
à thần tử.Chúng ta chưa ngồi được bao lâu, ngự thái *thức ăn của vua* đợt thứ nhất liền nối đuôi nhau đi vào Thanh Hoà điện, tiểu thái giám kéo dài giọng nói càng lúc càng lanh lảnh—“Ngự thái tam thập lục phẩm: Sa oa ổi lộc cân *gân nai hầm*, Hồng mai châu hương, phượng vĩ ngư sí *vây cá đuôi phượng*, Bạch Vân trư thủ *chân heo trắng như mây >.<*, Xuyến tạc tiên bối *sò chiên sỏ xiên*, Hồ điệp hà quyển *Tôm cuốn cánh bướm*, Cúc hoa lý tích *thịt sườn*, sơn trân thứ ngũ gia, ngọc duẩn quyết thái *duẩn: măng trắng, quyết: dương xỉ non hay còn gọi là rau chạy í*, tiên ma thái tâm *nấm tươi*Giữa tiếng báo danh các món ăn, mọi người trong bữa tiệc liền nhanh chóng đứng dậy, lẳng lặng đứng hầu, nếu ngự thái đã được truyền lên, vậy có nghĩa thánh giá cũng sắp đến.Quả nhiên, chỉ một lát, tiếng thông báo của thái giám tuyên lễ nhanh chóng lấn át giọng nói của thái giám ngự thiện phòng: “Hoàng thượng giá lâm, Khánh phi nương nương đến—-”Mọi người đồng loạt hành lễ tiếp giá, Hoàng thượng và Khánh phi nương nương chậm rãi bước lên thềm ngọc, mọi người đứng hầu từ cửa cho đến thềm ngọc đều cúi đầu nghiêm mặt, chỉ nghe thấy một hồi hương thơm ưu nhã bay thẳng vào tim gan.Hoàng thượng cùng Khánh phi nương nương ngồi vào chỗ, ra hiệu mọi người bắt đầu nhập tiệc, ta đưa mắt nhìn tới, Khánh phi đã thay bộ váy áo màu lam vừa nãy bằng một bộ y phục hoàng sắc, tơ vàng thêu phượng hoàng trên làn váy bằng gấm, tay áo đỏ màu hoa hồng mềm mại, dung mạo tươi đẹp thoát tục, tóc búi Ngưỡng phủ vân *tạm hiểu: ngẩng đầu nhìn mây, >”<“, dáng vẻ mẫu mực.Đợi khi mọi người đều ngồi vào chỗ, cổ nhạc vang lên, mười hai cung nữ thân mặc hoa phục dâng hương nhập yến, phía sau các nàng là Ý Dương công chúa đương triều Nam Thừa Hi, khoác y phục hoàng tộc, mỉm cười xinh đẹp động lòng người, tự mình bưng kim bôi ngự tửu, bước lên thềm ngọc, nhẹ nhàng hành lễ với hoàng thượng, nâng rượu qua đỉnh đầu, trang nhã tự nhiên mỉm cười nói: “Thỉnh phụ hoàng nhận ngự tửu khao thưởng công thần!”Đúng như lời đồn, hoàng thượng rất sủng ái vị công chúa này, một tay tiếp nhận kim bôi *chén vàng*, một tay đích thân nâng Nam Thừa Hi: “Tại sao Hi nhi lại tự mình dâng lên, vừa rồi trẫm còn đang thắc mắc vì sao không thấy ngươi trong bữa tiệc.”Thái tử đứng dậy cười đáp: “Đúng là cửu muội không cần phải như thế, nhưng mà muội ấy cứ quấn lấy, làm nhi thần không còn cách nào đành phải đồng ý.”Ý Dương công chúa mỉm cười ngọt ngào với hoàng thượng: “Thái tử ca ca vì triều chính ngày đêm vất vả, Tam ca ca vì quốc gia đẫm máu sa trường, Hi nhi là nữ tử, không thể giúp phụ hoàng phân ưu, chỉ có thể tự mình dâng ngự tửu, một chút tâm ý này của nhi thần, cũng xem như là không vô ích khi đảm nhận vị trí công chúa Nam Triều và cũng là nữ nhi của phụ hoàng.”Chỉ một câu nói đã đem những hành động không phù hợp thuyết phục có tình có lý, lại càng có thể thấy rõ, xem ra đúng như những gì mọi người đồn đại, vị công chúa này nhiệt tình với triều chính, nếu là một nam tử chắc hẳn sẽ là một nhân vật lợi hại không thể coi thường.Bỗng nhiên ta nhớ tới những lời nói của Liễm ở Tướng phủ ngày ấy —-Công chúa thiên gia, có ai không phải là ngọn đèn cạn dầu, mà vị Ý Dương công chúa này, lại càng tốn nhiều dầu hơn.Nghĩ tới điều này, không kìm được liền hơi mỉm cười, đảo mắt nhìn Liễm, nhưng hắn lại không hề liếc mắt nhìn Ý Dương công chúa, nét mặt vẫn còn bình tĩnh, tuy nhiên, trong đáy mắt kia có chút ngán ngẫm mà nếu không phải là người thân cận sẽ không thể phát hiện.Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của ta, hắn đưa mắt nhìn lại, nhận thấy nụ cười của ta có vẻ thích thú trêu đùa, hắn nhíu mày liếc xéo, nụ cười của ta càng lúc càng sâu, hắn cũng không thể tiếp tục nín nhịn, lại mỉm cười sáng rõ với ta.“Mộ Dung Liễm không nhìn thê tử vẫn chưa xuất giá của hắn, ngược lại còn nhìn tỷ tỷ như nàng làm gì?”Tiếng cười của Nam Thừa Diệu nhẹ nhàng vang lên, ta nâng mắt nhìn hắn, khẽ cười quở trách, nói: “Điện hạ, người đã đáp ứng ta.”Đường cong bên môi hắn càng thêm rõ nét, đang định nói điều gì, hoàng thượng đã giơ cao Kim Bôi: “Trẫm dùng chén rượu này, chúc mừng dũng sĩ của Nam Triều ta khải hoàn, nâng cao uy danh khắp bốn bể!”“Tạ Bệ hạ!” Mọi người sôi nổi nâng cao chén rượu, uống một hơi cạn sạch.Một chén uống cạn, hoàng thượng nói mấy câu hình thức với mọi người trong bữa tiệc, sau đó đem Kim bôi đặt lên khay rượu trong tay Ý Dương công chúa, yêu thương nói: “Hi nhi từ nhỏ đã hiểu biết, Trẫm cũng không có thời gian yêu thương ngươi, nhanh nhập tiệc đi.”Ý Dương công chúa yêu kiều mỉm cười, bưng Kim bôi bước đi nhẹ nhàng, dáng vẻ muôn vàn ưu nhã rời khỏi Thanh Hoà Điện, không biết có phải bởi vì ấn tượng ban đầu của ta với nàng hay không, mà ta cảm giác khi nàng bước ngang qua vị trí của Liễm thì thoáng thả chậm bước chân, ánh mắt cũng vô tình hữu ý dịu dàng bay đến, nhưng Liễm thì trước sau vẫn như một, hoàn toàn không để tâm.Một lát sau, Ý Dương công chúa thay bộ y phục màu vàng nhạt điểm một đôi hồ điệp bay trên nền lụa Bích Hà, quay trở lại bữa tiệc, nàng vừa ngồi duống, ngự thái tứ thập bát phẩm đợt t