
mở ra BMW nha.”
“A Dã?”_ Phương Á Tịnh ngẩng đầu vẻ mặt mờ mịt.
Cô đã sớm đã cảnh cáo Hạ Tường Dã hôm nay cô phải
chiếu cố giúp chú bảo hắn không cho phép đến phiền cô cho nên nói tuyệt đối
không thể nào là A Dã
Vậy sẽ là ai
Cho dù cảm thấy được nghi hoặc cô vẫn là đi ra ngoài
phòng muốn nhìn trộm đến tột cùng.
Chỉ thấy bên ngoài cửa hàng ngừng lại một chiếc xe
BMW sáng bóng sáng trong màu đen người trên đại khái nhìn thấy thân ảnh của cô
giờ phút này mới mở cửa xe xuống xe ——
Là hai cô nàng nữ sinh cô chưa từng gặp qua
Một người tóc ngắn xinh đẹp, vẻ mặt phản nghịch;
người kia tóc dài xõa vai vẻ mặt ngạo mạn. Các cô chung điểm là: khi gặp cô
trên mặt đều lộ ra thái độ thù địch cùng ghét
Cô gái tóc dài mở miệng lấy giọng điệu khinh bỉ hỏi:
” Cô chính là Phương Á Tịnh?
‘Chính là tôi xin hỏi cô là?”
“Tôi?”_Cô gái tóc dài ngạo mạng cười :”Tôi là vị hôn
thê của Hạ Tường Dã_Từ Mộng”
“Cái gì?”
“Vị hôn thê của Hạ Tường Dã”
Hạ Tường Dã có vị hôn thê sao?
Tin tức này làm Phương Á Tịnh rất kinh ngạc! Mà
ngoại khiếp sợ ra trong lòng cô còn tràn ngập tràn đầy nghi hoặc.
Hắn đã có vị hôn thê tại sao còn đối với cô triển
khai theo đuổi nhiệt liệt chứ? Hắn rốt cuộc là ôm chặt lcái dạng tâm tính gì để
theo đuổi của nàng đây? Còn có nếu như nói hắn đã có vị hôn thê vì cái gì bạn
tốt Lôi Dập của hắn còn muốn cô tốt tốt suy nghĩ tấm lòng của Hạ Tường Dã chứ?
Trong lúc này rốt cuộc là ai đang nói láo? Cô phát
hiện mình cũng không phân biệt được
Nghĩ đi nghĩ lại Phương Á Tịnh không kềm được đã xuất thần tuy là như
thế cô vẫn là cảm giác được lồng ngực của mình loáng thoáng đau đớn dâng lên,
một lòng giống như rơi xuống đáy biển rất sâu,rất sâu
Không biết tại sao giờ khắc này cô thật muốn nhìn
thấy Hạ Tường Dã, đột nhiên trong lúc đó may mà ý nghĩ hắn đối với mình tình
cảm đến tột cùng là, chuyện gì xảy ra.
Ngay lúc Phương Á Tịnh sững sờ đồng thời cô gái Từ
mộng cũng tiến đến .Hạ Tri Hi chỉ là thản nhiên liếc mắt Từ mộng, liếc mắt một
cái tựa hồ đối với lí do củaTừ mộng đang có nghi ngờ.
Hạ Tri Hi tỉnh bơ tiếp tục quan sát tình thế biến
hóa.
Hạ Tri Hi chính là em gái của Hạ Tường Dã,và cùng
tuổi với Từ Mộng cùng nhau học ở Vancouver.
Không lâu các cô nhận được tin tức: nghe nói Hạ
Tường Dã đối với một cái cô gái động tâm; nghe tin tức lớn như thế Từ Mộng liền
bắt đầu nhao lên muốn trở về. Bởi vì cô luôn luôn ái mộ Hạ Tường Dã cô muốn trở
về giữ lấy Hạ Tường Dã mà cô ái mộ!
Vừa vặn Hạ Tri Hi cũng hết sức tò mò ,cô gái khiến
anh trai chủ động theo đuổi bộ dạng thế nào vì thế liền đi theo Từ mộng quay về
xem.
Từ Mộng cố tình không chú ý nghi ngờ của Hạ Tri Hi
ánh mắt thẳng đùa cợt nói: “Tại sao cô không nói chuyện? Bị sợ choáng váng?
Không được Phương Á Tịnh đáp lại cô quay đầu lại đối
mặt Hạ Tri Hi ghét bỏ nói: “Tiểu hi cậu xem cô tá toàn thân vô cùng bẩn ngay cả
tay cũng rất bẩn như vậy, cũng dám cùng quấy rầy anh a dã không rõ quả thực
không rõ ràng thân phận của mình mà! Hừ!”
Từ Mộng một phen lời nói khẽ chê bai cuối cùng làm
Phương Á Tịnh phục hồi tinh thần lại.
“Xin hỏi cô đặc biệt đến nhà thẳm hỏi có gì phải làm
sao?”_ Phương Á Tịnh hi vọng chính mình tỏ ta có lễ,một mặt nhưng thoạt nhìn
giống như không có cách nào hoàn toàn làm được.
Từ Mộng vén vén tóc của cô một bộ không chút để ý
hình dáng nói: “Không có gì chỉ là tôi nghe nói anh A Dã cùng một người nữ sinh
dây dưa không rõ cho nên tôi đặc biệt từ Vancouver quay về nhìn xem.
Dây dưa không rõ? Phương á tịnh cảm thấy được bốn
chữ này vô cùng chói tai.
“Anh ấy là của tôi”_. Từ Mộng tiếp tục trâng tráo
nói.
Nghe được câu này Phương Á Tịnh đột nhiên cảm thấy
rất buồn cười.
“Nếu anh ta cũng nhận định lời nói là như vậy, thì
chả nhẽ ai cũng không thể đem anh ta đi sao?Cô đến tìm tôi công khai quyền sở
hữu có phải buồn cười quá hay không ?”
“Buồn cười?Cô nói tôi buồn cười?”_ Từ Mộng sắc mặt chợt trở nên tức giận
nhất thời bão táp đưa tay liền muốn đánh người ——
“Từ Mộng”! Hạ Trị Hi mím môi hồng thủy nộn lớn tiếng
quát trách móc.
Tử Mộng hoảng sợ vội vàng thu tay về, đôi mắt Phương
Á Tịnh vẫn căm giận nhìn nàng, tựa hồ muốn trừng đến mức khoét được cái hố trên
người cô
Hạ Trị Hi đánh giá Phương Á Tịnh một lúc lâu mới hỏi nói : “Cô tại sao
biết anh của tôi?”
Hóa ra cô gái nhìn phản nghịch bất tuân chính là em
gái của Hạ Tường Dã,Lôi Dập và cô đề cập qua nên cô nhớ rõ. Phương Á Tịnh ở
trong lòng thầm nghĩ.
“UH lần đầu tiên..”Sau một lúc do dự cô thành thật
nói: “Tôi đánh anh ta”.
Nghe vậy Hạ Tri Hi cả người sửng sốt!
“Đánh anh ấy? Cô lại có thể đánh anh ấy?”
“Đúng.”_ Phương Á Tịnh bất đắc dĩ gật đầu không quên
giải thích nói: “Nhưng tôi muốn nhấn mạnh tôi không phải vô duyên vô cớ động
thủ đánh người đó là bởi vì anh trai cô đánh em trai tôi trước,tôi chỉ là đến
đòi lại mà thôi.”
“Cô đánh anh ấy thế nào”_Hạ Tri Hi nhăn lại hai
đường lông mày nhỏ nhắn, biểu cảm người khác khó có thể đoán được.
Từ trước đến nay chỉ có anh trai của cô phân chia
đánh người, từ khi nào mà đã trở nên vô