
này là
tác giả của bức mật thư đơn giả nhưng đầy hiệu quả kia.
Vừa thấy Đại và Phong, thằng nhóc đã chạy ào tới ôm lấy cổ Đại, bô lô ba la nói đủ thứ. Phong theo Việt đi làm một số thủ tục
điều tra cuối cùng. Hai người định đi taxi về nhưng cuối cùng
lại được theo xe công an về với Việt. Không ai từ chối cả, bởi
trên đường lên đây, cả hai đều đã nhận được tin báo Cường qua
đời. Đại vừa chậm rãi nhả khói thuốc vừa nghĩ tới những chuyện
đã xảy ra trong thời gian qua. Trước đây Đại đã có một thời
gian bỏ thuốc lá, nhưng rồi những đêm dài chìn trong công việc
đã kéo anh quay lại với nó. Anh không hút nhiều, không hút ở
nhà hay trước mặt Như Ý, chỉ khi nào quá căng thẳng anh mới
lại cảm thấy thèm vị thuốc lá, thèm được thấy những vòng
khói thuốc quẩn quanh trên mặt, thèm thứ có thể làm cho cái
đầu nóng của anh nguội lạnh lại.
Đã một tuần qua đi kể từ sau đám tang đẫm nước mắt của Cường. Đại không muốn nhớ
lại những cảnh đau lòng đó, nhưng càng cố quên thì nó lại
càng hiển hiện rõ ràng hơn, nhất là những khi anh không còn
bận rộn trong công việc nữa và đầu óc trở nên thảnh thơi một
cách khó chịu. Đại không nghĩ sự ra đi của Cường lại làm anh
buồn đến thế. Dù trong lòng đã xác định rằng sớm muốn sẽ có ngày đó, nhưng khí tận mắt chứng kiến nó, trong lòng anh lại
ngập tràn một nỗi buồn không thể lý giải nổi. Sự ra đi của
Cường đã để lại trong lòng những người ở lại một khoảng
trống mênh mang không ai có thể bù đắp nổi, với mẹ con Linh
cũng thế, với anh cũng thế, mà ngay cả với người anh em cùng
cha khác mẹ luôn đối đầu với Cường và Phong cũng thế. Chơi thân với nhau suốt quãng đời học sinh rồi sinh viên, đối chọi với
nhau suốt những năm đầu vào đời, cùng yêu thương điên cuồng một
người phụ nữ, rồi đến khi nhận ra sự mệt mỏi của tranh đấu, muốn dừng lại thì cũng là lúc người dương kẻ âm.
Ngay sau đám tang của
Cường, Đại phải đi công tác bốn ngày. Khi anh trở lại Hà Nội thì mẹ con
Linh lại vừa về quê nghỉ ngơi, thế nên cho tới hôm nay anh vẫn chưa gặp
lại hai người, không biết hiện giờ họ thế nào? Anh có gọi điện cho Linh
vài lần nhưng cũng chỉ được vài câu hỏi thăm là dường như hai bên cũng
chẳng còn gì để nói với nhau nữa. Cô tỏ ra hoàn toàn xa lạ và hờ hững
với anh kể từ sau ngày Cường mất. Anh biết, cô cần có thời gian để vượt
qua khoảng thời gian chênh vênh này, vì Linh luôn là người sống rất có
tình.
Phương Đông đã trở lại trong tay anh và anh sẽ phải rất
bận rộn để đưa nó về với quỹ đạo mà nó từng có trước đây, để nó trở
thành nhà hàng đỉnh cao của món ăn dân tộc một lần nữa. Anh muốn nhanh
chóng ổn định cuộc sống gia đình để có thể toàn tâm toàn ý gây dựng lại
Phương Đông.
Những suy nghĩ tiêu cực lúc đầu đã hoàn toàn bay
biến trong trí óc Đại. Anh không còn giận cô vì trước đây đã rời bỏ anh
để đến với Cường. Anh cũng không còn giận cô đi một mạch sáu năm liền mà không một lần hỏi thăm đến Như Ý. Hai người đã đủ từng trải, đủ trưởng
thành để bỏ qua cho nhau những chuyện trong quá khứ.
Anh muốn cưới Linh.
Anh thực sự khao khát được hợp pháp hóa hôn nhân với cô, để anh có thể
đường đường chính chính là chồng cô, là bố của Alex, là người sẽ che
chở, chăm lo cho hai mẹ con cô cả đời này. Anh chưa bao giờ quên rằng
chính anh đã từng nói với cô, mẹ của các con anh chỉ có thể là cô mà
thôi.
Cửa phòng tắm xịch mở, mùi thơm của sữa tắm lập tức tràn
ngập căn phòng. Đại ngẩng đầu, buộc mình rời khỏi những suy tư của bản
thân, ngước nhìn người vừa bước ra từ nhà tắm. Sáu năm qua, Tường Vi
giống như một nụ hoa còn e ấp lúc này đã nở bừng rực rỡ cả về tài năng
lẫn ngoại hình. Cô không còn là cô văn sĩ thích lang thang mới bước vào
đời như khi hai người mới gặp nhau nữa, giờ đây Tường Vi đã có một chỗ
đứng tương đối. Cô được nhiều người biết tới hơn, được tham gia nhiều
chương trình lớn về Văn học, đặc biệt còn là khách mời thường xuyên của
các chương trình giao lưu trên truyền hình. Cô trở thành thần tượng của
vô số những tác giả trẻ mới chập chững bước vào con đường viết lách.
Là người có nhiều trải nghiệm với cây bút, nhưng trong tình cảm, Tường Vi
lại là người vô cùng cố chấp, cố chấp tới mù quáng. Cô từ chối tất cả
những người đàn ông đến với mình, chỉ giữ cho tình cảm của mình hướng về một người duy nhất là Đại. Nhưng dù cô có yêu anh bao nhiêu thì anh
cũng không thể cho cô một danh phận, bởi cô là người duy nhất anh không
thể và không muốn làm tổn thương. Giá như anh có thể vô tình với cô như
bao người đã đi qua cuộc đời mình thì anh sẽ dứt khoát hơn. Tường Vi là
một cái gì đó hoàn toàn khác, ngay từ đầu anh đã coi cô như tri kỷ của
cuộc đời mình. Hồng nhan dễ gặp, tri kỷ khó tìm. Có những người một lúc
có thể có vô số hồng nhan, nhưng đi cả cuộc đời họ vẫn không tìm được