
Chẳng lẽ hắn sẽ không có gì nói với nàng sao?
Chính là, trái nghĩ phải nghĩ, không nói lời nào đối với ai đều tốt, nhưng, theo đạo lý,
theo như tính cách Ngô Viễn Khang, phải không nên như vậy rời đi.
Hạ Cảnh Điềm không yên lòng, đã nhìn rõ trong mắt Kỷ Vĩ Thần đang một bên
xem tạp chí, nàng vặn lông mày cắn môi, nhẹ thở dài, còn có lẳng lặng
ngẩn người, mọi nét mặt của nàng đều biểu hiện nàng giờ này khắc này
đang suy nghĩ đến người nào đó, mà không cần đoán, nhất định là Ngô
Viễn Khang! Bởi vì, Kỷ Vĩ Thần biết rõ, Ngô Viễn Khang cùng Hạ Cảnh Điềm đã từng có quan hệ người yêu.
Vốn chuyện này căn bản không liên
quan đến hắn, nhưng nói không ra, vì cái gì lại chán ghét loại cảm giác
này, cầm trong tay tờ báo như là trang trí, tâm phiền ý loạn hắn căn bản xem không vào, mà ngay cả tin thể thao hắn hay đọc cũng không khơi nổi
hứng thú, hắn biết rõ loại cảm giác bực bội không hiểu này cùng cô gái
này có quan hệ trực tiếp.
Cảm giác một mực trong lòng hơn một
giờ, từ khi lên phi cơ, thẳng đến xuống phi cơ, Hạ Cảnh Điềm cũng không
có cùng Kỷ Vĩ Thần nói qua một câu, mà lúc máy bay đáp xuống trong nháy
mắt, Hạ Cảnh Điềm mới thu hồi suy nghĩ, giương mắt nhìn thấy Kỷ Vĩ Thần
sắc mặt khó coi, nàng ngẩn người, máy bay vững vàng đáp xuống, Kỷ Vĩ
Thần đã trực tiếp đi về hướng cửa.
Hạ Cảnh Điềm đi theo hắn ra
sân bay, đi thẳng tới cửa ra vào, xe Kỷ Vĩ Thần đã được lái đến, Hạ Cảnh Điềm đứng ở bên cạnh hắn, vốn là muốn ngồi lên đi, đã thấy Kỷ Vĩ Thần
kéo xuống cửa sổ xe, hướng nàng thản nhiên nói: “Cô đi sau đi.”
Hạ Cảnh Điềm ngạc một chút, còn không có kịp phản ứng, chỉ thấy xe Kỷ Vĩ
Thần chói mắt chạy ra khỏi ngoài trăm thuớc, Hạ Cảnh Điềm trừng mắt
nhìn, về sau lại nghĩ mình là cấp dưới, có cái gì có thể phàn nàn ? Nàng đơn giản ngăn một chiếc taxi bay thẳng đến công ty, trên đường đi, gió
mát thổi làm chuyện hôm nay gặp Ngô Viễn Khang chậm rãi bị che dấu
xuống, người không thể đắm chìm trong quá khứ, suy nghĩ một chút coi như xong, nhìn xem ven đường cảnh sắc, Hạ Cảnh Điềm mới nhớ tới gọi điện
thoại về nhà, bấm dãy số, Hạ mẹ nghe điện thoại, nghe được Hạ Cảnh Điềm bình an trở lại T thị, đáy lòng cũng rất yên tâm, nói chuyện điện thoại xong, đột nhiên, chỉ thấy phía trước tắc nghẽn giao thông, nghe thấy
lái xe khẽ nguyền rủa một câu, Hạ Cảnh Điềm ló mặt ra, nhìn thấy ven
đường vây xem rất nhiều người, đương khi Hạ Cảnh Điềm chạm đến trên mặt
đất hai chiếc xe máy vỡ vụn thì cả người đều hoảng sợ, chỉ thấy trên mặt đất chảy rất nhiều máu, không có người, có thể là đã đưa đi bệnh viện,
Hạ Cảnh Điềm thấy tâm tình thất lạc, mà lúc này, lái xe dồn sức đánh xe
nghiên sang một bên, Hạ Cảnh Điềm mất thăng bằng, trọng tâm nghiêng một
bên, điện thoại trong tay thuận thế rớt xuống ghế, mà Hạ Cảnh Điềm còn
đang đắm chìm trong vụ tai nạn xe cộ, trong khoảng thời gian ngắn, lại
không có phát hiện.
Rất nhanh một giờ đã trôi qua, Hạ Cảnh Điềm
đã nhìn thấy công ty ở xa xa, xuống xe Hạ Cảnh Điềm trả tiền, nghiễm
nhiên không có phát hiện điện thoại đã rớt lại trên xe, rất nhanh đi vào công ty.
Trở lại văn phòng, chỉ thấy hết thảy mọi vận tác bình
thường, kỳ thật Hạ Cảnh Điềm làm chức vị này có chút dư thừa, bởi vì
nàng đi vào văn phòng cảm giác không có chuyện gì có thể làm, nhàm chán
hết sức, lên mạng tra tư liệu để giết thời gian.
Paris, một thành phố hết sức phồn hoa xinh đẹp, trong mảnh vườn của một căn biệt thự, Đỗ Thiên Trạch cởi trần lười biếng nằm ở trên ghế dài, hưởng thụ lấy ánh
mặt trời ấm áp, mà sau lưng, Lâm Tiểu Dạ một thân áo tắm gợi cảm chậm
rãi bước tới, tóc xoăn vén qua một bên, gương mặt trắng nõn chất đầy vui vẻ.
“Anh Thiên Trạch, chúng ta bơi đi!” Lâm Tiểu Dạ cười lên
tiếng, chuyện tình của cô đã được cơ hội này thúc đẩy, bây giờ, bọn họ
chỉ cần ở đây vượt qua một tháng ngọt ngào, đối với cô mà nói là không
biết có bao nhiêu hạnh phúc, bởi vì cả biệt thự, chỉ có hai người bọn
họ.
“Không muốn.” Đỗ Thiên Trạch từ chối dứt khoát, đem kính mát kéo xuống che mặt.
Lâm Tiểu Dạ khuôn mặt có chút mất hứng, nhưng vẫn ý cười đầy mặt lên tiếng nói: “Anh Thiên trạch, anh đừng có không để ý tới người ta như vậy!
Thật vất vả đến đây chơi, anh nên cùng em chơi nha!”
“Em cũng
đừng có làm phiền anh được không?” Đỗ Thiên Trạch giọng điệu có chút
không vui, nhắm mắt lại, không hề phản ứng, Đỗ Thiên Trạch mới phát hiện có loại cảm giác lên thuyền giặc, Lâm Tiểu Dạ hai ngày này làm cho hắn
rất phiền, hơn nữa, thỉnh thoảng trình diễn tiết mục hấp dẫn quyến rũ,
đều nhanh làm cho hắn phiền chết, hôm nay, thật vất vả mới rảnh rỗi, còn bị theo sát lấy, nếu như không phải là vì điều tiết tâm tình, hắn thật
muốn ngày mai sẽ về nước.
“Nha.” Lâm Tiểu Dạ mấp máy môi, có chút ủy khuất lên tiếng, bưng một ly nước trái cây đến chiếc ghế bên cạnh
nằm xuống, ánh mắt lại khao khát lướt qua Đỗ Thiên Trạch cơ ngực rắn
chắc, là cô gái cô cũng cần có bạn trai an ủi âu yếm!
Không biết
vì cái gì, chỉ cần nơi nào có Lâm Tiểu Dạ, Đỗ Thiên Trạch cũng cảm giác
toàn thân không được tự nhiên, hắn lấy áo