
không, chỉ cần ở trước mặt hắn cùng đàn ông khác ôm
ấp, cũng đã chạm đến giới hạn của hắn.
Hạ Cảnh Điềm giật mình,
mới hồi tưởng lại mới vừa rồi bị Đỗ Thiên Trạch vô duyên vô cớ ôm, chẳng lẽ bị hắn nhìn thấy? Lòng lặng lẽ khó chịu một chút, nàng cắn răng ngầm bực, Đỗ Thiên Trạch thật đúng là chuyên gây chuyện cho nàng, cái này
thảm rồi, nàng có lý cũng nói không rõ, nàng hơi nhếch môi, không có trả lời.
“Như thế nào? Chột dạ?” Sau lưng, Kỷ Vĩ Thần tiếng nói lạnh vang lên, thanh âm có vô cùng tức giận.
Hạ Cảnh Điềm tuy trong lòng chột dạ, khuôn mặt nhỏ nhắn lại nhất mực trầm
tĩnh, nàng quay đầu lại, hướng Kỷ Vĩ Thần nhìn thẳng, lên tiếng nói!”Kỷ
tổng, tôi hi vọng ngài có thể cho tôi không nói chuyện riêng của mình.”
Làm người, ai không có những mối quan hệ giao tiếp cơ bản?
“Cho
không gian hai người tư thông sao! Việc đó của cô cùng hết thảy đều
không liên quan đến tôi, từ giờ trở đi, tôi muốn cô biết, nhiệm vụ làm
tình nhân của cô được trả lại, nếu như cô đã như vậy không chịu nổi cô
đơn, làm đàn ông như tôi cũng không phải không hiểu được, đêm nay, tôi
cho cô cơ hội biểu hiện.” Nói xong, Kỷ Vĩ Thần đứng dậy trực tiếp hướng
phòng tắm đi đến, lưu lại Hạ Cảnh Điềm ngơ ngác kinh ngạc.
Hạ
Cảnh Điềm quả thực không thể tin được tai mình nghe được cái gì? Tiếp
tục làm tình nhân? Đầu nàng trống rỗng , đây là chuyện gì xảy ra? Nghĩ
xong, Hạ Cảnh Điềm phút chốc cảm giác toàn thân lạnh buốt không thôi.
Trong bồn tắm, Kỷ Vĩ Thần bóng dáng dấu dưới nước, hai mắt híp lại cho thấy
hắn tâm tư không bình tĩnh, hắn không hiểu, vì sao hắn lại tức giận? Vì
sao nhìn thấy cô gái này không nói gì mà không hiểu căm tức? Nàng chỉ là một người hầu, hắn đại khái có thể cho nàng phóng túng tùy ý, theo lý
mà nói hắn có thể làm được, nhưng là vì cái gì rõ ràng một cô gái không
liên quan cùng hắn luôn sẽ khơi mào hắn tâm tình buồn bực ? suy nghĩ
phiền muộn này chiếm cứ lý trí hắn, hắn chậm rãi nhắm mắt, cố gắng nghĩ
cách áp chế tâm tình.
Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên ở trong
phòng đi tới đi lui, nàng không thể tưởng được chính mình một lần duy
nhất tùy hứng lại mang đến kiếp nạn, Kỷ Vĩ Thần nói chắc không phải thật chứ! Hơn nữa, nghe trong lời nói của hắn, giống như nghiêm trọng hoài
nghi quan hệ của nàng cùng Đỗ Thiên Trạch, cái này là hiểu lầm lớn.
Nàng đang lo lắng, đã thấy cửa bị đẩy ra rồi, Kỷ Vĩ Thần ngồi ở trên giường Hạ Cảnh Điềm, nâng cao lông mày, “Cô không tắm rửa?”
“Tôi. . . . . . Tôi. . . . . . Lập tức đi. . . . . .” Hạ Cảnh Điềm biểu lộ
sững sờ, dưới ánh mắt hắn nóng rực, nàng bắt đầu có chút nói không ra
suy nghĩ gì.
“Tôi trên giường chờ cô.” Kỷ Vĩ Thần nói xong, ném lại Hạ Cảnh Điềm ở đó rồi đi vào phòng của hắn.
Hạ Cảnh Điềm đầu oanh tạc một tiếng, đồng thời, đã ở trong lòng thầm xấu
hổ, lời của hắn rất ám muội, luôn làm cho người ta khó có thể cự tuyệt,
Hạ Cảnh Điềm thở ra một hơi, ngẫm lại, trốn cũng trốn không khỏi, đối
mặt a! Nói gì thì nói, có được một soái ca như vậy, cũng có thể là một
loại phúc khí? Nàng hoàn toàn hiểu rõ, hai người bạn tốt của mình A Nhã
và Tiểu Ngữ mỗi lần nói đến Kỷ Vĩ Thần, đều rất rõ muốn cùng hắn phát
sinh tình một đêm…, lúc ấy đó nghe được Hạ Cảnh Điềm cũng hơi khiếp sợ,
nhưng hôm nay, chính mình gặp phải coi như là hưởng thụ một loại phúc
khí vậy!
Khi Hạ Cảnh Điềm trên người mặc áo ngủ đứng ở cửa phòng
Kỷ Vĩ Thần, nhìn vào đó đúng là cảm giác muốn phạm tội, Kỷ Vĩ Thần dáng
người tuyệt đối cường tráng săn chắc, bên cạnh giường trên bàn đã uống
xong ly rượu vang đỏ, mùi rượu thơm ẩn ẩn phiêu tán trong phòng, kéo
theo không khí càng thêm ám muội mê ly.
Hôm nay, duy nhất làm cho Hạ Cảnh Điềm không dám lớn mật nhìn thẳng chính là, hai mắt lạnh lùng
như băng kia, đàn ông có được ánh mắt như vậy, người thông minh cũng
biết không nên tiếp cận, nhưng là, Hạ Cảnh Điềm đã không có đường lui,
nàng hít thở sâu một hơi, cất bước đi đến bên giường, xốc lên chăn nằm
vào.
Kỷ Vĩ Thần liếc nhìn nàng, nội tâm lại dâng lên cảm giác kỳ
quái, so với những công cụ ấm giường khác, nàng là một người duy nhất
không dựa vào thủ đoạn dụ dỗ hắn, nhưng có thể dẫn ra dục vọng của hắn
dễ dàng, cũng là một người duy nhất làm cho hắn dưới ánh đèn có thể cẩn
thận thưởng thức, hắn nghiêng thân thể, mắt đẹp nhìn gương mặt Hạ Cảnh
Điềm trầm tĩnh, da thịt phấn nộn dưới ánh đèn thêm hồng hào, mở lên cặp
mi cong dài, cặp mắt kia hắc bạch phân minh như trẻ con, hơi bối rối
lại ra vẻ trấn định làm cho hắn có chút buồn cười, tại trước mặt nàng,
hắn tựa như hổ lang đói khát nhìn nàng như bữa cơm ngon, nói thật ra,
muốn nàng, đã rất lâu rồi, đêm nay chỉ là lấy một cái cớ mà thôi.
Khuôn mặt tuấn tú trước mắt càng phóng đại, Hạ Cảnh Điềm cố gắng bình tĩnh hô hấp, không cho hắn nhìn ra mình khẩn trương bối rối, ánh mắt của hắn
mang theo dục vọng lướt đến bờ môi nàng mềm mại đỏ mọng, xúc cảm trắng
nõn cùng đỏ tươi như độc dược làm cho hắn nghiện, hắn cánh tay to đột
nhiên duỗi, đem Hạ Cảnh Điềm thân thể nhỏ nhắn ép dưới thân, bắt đầu hôn cuồng loạn, lý trí bắt đầu kh