
ao dân chúng tán thưởng
không thôi Tam vương phủ, quả thật nơi đây rất rộng lớn mà tinh xảo, cả
một buổi sáng, mà nàng chỉ mới đi đến mấy Viện chính.
Tần An dừng bước: “Đi hơn nửa ngày, Vương phi cũng đã mệt mỏi. Vương phủ rất lớn,
cũng không vội trong một lúc liền đi hết. Không bằng lão nô trước đưa
Vương phi về Mặc Các nghỉ ngơi.”
Mặc Các, chính là viện tinh xảo, lộng lẫy nhất phủ, cũng là nơi ta lưu trú, cùng với Khuynh Thiên Cư của Nam Thừa Diệu tuy không gần nhau nhưng cũng không cách quá xa.
Thấy ta gật đầu, Tần An liền tự mình dẫn ta trở về. Trong Mặc Các, Tầm Vân
đã sớm chờ ta trong đó, ta vừa ngồi xuống, liền có nha hoàn bưng chậu
nước cùng khăn mặt rửa tay, Tầm Vân tự mình dâng một ly Bích Loa Xuân,
độ ấm vừa phải. Mà trên bàn, các thức hoa quả tươi, trà bánh sớm đã được bày lên.
Đợi ta uống qua trà, lại nghỉ ngơi một hồi, Tầm Vân
liền tiến lên hành lễ: “Vương phi, lúc trước vị trí chủ mẫu còn trống,
điện hạ liền phân phó nô tỳ tạm gánh vác xử lý các việc trong phủ. Hiện
giờ vị trí Vương phi đã định, mọi việc lớn nhỏ trong phủ tự nhiên là
giao cho Vương phi định đoạt. Xin Vương phi theo Tầm Vân đến khố phòng
*nhà kho*, để Tầm Vân đem hết thảy sổ sách nói qua một lượt.”
Ta
mỉm cười: “Mới vừa rồi ta cùng Tần tổng quản có dạo quanh Vương phủ,
Vương phủ tuy rộng lớn nhưng lại chỉnh tề trật tự, đây đều là công lao
của cô nương cùng Tần tổng quản. Hiện giờ, ta chỉ mới vừa vào phủ, nên
cứ duy trì hiện trạng như vậy, không cần phải…thay đổi làm gì.”
Tầm Vân hơi giật mình lúc sau cúi đầu đáp: “Nô tì không dám.”
Ta mỉm cười như cũ: “Từ trước điện hạ đã phân phó cô nương xử lý công việc trong phủ, hẳn là rất tin tưởng cô nương, hiện tại ta cũng vậy. Hơn
nữa, ta vừa mới vào phủ, hết thảy còn chưa quen thuộc, tuỳ tiện nhúng
tay vào lại không tốt, cho nên, Sau một lúc lâu Tầm Vân cũng không nói
gì, qua hồi lâu, nhẹ giọng kính cẩn đáp: “Nếu Vương phi phân phó, nô tì
nhất định sẽ tận tâm làm cho đến khi Vương phi tiếp quản. Tầm Vân mỗi
ngày đều sẽ bấm báo với Vương phi, tuyệt không có nửa phần giấu giếm.”
Không bao lâu, nàng liền cáo từ, chỉ phân phó tỷ nữ trong viện cẩn thận săn sóc, lại cùng Sơ Ảnh nói qua vài câu rồi mới rời đi.
Trong lòng Sơ Ảnh khó chịu, sắc mặt tự nhiên cũng không khá hơn chút nào. Có
lẽ Tầm Vân nghĩ nàng không vui vì chuyện hỉ phòng đêm qua nên cũng không so đo.
Đợi khi trong phòng chỉ còn lại ta cùng Sơ Ảnh, ta nhìn nàng cười khẽ: “Muốn nói cái gì thì nói đi, em không giấu được ta đâu.”
“Tiểu thư, người tội gì phải uỷ khuất chính mình như vậy?” Nàng nhịn một lúc
lâu cuối cùng vẫn mở miệng: “Thiên kim của Mộ Dung Thừa Tướng, địa vị
tôn quý, dù là ở trong vương phủ, cũng đủ làm cho người tuỳ ý.”
Ta cười khẽ: “Sơ Ảnh, gia tộc Mộ Dung quyền khuynh thiên hạ, phẩm vị to
lớn, vỉnh hiên, nhưng cũng ẩn giấu tai hoạ khó tránh. Từ xưa đến nay, kẻ làm bề tôi luôn sống trong nguy hiểm, chớ có công cao đắp chủ *lất át
bề trên*, uy chấn triều đình lẫn dân chúng. Một nước tất không có hai
vua, một ngọn núi không thể có hai hổ, cuối cùng sẽ có một ngày bị thêu
dệt tội danh, cả thân tộc Tướng Thần liền chém tận giết tận.”
Sơ
Ảnh ngẩn người: “Hoàng thượng từ trước đến nay đối với Mộ Dung gia ân
điểm có thừa, lần chủ hôn này không phải chính là xác minh tốt nhất
sao?”
Ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Lần này Thiên gia tứ hôn hiển nhiên
là thiên ân vạn trượng, có thể nói con đường công danh ngày càng sáng
lạng, nhưng thời điểm Mộ Dung gia tiếp tục lập công, lại có thể ân
thưởng cái gì? Nếu có thì chỉ có thể ban chết cho cả Mộ Dung gia.”
Sắc mặt của Sơ Ảnh thoáng trắng bệch: “Tiểu thư, người đừng làm em sợ, người nói hoàng thượng sẽ…”
“Bây giờ còn chưa tới bước đó.” Ta cười cầm tay nàng: “Chẳng qua, từ việc tứ hôn này đã có thể nhìn thấy chút manh mối.”
Nàng không nói lời nào, chỉ nhìn ta, còn ta lại đem tầm mắt dời ra bên ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng mở miệng: “Lần này hôn phối với Thiên gia, vốn là vì
muốn ban thưởng cho Nhị thúc, năm trước khi đi sứ đến Tề Việt đã bình ổn được loạn lạc, ký kết hữu hảo, lập công to. Chỉ là Sơ Ảnh, thái tử vẫn
chưa kết thân, mà hiện tại Tam hoàng tử lại nhận hôn điển trước thái tử, lần này làm trái tổ chế, người bên ngoài chỉ nói vì hoàng thượng sủng
ái Tam điện hạ, có lẽ sự thật cũng có phần đúng như vậy. Nhưng mà ta
không thể không nghĩ đến một khả năng khác, hoàng thượng đã bắt đầu
phòng bị Mộ Dung gia, tứ hôn là tình thế bức bách, không thể không làm,
có thể hắn cũng không nguyện ý để nữ nhân Mộ Dung gia kết hôn với thái
tử, điều đó chỉ khiến hổ được chấp thêm cánh mà thôi.”
“Vậy tại sao trong tất cả các hoàng tử, lại cố tình chọn Tam điện hạ? “Nàng hỏi.
Ta mỉm cười: “Bởi vì người đời đều biết điện hạ là ngươi thánh thượng ưu
ái nhất, lần này không tuân theo tổ chế, sẽ không có người hoài nghi.”
Sắc mặt Sơ Ảnh khẽ biến: “Ông ấy vì phòng bị Mộ Dung gia, mà có thể hy sinh hạnh phúc của nhi tử, không phải ông ấy sủng ái Tam điện hạ nhất sao?”
Ta cười cười, tâm ý Thiên Hoàng, ai có thể chân chính đoán được. Lạnh nhạt chưa chắc l