Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210183

Bình chọn: 8.00/10/1018 lượt.

nhìn nàng, sau xoay người, ghé vào mép giường lấy ra một điếu thuốc, vừa đốt thuốc, vừa dùng giọng nói rất chuyên nghiệp!”Tôi rất có

giá, chuyện tối ngày hôm qua cho cô trả tám vạn, có lời rồi đó!”

“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn choáng váng, đầu óc toàn bộ lộn xộn, chuyện tối ngày hôm qua càng rối tinh rối mù.

Đỗ Thiên Trạch lông mày nhảy lên, khuôn mặt tuấn tú hơi trầm xuống, “Như thế nào, cô muốn quịt nợ?”

“Tôi. . . Cái kia. . .” Hạ Cảnh Điềm bị Đỗ Thiên Trạch bức bách khiến cho

khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt vô sắc, lúc này, nàng đã phân không rõ hắn

là đang nói đùa hay là đang thật rồi, nhưng là, chuyện tối ngày hôm qua

thật sự nàng hoàn toàn không biết gì cả, đột nhiên, nàng nghĩ tới mình

quần áo hoàn hảo, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Thiên Trạch, chột dạ lên tiếng, “Quần áo của tôi còn tốt, anh đừng vu oan, hơn nữa, tôi cũng

vậy không phải loại người như vậy. . .” Tuy tối hôm qua nàng không nhớ,

nhưng nàng tuyệt đối tin tưởng mình thanh bạch.

“Với dáng người

của cô, nếu như không có quần áo che khuất, tôi còn có thể ngủ được sao? Đó là xong việc tôi giúp cô mặc lại.” Đỗ Thiên Trạch giọng điệu càng

nói càng thái quá, thật vất vả có được cơ hội trừng phạt nàng, hắn sao

lại có thể đơn giản buông tha?

Hạ Cảnh Điềm nghe được câu này,

môi đã cứng đơ rồi, nàng toàn thân chấn động lui về phía sau một bước,

ánh mắt không dám tin nhìn vào người nào đó đang bán khỏa thân, “Tôi. .

.”

Đỗ Thiên Trạch nhìn Hạ Cảnh Điềm vẻ mặt tái nhợt, biết không

có thể lại ép nàng, nói thêm gì đi nữa nàng không chừng té xỉu, hắn chậm rãi phun ra một vòng khói, “Chuyện tối ngày hôm qua tôi sẽ quên, cô

cũng có thể không cần để ý, bây giờ không phải rất lưu hành chuyện này

sao? Như vậy đi! cô theo tôi một ngày, tôi sẽ không tính toán với cô.”

Hạ Cảnh Điềm híp mắt, vì cái gì Đỗ Thiên Trạch lời nói nghe có chút là lạ ? Tổng cảm giác có chỗ nào không đúng, nhưng, rốt cuộc là lạ ở chỗ nào

lại nhất thời không nghĩ ra được, nàng tuy cảm thấy xấu hổ không thôi,

nhưng chuyện tối hôm qua mơ hồ, nội tâm của nàng tuy sợ sệt nhưng không

có một tia cảm giác phạm tội, nàng há to miệng, nhưng không biết nói cái gì cho phải.

Đỗ Thiên Trạch không vui kêu lên!”Uy uy, cô vẻ mặt đau khổ làm gì? Tôi mới là người bị hại a!”

Hạ Cảnh Điềm cắn môi dưới, rầu rĩ lên tiếng, “Anh muốn tôi đi cùng anh làm gì?”

“Tôi hiện tại đói bụng, chúng ta đi ăn điểm tâm a!” Đỗ Thiên Trạch kêu lên,

ánh mắt nhìn lướt qua thân hình có vẻ gầy yếu của Hạ Cảnh Điềm, vài ngày không thấy, nàng như thế nào gầy thành như vậy?

Nhưng vô tình

khi hai người đi ra khỏi khách sạn, cách đó không xa, trong một chiếc xe màu đen, một chiếc máy ảnh đã nhắm ngay bọn họ. Đỗ Thiên Trạch nhàn

nhã thì Hạ Cảnh Điềm có vẻ có tâm sự nặng nề, nói thật ra, nàng có chút

hối hận tối hôm qua đã đi vào quán bar uống rượu, càng làm nàng khó xử

chính là vì cái gì ngày hôm sau thức dậy lại gặp phải Đỗ Thiên Trạch?

Chẳng lẽ trên thế giới thực sự nhiều trùng hợp như vậy? Sáng sớm gió

lạnh thổi, suy nghĩ của nàng cũng sáng tỏ hơn nhiều, nếu như nàng không

có nhớ lầm, tối hôm qua rõ ràng là một người khác đưa nàng về nhà , hơn

nữa, nàng còn nhớ rõ từng xem qua chứng minh thư của hắn, chỉ là, đầu óc quá hỗn loạn, không quá nhớ rõ tên người kia. Nhìn chằm chằm vào bóng

lưng phía trước một hồi lâu, Hạ Cảnh Điềm nhịn không được bước nhanh

theo, nghiêng đầu hướng Đỗ Thiên Trạch tìm hỏi!”Uy , tối hôm qua rốt

cuộc chuyện gì đã xảy ra? Người thanh niên kia đâu?”

Đỗ Thiên Trạch đang đi đột nhiên dừng lại, khuôn mặt tuấn tú hơi trầm xuống,

giọng điệu không vui nói!”Cô muốn nghe cái gì? Là biểu hiện của cô tối

hôm qua là biểu hiện của tôi?”

“Anh. . . Tôi đang nói nghiêm túc

.” Hạ Cảnh Điềm vẻ mặt đau khổ, nhíu mày lên! Nàng thề không có việc gì

tuyệt đối không đi quán bar một lần nào nữa, thật sự là hại người a.

Đỗ Thiên Trạch vừa nghĩ tới tối hôm qua xuất hiện người thanh niên kia thì ngực đã khó chịu, tên nhóc kia thoạt nhìn chỉ nhỏ hơn hắn một tuổi, hơn nữa cũng rất đẹp trai, cái đứa ngốc này tất nhiên sẽ so sánh, chẳng lẽ

hai người bọn họ trong lúc đó có quan hệ gì? Đỗ Thiên Trạch tư tưởng

phong phú suy nghĩ, quay đầu lại hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm

liếc, mím môi môi nói!”Tôi không biết.”

Hạ Cảnh Điềm có chút ủy

khuất cắn cắn môi, người này biết rất rõ ràng chuyện gì xảy ra, vì cái

gì không nói ? Nhưng Hạ Cảnh Điềm có thể khẳng định, tối hôm qua tuyệt

đối không có phát sinh chuyện như Đỗ Thiên Trạch nói, lời của hắn không

thể tin hoàn toàn.

Đi đến một nhà hàng bán điểm tâm sáng thoạt

nhìn tương đối tốt, Đỗ Thiên Trạch dẫn đầu đi vào, Hạ Cảnh Điềm chỉ phải đi theo vào, đương ngồi xuống, ánh mắt lơ đãng nghiêng mắt nhìn đến

thực đơn trên bàn thì trong lòng không khỏi âm thầm kinh ngạc, ở đây một phần điểm tâm sáng còn mắc hơn một bữa ăn chính, nàng giương mắt quét

về phía Đỗ Thiên Trạch, chỉ thấy hắn đang chọn lựa.

Nói thật ra , Hạ Cảnh Điềm cũng không tán thành Đỗ Thiên Trạch tiêu phí thế này, càng không muốn đi ăn những thứ không quá để trả cao như vậy