
hay
đổi tới ngỡ ngàng. Hai gian hàng nhỏ của Đại và Kiên nằm kề nhau trước
đây, bây giờ đã được thay thế bằng một cửa hàng ăn nhanh cao bốn tầng
nhìn vô cùng bề thế. Theo lời bác Ngân thì Đại đã bỏ tiền ra mua mảnh
đất này, sau đó cho xây dựng cửa hàng Vietfood đầu tiên ngay tại đây.
Hiện tại, nơi này đã trở thành cửa hàng Vietfood có doanh thu cao nhất,
cũng là nơi đặt văn phòng làm việc chính của Tổng giám đốc Nguyễn Đại.
Trong vòng sáu năm, vừa bằng những đồng tiền chắt chiu tối đa, vừa kêu
gọi bạn bè đóng góp cổ phần, hiện tại, Vietfood đã lớn mạnh không thể
nào ngờ nổi, có người còn nói nó chính là một Phương Đông thu nhỏ. Và có lẽ chẳng mấy nữa, Đại sẽ mua lại được Phương Đông, nhà hàng mà cách đây sáu năm anh đã phải ngậm ngùi nhượng lại cho người ta với giá rẻ mạt vô cùng. Trước đây Đại cũng từng tâm sự với Linh, mục tiêu lớn nhất của
anh sau khi phá sản chính là tìm mọi cách mua lại bằng được Phương Đông
một cách sớm nhất, để Phương Đông lại bừng sáng như trước đây. Giờ thì
anh đã làm được, thậm chí còn làm được rất tốt nữa.
Còn Kiên,
dưới sự giúp đỡ và dìu dắt của Đại, hiện tại anh chính là một trong
những cổ đông lớn trong công ty, là cánh tay đắc lực nhất của Đại, và là người điều hành chính tại Vietfood ở phố Ẩm thực này. Gần một năm sau
khi Linh rời khỏi Việt Nam, Kiên có thể mua được một căn hộ chung cư ở
gần đây, sau đó lấy vợ và hiện tại là bố của hai cậu con trai kháu
khỉnh. Linh mừng cho anh.
Hai mẹ con Linh chào bà Ngân và vợ
Kiên ra về sau khi dùng bữa trưa tại gia đình họ. Kiên cũng gọi điện về
nhà, mời hai mẹ con ghé qua chỗ anh làm việc, xin lỗi vì buổi trưa rất
đông khách nên anh không thể về nhà tiếp cô được. Linh ngần ngừ một
chút, sau đó cũng vui vẻ đồng ý. Cô không nghĩ mình sẽ xui xẻo tới mức
sẽ đụng độ Đại ở đó. Mà dù có gặp, cô cũng sẽ cố gắng tỏ ra bình thường
nhất, coi như mình chỉ là một thực khách ghé ngang mà thôi. Từ một cửa hàng món cuốn có quy mô nhỏ, sau sáu năm, nơi bắt đầu kinh
doanh của Đại và Linh đã trở thành một trong những nhà hàng bán đồ ăn
nhanh được ưa chuộng nhất Hà Nội, nhất là về các món cuốn. Nói tới
Vietfood là phải nói tới món cuốn. Không nơi nào có đa dạng các món cuốn và những đồ chấm độc đáo, hấp dẫn như ở Vietfood. Tân Phương Đông, tên
của nhà hàng này, chính là đầu tàu trong series đó. Linh không ngờ rằng
chỉ từ một ý tưởng bột phát của cô khi ấy, cốt để kéo Đại ra khỏi những
suy nghĩ tiêu cực, lại được phát triển rực rỡ tới mức này. Đúng như
Phong từng nhận xét. Đại sinh ra để làm người dẫn đầu.
Khi Linh
và Alex tới Tân Phương Đông, Kiên đã chờ cô ở đó cùng với một người mà
cô không ngờ tới, Lâm. Lâm hoàn toàn khác khi xưa, vẻ lãng mạn của một
ca sĩ đã không còn tồn tại nữa, thay vào đó là dáng vẻ phong trần, khí
độ trầm ổn của một người đàn ông đã đi qua cơn sóng dữ. Hiện tại, Lâm
đang tới đây để học cách điều hành nhà hàng với Kiên, có lẽ Đại sẽ giao
cho em trai của mình quản lý một trong những nhà hàng mà anh đang có.
Một lúc sau, Kiên đưa Alex xuống dưới chơi, còn lại Lâm và Linh ngồi ở trên tầng hai nói chuyện riêng, Lâm kể cho cô nghe những tháng ngày ở trong
tù, rồi tới việc anh gặp và yêu người vợ sắp cưới như thế nào. Giọng kể
của anh buồn buồn làm Linh không khỏi thầm than thở cho số phận một con
người từng đứng trên đỉnh cao vinh quang của làng giải trí. Đã từng được săn đón, từng được tung hô, từng được yêu thích ở mọi lúc, mọi nơi, vậy mà có lúc người đàn ông ấy lại sống một cuộc đời lặng thầm và tẻ nhạt
như vậy.
- Anh nghe nói em đã ly dị và nuôi con một mình ở Mỹ?
Cuộc sống có vất vả không? – Sau khi kết thúc câu chuyện của mình, Lâm
mới hỏi tới cuộc sống của cô.
- Cũng bình thường thôi, lúc đầu Alex còn nhỏ thì hơi vất vả một chút.
- Em đã gặp Như Ý chưa?
- Em có tình cờ gặp con bé một lần ở công viên, hôm ấy anh Minh đưa nó đi chơi. Cũng muốn tranh thủ thời gian rảnh rỗi chưa đi làm này đón con bé về chơi ít hôm, nhưng bây giờ tụi nhỏ học hành bận rộn quá – Linh thở
dài.
- Như Ý học bán trú, đi cả ngày từ thứ hai tới thứ sáu. Thứ bảy học múa ở cung thiếu nhi, còn chủ nhật thì học Piano tại nhà với
một cô gia sư, lúc nào cũng thấy con bé tất bật với việc học hành. Đến
anh gặp cũng khó, tối mịt đi làm về, hôm nào may lắm, con bé chưa ngủ
thì mới gặp được, không thì cũng chịu. Anh Đại biết em về nước chưa?
- Em không biết? – Linh lắc đầu
- Anh ấy thì lúc nào cũng ôm cả đống việc, trưa nay cũng tranh thủ đi ăn
với đối tác và bàn công việc. Bố anh cũng giục anh ấy lấy vợ để sinh cho ông thằng cháu nối dõi mà anh ấy lì lắm. Anh cũng nghĩ là anh ấy nên
lấy vợ để còn có người chăm sóc nhà cửa chứ. Như Ý càng lúc càng lớn,
nếu dạy dỗ không cẩn thận thì sẽ rất dễ hư hỏng, nhất là cả ông nội và
anh Đại đều rất nuông chiều nó. Anh thấy cứ thế này mãi cũng không ổn.
- Con bé vẫn rất ngoan mà, đúng không? – Linh giật mình hỏi.
- Ừ, nhưng được nuông chiều nên hơi cứng đầu và ích kỷ một chút – Lâm lắc đầu nói.
Linh liếc nhìn vẻ mặt Lâm, trong lòng không khỏi chua xót. Như Ý vốn k