổi tối nọ, nàng mang theo thanh kiếm kia biến mất,

kỷ niệm để lại cho hắn, cũng chỉ có đứa con gái kia cùng sự phản bội!

Nhưng người kia lại một lòng một dạ nghĩ về nàng, nhớ về nàng, chú ý cẩn thận mà yêu thương bảo bối duy nhất mà nàng để lại cho hắn – con gái

của bọn họ. Bất kể người khác nói thế nào, hắn thủy chung tin tưởng cuối cùng sẽ có một ngày nàng quay về, sẽ trở lại bên cạnh hắn. Hắn vẫn luôn chờ, vẫn luôn chờ.

Nàng đã trở về, cũng khiến hắn bỏ mạng. Không ai hiểu, vì sao nàng ta có thể giết hắn, võ công của hắn xa xa cao hơn nàng, nhưng là, hắn lại đã

chết trên tay nàng, mà nàng cũng tự sát ở bên cạnh hắn.

“Đại thể thì là như vậy thôi!” Thanh thở dài một hơi.

“ Người kia?” Ta khó khăn mở miệng nói: “Cái người đàn bà đó là mẫu thân của muội đúng không? Chuyện huynh kể chính là chuyện xưa của nhà muội

ư?”

Thanh nhìn ta một cách thông cảm, nói yếu ớt: “Đúng vậy, mẫu thân của

nàng chính là cháu gái của thập nhất hoàng tử tiền triều. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao ta cùng Ngũ ca lại tới nơi này.”

“Khó trách ~~~ mẫu thân muội đã gián tiếp hại chết mẫu thân của ca ca,

lại chính tay giết phụ thân của ca ca~~~” Ta hơi hơi ngửa đầu lên:

“Chẳng lẽ bà làm vậy chính là để đoạt được nhật kiếm của nhà muội sao?

Nhưng mà vì sao? Muội không rõ, nhật kiếm vẫn luôn đều đặt ở nhà muội

mà!”

“Đó là đồ dỏm, để che tai mắt người biết được, phụ thân muội đã làm giả

một thanh nhật kiếm, lấp liếm thay mẫu thân muội. Ông ta luôn tin tưởng

sẽ có một ngày mẫu thân muội chắc chắn sẽ mang theo nhật kiếm thật quay

về.” Thanh lại thở dài: “Ông ta thực sự si tình mà!”

“Thì ra là thế!” Ta cười khổ nói: “Các huynh lần này đến chính là để

đem ba thanh kiếm mang về hoàng cung để cắt đứt hậu họa sao?”

“Lần này người đánh úp bọn muội rốt cục là do ai sai khiến chính bọn

huynh còn chưa điều tra rõ được, bọn huynh nghi ngờ sự việc lần này

không thoát khỏi liên quan đến U Minh Ám Phủ. Chủ nhân hiện nay của U

Minh Ám Phủ – Minh Ngự chính là cháu trai ruột của thập nhất hoàng tử,

nếu như hắn muốn đoạt lại ngôi vị đế vương, đồng thời trả thù nhà muội

mà nói, làm như vậy cũng chẳng có gì là lạ!”

“Minh Ngự là cậu ruột của muội!” Ta lắc đầu: “Từ trước đến giờ ông ta

chẳng quan tâm đến ngôi vị đế vương gì cả. Nếu như là nói trả thù cho

mẫu thân thì ngược lại mới có thể đúng. Nhưng mà ~~~”

Ta nhìn thẳng vào Thanh, khẽ nói: “ Muội cuối cùng cảm thấy không phải

là ông ta! Nếu như ông ta muốn giết muội, sớm trước đó đã có cơ hội rồi, cần gì chờ đến tận lúc này! Còn nữa, muội cảm thấy ông ta không có khả

năng ra tay giết muội được.”

“ Muội làm sao lại biết?” Thanh nhìn ta một cách nghi hoặc.

“ Ông ta yêu bà ấy!” Ta cười khổ mà nói: “Cậu ruột của muội, chính là

yêu mẫu thân của muội! Mà diện mạo của muội và mẫu thân lại gần như

giống nhau như đúc.”

“Yêu?” Thanh mở to hai mắt nhìn.

« Đúng vậy !Ông ta chính miệng nói vậy với muội. Ông ta còn từng muốn

gọi muội giết ca ca, nhưng mà ông cũng tự mình chữa thương cho muội. Mà

những người đánh úp bọn muội kia, căn bản là muốn ép muội vào chỗ chết

Nếu như không phải ~~~ nếu như không phải ~~~ » Ta nhất thời không nói

được nữa, một màn kia phảng phất như lại vừa nặng nề xuất hiện hết trước mắt ta bây giờ, thanh kiếm kia đâm thủng thân thể hắn, màu đỏ kia của

máu nhiễm đỏ mắt ta!

“Tử Nhi!! Tử Nhi!!! Làm sao vậy?” Bên tai bỗng truyền đến giọng nói lo lắng của Thanh.

Giữa lúc ngẩn ngơ phục hồi lại tinh thần, cảm thấy Thanh đang lay động cơ thể của ta, ta nghi hoặc hỏi thăm: “Làm sao vậy?”

“ Làm sao vậy? Huynh mới muốn hỏi muội làm sao vậy? Vô duyên vô cớ thế

nào lại khóc, làm huynh sợ muốn chết!” Thanh buông tay ra, vỗ vỗ ngực,

ánh mắt khó hiểu nhìn ta.

Nâng tay sờ lên mặt, rất ẩm ướt, là nước mắt sao? Lúc nào lại chảy xuống vậy, ta hoang mang nhìn giọt nước mắt trong tay.

“Tử Nhi~~~ muội ~~~” Thanh cau mày, lo lo lắng lắn