
em có thể lừa được tôi sao, từ lúc Hàn Hàn sinh ra, đã biết
thằng biết không phải là em sinh, là Mặc Tiểu Tịch sinh, nhưng tôi thấy
em coi nó như con ruột, cho nên mới không vạch trần em, về phần Mặc Tiểu Tịch, tôi cũng không biết cô ấy biết từ lúc nào, giấy không gói được
lửa, tôi thật không ngờ, em sẽ tức giận mà xuống tay với Hàn Hàn." Tập
Bác Niên dứt khoát nói ra tất cả mọi chuyện.
Lòng của Ninh Ngữ Yên giống như tro nguội đứng đó, không cầu xin tha thứ: "Vì vậy, anh muốn ly hôn với em sao?"
"Không loại trừ khả năng này, tôi đã chịu đủ bụng dạ độc ác của em rồi,
lại còn là người phụ nữ hai mặt, cuộc hôn nhân thương mại này của chúng
ta, có lẽ nên đặt dấu chấm hết." Tập Bác Niên lạnh lùng nói.
"Haha, đặt dấu chấm hết?" Trong lòng của Ninh Ngữ Yên vô cùng suy sụp,
cơ thể lảo đảo, lùi về sau: "Sau đó có thể cưới Mặc Tiểu Tịch vào cửa
đúng không, Tập Bác Niên, tôi sẽ không ly hôn với anh, ngày nào tôi còn
chưa ký tên lên giấy thoả thuận, tôi vẫn là Tập phu nhân, tôi muốn kéo
dài chết Mặc Tiểu Tịch của anh, tôi xuống địa ngục, cũng sẽ kéo các
người chôn cùng."
Giọng nói của cô ta rất nhẹ, rất độc ác, vẻ ác độc trong xương, biểu lộ ra hết.
"Ninh Ngữ Yên, cuối cùng hôm nay tôi cũng thấy rõ bộ mặt thật của cô, từ trước tới nay, cô che giấu rất tốt, tuy rằng tôi luôn biết cô là loại
người gì, đã nói đến mức này, chúng ta cứ chờ xem đi, xem ai lợi hại
hơn." Tập Bác Niên anh từ nhỏ đến lớn, chưa từng bị người ta uy hiếp và
hù dọa.
Thích Tân Nhã vừa đỡ Ninh Ngữ Yên, vừa nói: "Anh đừng kinh người quá
đáng như vậy, chị họ tôi có lỗi gì với anh, chị ấy đường đường là thiên
kim Ninh thị, hạ mình quỳ gối dưới anh, anh trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên
ngoài, dẫn phụ nữ về nhà anh không nói gì, bây giờ anh muốn bỏ chị ấy,
nói cho anh biết, không có cửa đâu."
Tập Bác Niên cười lạnh: "Vậy các người cứ việc sử dụng thủ đoạn đi, nếu
tôi đoán không nhầm, chuyện Mặc Tiểu Tịch bị mưu hại lần này, cũng là
kiệt tác của các người."
"Đúng thế thì sao, thứ đê tiện giống như Mặc Tiểu Tịch, giết nó một trăm lần tôi cũng không hả giận." Thích Tân Nhã thừa nhận, ánh mắt vô cùng
hung ác.
"Phụ nữ bởi vì tốt bụng mà đẹp, bởi vì ghen tị mà xấu xí, cho nên cô lấy gương soi lại mặt mình đi, xem xấu đến cỡ nào." Tập Bác Ninh khinh
thường nhìn họ giống như nhìn một con rệp.
Ninh Ngữ Yên rũ mắt xuống, lạnh lùng nói: "Tập Bác Niên, anh luôn miệng
nói muốn trả thù cho em gái, kết quả thế nào...tôi thật sự đau lòng thay cho con bé, con bé ở dưới đất cũng hận anh không trả thù cho con bé,
anh và Mặc Tiểu Tịch sẽ không có kết quả tốt đâu."
Cô ta lui về sau, đôi mắt u ấm, khóe môi nhếch lên nụ cười đáng sợ, Mặc
Tiểu Tịch, tôi nhất định phải khiến cô chết không có chỗ chôn, xé thành
từng mảnh vụn, nghiền thành bùn nhão...
Thích Tân Nhã nhìn dáng vẻ của chị họ có chút sợ hãi, thầm nghĩ, sẽ không vì kích động quá mức mà thật sự điên loạn chứ!
Cô ta đuổi theo Ninh Ngữ Yên: "Chị họ, chúng tôi đi tìm cậu tới trừng
trị anh ta, chị từng đau lòng quá, chọc tức bản thân, chỉ có lợi cho ả
hồ ly tinh Mặc Tiểu Tịch kia."
Tập Bác Niên thở dài trong lòng, anh cũng không ngờ lại ầm ĩ với cô ta
đến cục diện ngày hôm nay, mà tất cả mọi chuyện, giống như sự sắp đặt
của mình, chuyện của Hàn Hàn chỉ là chìa khóa để mở ra cái rương màu
đen, trong đó ẩn giấu rất nhiều sự đen tối, bí mật khủng khiếp, khiến
tất cả mọi thứ hiện ra trước ánh mặt trời, không chỗ nào che giấu.
Trận đấu ác liệt thật sự chỉ mới bắt đầu.
Mặc Tiểu Tịch trở về căn hộ, tắm nước nóng, Thiên Dã pha sữa nóng cho cô xua tan cái lạnh.
"Anh nghĩ, bây giờ, chắc là Ninh Ngữ Yên cũng đã biết hết, em không nhìn thấy dáng vẻ vừa sợ hãi vừa căm hận của cô ta sao?" Thiên Dã lý trí
nói.
"Ừ! Nhìn thấy, em sợ cô ta sẽ làm ra chuyện gì đó, độ hung ác của người
phụ nữ này vượt xa tưởng tượng của chúng ta, tiểu Dã, không biết tại
sao, trong lòng em rất lo lắng, cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra." Mặc Tiểu Tịch ôm ngực, cảm giác bất an và hốt hoảng lại kéo tới.
"Đừng tự hù doạ mình, không phải em luôn không sợ thế lực ác sao, sao lúc này lại sợ?" Thiên Dã cảm thấy cô buồn lo rất vô cớ.
Mặc Tiểu Tịch không vì lời nói của Thiên Dã mà nhẹ nhõm, đôi mày thanh
tú càng cau chặt hơn: "Em sợ cô ta sẽ gây bất lợi cho Hàn Hàn." "Không phải còn có Tập Bác Niên sao, sau khi trải qua chuyện này, anh ta sẽ không để mặc Hàn Hàn ở một mình với Ninh Ngữ Yên đâu, em có thể nghĩ tới chuyện này, loại người thông minh như anh ta sao có thể không nghĩ
tới, lo lắng của em là dư thừa, mau uống sữa đi, sau đó lên giường ngủ
một giấc." Thiên Dã an ủi cô.
Trong lòng Mặc Tiểu Tịch cũng biết Thiên Dã nói có lý, nhưng vẫn không
yên tâm, cô uống hết sữa trong tay, nói với Thiên Dã: "Anh cũng nghỉ
ngơi sớm đi."
"Ừ!" Thiên Dã mỉm cười, anh cũng biết, có chuyện, không phải anh an ủi mấy câu, là có thể khiến cô yên tâm.
Mặc Tiểu Tịch đi vào phòng, nằm trên giường, trong đầu đều là Hàn Hàn,
rất khó mới ngủ được, sau khi mơ thấy cảnh Hàn Hàn bị Ninh Ngữ Yên giết
chết, đầy đất đều là máu tươi, hù c