The Soda Pop
Điều Bí Mật

Điều Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324135

Bình chọn: 10.00/10/413 lượt.

g mẹ đồng ý.

- Cô Phượng, chúng ta đi – Quang bước lên mấy bước, tới gần bà

Phượng, dứt khoát dìu bà đứng dậy, mặc cho bà gào khóc vật

vã đòi ở lại.

Một phút sau, căn phòng được trả lại sự yên tĩnh. Chỉ có tiếng nấc của Linh nhấn chìm tất cả tiếng

thở yếu ớt của Cường lẫn tiếng máy móc rung nhè nhẹ. Cường

mỉm cười với cô:

- Em ngồi xuống đi. Ngồi xuống cạnh anh.

Linh làm theo lời anh như một cái máy. Cường vươn tay, Linh hiểu ý

nắm lấy tay anh, chỉ cảm thấy bàn tay của Cường lạnh ngắt,

những ngón tay siết nhẹ lấy tay cô. Linh không kiềm chế được,

một tay còn lại bưng miệng để không bật ra thành tiếng nức nở.

- Đừng khóc nữa. Tay anh không còn khả năng vươn tới để lau nước

mắt cho em đâu. Nhìn anh và đừng khóc nữa, được chứ? – Cường

thì thào, dường như anh cũng không còn nhiều sức để nói to hơn

được nữa.

Linh đưa mắt nhìn anh, khẽ gật đầu, những

giọt nước mắt cũng ngừng chảy, chỉ thỉnh thoảng vẫn còn vang

lên tiếng nấc không sao kiềm chế được mà thôi.

- Anh rất muốn được gặp con.

- Con sắp về tới nơi rồi – Linh cố gắng an ủi anh, nhưng cô biết

rõ, nếu anh không qua khỏi hôm nay thì cơ hội anh gặp được con

là rất nhỏ.

- Anh mừng là nó vui vẻ với Đại, và cậu ấy cũng rất yêu quý nó.

Linh yên lặng không nói.

- Con thích món quà Giáng sinh chứ?

- Vâng…

- Vậy là tốt rồi. Anh chỉ sợ thằng bé không thích món quà ấy.

- Nó vẫn nghĩ rằng đó là do Bà chúa Tuyết nào đó gửi tặng – Linh thở dài.

Cường cười:

- Linh… Cảm ơn em đã sinh Gia Bảo cho anh. Cảm ơn em đã nuôi con khôn lớn…

- Đó là nghĩa vụ của em, anh không cần phải nói như vậy.

- Không, anh vẫn phải nói, đó là những lời từ lâu anh rất muốn

nói với em. Ngoại trừ những ngày tháng chúng ta còn ở bên Mỹ

cùng nhau, thì những ngày ở bên con là những ngày anh cảm thấy hạnh phúc nhất. Nó chính là minh chứng tình yêu của chúng ta… Anh… anh có một lời thỉnh cầu này…

- Anh cứ nói đi, nếu em có thể nhận lời, chắc chắn em sẽ không từ chối…

- Anh mong em hãy tha thứ cho mẹ. Anh biết những tổn thương bà ấy đã gây ra cho gia đình em là rất lớn, nhưng anh mong em nể tình

anh, nể tình Gia Bảo là con chúng ta, mong em tha thứ cho mẹ. Em

hãy cho mẹ được nhận Gia Bảo. Khi anh không còn nữa, em hãy cho

Gia Bảo được tới chơi với bà nội, được không? Linh, anh cầu xin

em… – Vừa nói, những ngón tay xương xẩu của Cường như càng siết chặt hơn lấy tay cô.

- Anh không cần phải nói nữa… – Linh lắc đầu – Em hiểu ý anh. Em sẽ suy nghĩ chuyện này…

- Ừ… – Cường gật đầu, cũng không cố gắng nài ép cô nữa – Còn nữa… ngôi nhà đó, anh để lại cho em và con.

- Ngôi nhà?

- Ừ, là ngôi nhà em đã từng bỏ ra cái giá rất cao để mua mà

anh không bán. Trước đây khi anh mua nó, anh cũng chỉ biết đó là ngôi nhà mà mẹ anh đã lấy từ tay một người đàn ông, anh mua

lại vì muốn tìm hiểu về người đàn ông đó. Không ngờ nó lại

chính là ngôi nhà cũ của gia đình em. Anh không để lại cho con

và em tài sản gì ngoài ngôi nhà đó.

- Em và con không cần tài sản của anh.

- Vì thế em mới kiên quyết bỏ tiền ra mua nó phải không? Em

biết, dù cả tập đoàn của anh, tất cả tài sản của anh, thậm

chí cả tính mạng của anh, chỉ cần em nói là em muốn có, anh

sẵn sàng đưa cho em vô điều kiện mà. Sao lúc nào em cũng phải

bướng bỉnh và tỏ ra không cần dựa dẫm vào ai như thế?

Linh im lặng, cố gắng kiềm chế cơn xúc động đang muốn trào ra.

Cường một lần nữa lại nắm chặt lấy tay cô, giống như anh đang

cố gắng một lần cuối tìm lấy hơi ấm từ bàn tay mảnh dẻ mềm

mại này.

- Em bắt

tay với Phong, anh cũng biết. Em từng bước ép sát, bức bách anh phải bán lại Winter anh cũng biết… Nhưng sao em cứ phải gồng

mình lên như vậy? Sao em cứ phải cố chấp như thế?

- Anh biết hết ư? – Linh cười chua chát, nước mắt một lần nữa không thể kiềm chế được mà cứ thế trào ra.

Ngay từ đầu anh đã biết, vậy mà anh cắn răng nhẫn nhịn, cắn răng nhượng bộ cô. Anh thật ngốc!

- Anh yêu em. Ngày trước cũng vậy, bây giờ cũng vậy, và sau này cũng vậy.

Cô bắt đầu khóc to hơn.

- Anh ước gì kiếp sau, chúng ta sẽ tiếp tục gặp nhau, nhất định anh sẽ không buông tay em ra, để em chạy trốn khỏi anh, không cho

phép được ở bên bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài anh. Nếu

có kiếp sau, anh nhất định sẽ làm một người chồng tốt…

- Gia Bảo, nói với con rằng… anh rất yêu nó…

- Sống với cậu ấy, chắc chắn em sẽ được hạnh phúc… Em phải hạnh phúc đấy.

Từng giây từng phút chầm chậm trôi qua trong că