Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327902

Bình chọn: 10.00/10/790 lượt.

ắn đã

tràn đầy vui vẻ, mím môi tự cười, lái xe rời đi.

Hạ Cảnh Điềm hôm nay đã mệt chết rồi, cũng rất vui vẻ, dù sao chỉ có một mình,

cũng không có cái gì vui vẻ làm nàng trực tiếp xông vào trong phòng tắm, tắm sạch sẽ đi ra đã lên trên giường ngủ.

Đỗ Thiên

Trạch ngược lại trở về khách sạn, hắn mới vừa vào cửa, sau một khắc, cửa phòng đã bị đẩy ra, Lâm Tiểu Dạ vẻ mặt tức giận xông tới, nhìn Đỗ

Thiên Trạch đã đem áo cởi ra, nhíu mày ủy khuất kêu lên: “Anh Thiên

Trạch, anh đi đâu? Như thế nào gọi điện thoại lại không tiếp?”

Đỗ Thiên Trạch lúc này mới ngầm bực, hắn ngược lại đã quên trong khách sạn còn có một phiền toái đang chờ hắn, hắn nhàn nhạt lên tiếng nói: “A!

Cùng bạn đi chơi .”

“Bạn nào? Nam hay nữ?” Lâm Tiểu Dạ khẩn trương truy vấn, nhưng là đáy lòng đã có đáp án.

Đỗ Thiên Trạch nhướng mi, “Nam nữ đều có, em khẩn trương như vậy làm gì?”

Lâm Tiểu Dạ giờ bị tức nói không ra lời, bởi vì thông minh như cô, nghe

được ra Đỗ Thiên Trạch trả lời qua loa, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức vô

cùng u oán , “Anh biết không? Em timg anh cả ngày, nhưng lại ngay cả cái bóng cũng không trông thấy, anh biết em có bao nhiêu buồn không?”

“Buồn thì em có thể chính mình tìm một chút việc gì vui mà làm a!” Đỗ Thiên

Trạch mặt lộ mỉm cười nói, hắn sáng nay lúc ra cửa đã đem pin điện thoại gỡ ra, bởi vì hắn biết rõ, Lâm Tiểu Dạ nhất định sẽ không bỏ qua cho

hắn.

“Nhưng là điện thoại di động của anh vì cái gì tắt

máy?” Lâm Tiểu Dạ rất muốn xác minh, hắn là không phải là vì trốn cô mà

cố ý tắt máy ?

“A, sáng sớm đi ra ngoài anh không để ý

điện thoại sắp hết pin.” Đỗ Thiên Trạch nói, những chuyện nhỏ nhặt này,

hắn luôn có lý do nói qua được.

Đỗ Thiên Trạch nói vậy

cũng làm cho Lâm Tiểu Dạ thở ra một hơi, ít nhất sẽ không giống như cô

tưởng tượng, nếu không cô nhất định thương tâm chết đi, nghĩ xong, sắc

mặt không khỏi nhẹ xuống, nhưng giọng điệu lại hơi có ý trách cứ, “Vậy

anh có nghĩ tới hay không, có lẽ có cuộc điện thoại quan trọng?”

“Anh nhất thời quên.” Đỗ Thiên Trạch khoát khoát tay, bộ dạng không thèm để ý chút nào.

Lâm Tiểu Dạ đột nhiên vui vẻ, tranh thủ thời gian ngồi vào bên cạnh hắn,

dựa vào hắn, cao hứng cười nói, “Anh Thiên Trạch, bây giờ không quá

muộn, đi ra ngoài cùng em dạo mát nha!”

Đỗ Thiên Trạch sắc mặt lập tức giơ lên không kiên nhẫn, không đếm xỉa tới nói, “Ngày mai a! Hôm nay anh mệt chết đi .”

“Không được! Hiện tại, người ta buồn bực cả một ngày, đều nhanh hỏng rồi, đi

nha!” Lâm Tiểu Dạ làm nũng nói, nếu không cùng hắn cùng một chỗ, cô muốn điên rồi.

Đỗ Thiên Trạch thật là mệt chết đi rồi, hắn

vốn định hung hăng cự tuyệt cô, nhưng là, Lâm Tiểu Dạ có loại công phu

làm nũng làm cho hắn nhăn lại lông mày, có chút không tình nguyện mở

miệng nói: “Đã trễ thế như vậy, còn có cái chỗ nào vui đâu?”

“Có a! Chúng ta đi ăn khuya được không? Nếu không, đi quán bar ngồi một

chút cũng được a!” Lâm Tiểu Dạ dùng sức đưa tới hắn chú ý, đi quán bar,

có lẽ còn có thể cùng hắn nhảy một điệu.

Đỗ Thiên Trạch

nghĩ nghĩ, xác thực không có lý do nào từ chối nữa, tuy hắn không nghĩ

cùng cô duy trì mối quan hệ nhàn nhạt này, nhưng là, nể mặt cô là con

gái của bác Lâm, hắn không thể làm quá tuyệt tình, chỉ phải không kiên

nhẫn kêu lên, “Được rồi! Được rồi! Mười hai giờ nhất định phải trở về.”

“Anh nói sao cũng được.” Lâm Tiểu Dạ vui vẻ kêu lên, chỉ cần có thể cùng

hắn cùng một chỗ, dù là một phút đồng hồ cũng là vui vẻ!

Sự thật nhưng lại không có đơn giản như vậy , Đỗ Thiên Trạch cùng Lâm Tiểu Dạ ăn xong, lại bị cô kéo đi quán rượu, hắn lẳng lặng ngồi ở quầy bar

uống, nhìn Lâm Tiểu Dạ cùng một đám phụ nữ khêu gợi trong sàn nhảy, nói

thật ra, nếu như đổi lại trước kia, hắn nhất định sẽ chằm chằm vào cô

gái đẹp nhất, sau đó, mời cô một ly rượu, cho cô dãy số điện thoại,

nhưng lúc này, hắn lại cảm giác trong này ồn ào vô cùng, tâm phiền ý

loạn thầm nghĩ rời đi.

Chỉ chốc lát sau, tiết tấu âm

nhạc nhanh chuyển sang chậm, Lâm Tiểu Dạ từ trong sàn nhảy đi ra, đi đến bên cạnh hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra mong mỏi, lên tiếng nói: “Anh

Thiên Trạch, cùng em nhảy một điệu được không?”

Đỗ Thiên Trạch nhíu nhíu mày, “Em không mệt mỏi sao? Muốn uống gì đó không?”

“Em không mệt, em muốn khiêu vũ, đi nha.” Lâm Tiểu Dạ mới không nghĩ đem

thời gian lãng phí ở ly rượu! Nói xong, tay nắm lấy tay Đỗ Thiên Trạch,

kéo hắn hướng vào sàn nhảy đi đến, Đỗ Thiên Trạch thập phần bất đắc dĩ,

tóm lại không quá tình nguyện đi theo cô vào sân nhảy.

Mới vừa khiêu vũ, Lâm Tiểu Dạ liền đem chính mình thân thể mềm mại toàn bộ

dán trong ngực hắn, hai tay ôm thật chặc eo của hắn, căn bản không phải

hình thái khiêu vũ. Đỗ Thiên Trạch đã sớm nghĩ đến sẽ là như vậy, híp

híp mắt, tùy ý cô ôm, dưới đáy lòng lại ước gì âm nhạc nhanh lên ngừng

lại.

Một đêm này, hai người một mực chơi đến hơn nửa đêm mới trở lại khách sạn, vui vẻ chỉ có Lâm Tiểu Dạ, Đỗ Thiên Trạch chính

là cực kỳ mệt mỏi, trở lại khách sạn, thấy Lâm Tiểu Dạ trở về phòng, hắn tranh thủ thời gian khóa trái cửa, sau đó đi vào phòng tắm tắm rửa một

cái,