XtGem Forum catalog
Điều Ước Từ Biển Cả

Điều Ước Từ Biển Cả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326542

Bình chọn: 9.00/10/654 lượt.

Hàng cây phong linh rung rung, bay theo gió, từng chiếc lá vàng nhấp nhô bay

lên bay xuống. Cánh lá mỏng phất phơ tựa như hàng trăm hàng nghìn cánh tay đang

vẫy chào, tựa như những chiếc khăn tang đang tiễn đưa linh hồn của cậu lên

thiên đường... -CÔ

LÀ ĐỒ ÁC QUỶ !!!!!

Một

giọng nói giận dữ vang lên phía sau, mọi người ngạc nhiên quay lại. Cô gái thường

đi với Lãm từ phía sau đi lên nhìn Anh Vũ đầy căm thù, đôi mắt cô đỏ ngầu,

khuôn mặt đẫm nước…

-Chính

cô đã hại chết anh Lãm, chính vì cô mà anh ấy chết. Hà Anh Vũ, cô là đồ ÁC QUỶ.

Tôi căm thù cô. Tôi sẽ giết chết cô, đồ ác quỷ, cô mau trả anh Lãm lại cho tôi,

mau trả anh ấy lại cho tôi…Cô gái vừa nói vừa lao lên nắm chặt đôi vai bé nhỏ của

Anh Vũ như muốn xé nát cô ra. Leo và Cát Cát vội kéo tay cô ta ra sau…

-Anh

Vũ…Không đau chứ ? Leo nhìn cô bé lo lắng, Anh Vũ vẫn không trả lời.

-Cô

kia, cô là ai mà dám mạt sát bạn tôi như vậy, cô có biết đây là tang lễ của người

bạn thân nhất của Anh Vũ không hả ? Cát Cát nắm hai tay cô nàng này giữ chặt, nếu

không phải giữ ý nơi tang lễ này có lẽ cô đã tát cho nó mấy cái rồi.

-Thả

tôi ra. Cô gái kia vẫn hung hăng vùng mạnh tay ra cố lao vào đánh Anh Vũ.-Tất cả

là tại cô, anh Lãm cuối cùng đã là người yêu của tôi, nhưng tôi và anh ấy còn

chưa kịp đón nhận chút hạnh phúc nào thì đã bị cô cướp mất. Nói đi, nói cho tôi

biết tại sao anh ấy lại chết chứ ? Cô nói đi…

Anh

Vũ vẫn lặng im, những lời bàn tán xì xầm bắt đầu nổi lên.

-Lãm

vì Anh Vũ mà chết ư ?

-Sao

bảo cậu ấy bị tai nạn giao thông ?

-Nghe

nói Lãm hay đi đánh nhau lắm, có khi nào…

-Cô

im đi, cô biết gì mà nói….Cát Cát nhìn cô gái này bực bội.

-Hừ..Anh

Vũ…Cô nói đi, có thật không liên quan gì đến cô không? nói cho tôi biết đi, sao

Lãm phải chết chứ ? Nhìn Anh Vũ với đôi mắt đầy căm thù, nước mắt cô gái trào

ra.-Nếu không phải vì cứu cô thì anh Lãm sẽ không chết đâu, chính cô đã hại chết

anh ấy, chính hai anh em cô đã hại chết anh ấy, tụi mày đúng là ác quỷ mà…

Hai

anh em cô đúng là ác quỷ mà….

Đôi

mắt đen thẳm đau nhói. Anh Vũ lặng im, cô gái này nói đúng, chính vì hai anh em

cô mà Lãm mới phải chết, Nếu hôm qua cô không tới tìm Anh Khôi, có lẽ người chết

là anh trai cô chứ không phải là Lãm. Đây là cái giá mà cô phải trả khi cứu anh

trai mình sao ? Anh Khôi đã sống, nhưng cô đã mất đi đứa bạn thân và từ giờ sẽ

mang theo niềm ân hận cho đến cuối đời…

Ác

quỷ…

Mình

đúng là ác quỷ mà…

Anh

Vũ nắm chặt tay, đôi môi nhỏ mím chặt…

-Em

không phải là ác quỷ. Anh Vũ, đừng để ý đến những lời cô ta nói…Leo nắm chặt

bàn tay bé nhỏ của cô bé an ủi, Anh Vũ vẫn lặng im.

-Tao

nguyền rủa tụi mày, Anh Vũ, Anh Khôi, tụi mày sẽ phải xuống địa ngục, đồ ác quỷ,

tụi mày nhất định phải xuống địa ngục. Tao nguyền rủa tụi mày… đồ ác quỷ, đồ ác

quỷ…



gái kia bị bảo vệ kéo đi vẫn cố gào lên đầy căm thù. Và những lời này giống như

những nhát dao sắc lẻm cứa vào hai trái tim đang rỉ máu. Sau

buổi tang lễ kết thúc, mọi người đã đi về nhà hết, nghĩa trang chỉ còn lại nhóm

bạn của Anh Vũ. Anh Khôi và cô bé cứ nhìn mãi ngôi mộ lạnh lặng im trong ân hận…

Lãm

đã chết rồi, nhưng Anh Khôi thì chưa biết phải làm sao, không ai muốn cậu trở lại

nhà họ Hà nữa, tất cả đều lo lắng chờ cậu ra quyết định, từ sau khi Lãm chết,

dường như Anh Khôi đã suy nghĩ rất nhiều điều, cậu đã lặng yên suốt từ hôm qua

đến giờ, đôi mắt đen buồn thẳm cứ nhìn xa xăm về một hướng…

Lời

hứa với người đã khuất không phải là điều dễ bỏ qua…

Một

chiếc limo từ đường lớn rẽ vào nghĩa trang và dừng lại trước mặt mấy đứa nhóc.

Một người đàn ông trong bộ vét đen lịch lãm bước ra đi về phía Anh Khôi lên tiếng:

-Cậu

chủ, sao cậu lại ở đây ? chúng tôi đã đi tìm cậu khắp nơi từ tối qua đến giờ.

-Quản

gia…

Anh

Khôi chậm rãi nhìn qua, người đang nói chuyện với cậu là lão quản gia nhà họ Hà

và là tên thuộc hạ thân tín nhất của cha cậu, nhưng Anh Khôi dường như không

chú ý đến sự xuất hiện của ông ta, cậu lướt ánh mắt lơ đãng quay lại ngôi mộ vừa

được đắp, buồn bã…

-Cậu

chủ! ông chủ đang rất tức giận về thất bại đêm qua, cậu hãy mau theo tôi về nhà…

Nghe

người đàn ông này nói xong, Anh Vũ lập tức quay ngoắt sang nhìn ông ta giận dữ,

đôi mắt cô sắc lẻm:

-Đủ

rồi !!!! Ông cút đi. Anh Khôi sẽ không bao giờ trở về nhà họ Hà nữa, tôi sẽ

không để anh trai mình trở lại cái nơi địa ngục đó một lần nào nữa đâu, bảo với

ông già đừng đi tìm anh ấy nữa.

Nhìn

cô bé với ánh mắt không hài lòng, lão quản gia tiếp tục quay lại Anh Khôi:

-Cậu

chủ! tôi không muốn nhắc lại một lần nữa, ông chủ ra lệnh cho cậu về nhà gặp

ông ấy ngay lập tức. Mau đi với chúng tôi!

Anh

Khôi vẫn nhìn chăm chăm vào ngôi mộ lạnh của Lãm không nói gì, Cát Cát và mấy đứa

bạn hơi lo lắng, liệu Anh Khôi có quay về nhà họ Hà hay không ? Dường như không

còn kiên nhẫn nữa, lão quản gia thấy Anh Khôi vẫn đứng im thì ra lệnh cho đám

thuộc hạ:

-Đưa

cậu ấy lên xe đi !

Mấy

tên vệ sĩ nhà họ Hà đang đi tới định lôi Anh Khôi lên xe thì Leo, Anh Vũ và hai

đứa bạn lập tức đứng chắn trước mặt cậu.