Đoạt Vợ Cô Gái Yêu Phải Em Rồi

Đoạt Vợ Cô Gái Yêu Phải Em Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327355

Bình chọn: 7.5.00/10/735 lượt.

ô thức giấc, ngồi dậy, thở hổn hển,

trong bóng tối, mồ hôi lạnh đã làm ướt lưng cô, trán, lòng bàn tay, tất

cả đều dính mồ hôi ẩm ướt.

Giấc mộng vừa rồi rất đáng sợ, cũng rất chân thực, giống như thật sự sẽ xảy ra...

Không, cô sẽ không để chuyện như vậy xảy ra, cô tuyệt đối không cho

phép, một lúc sau, cô ngẩn người dựa vào giường, không còn buồn ngủ nữa, xem ra, cô phải nhanh chóng đoạt Hàn Hàn về, cô không yên tâm để con

trai ở chung với một người phụ nữ nguy hiểm như thế.

Trời đã sáng, một ngày mới lại bắt đầu.

Khi Mặc Tiểu Tịch chạy tới bệnh viện, Tập Bác Niên đã cho Hàn Hàn xuất viện, trong lòng cô cảm thấy có chút mất mát.

Thiên Dã đã quay lại tiến hành quay phim, đạo diễn bên kia tức đến giậm chân, không ngừng gọi điện thoại cho anh và Tô Lộ Di.

Hai ngày liên tiếp, Mặc Tiểu Tịch đều ngẩn người ở trong nhà, cũng không nhận được tin Tô Lộ Di kêu cô trở về làm việc lần nữa, thầm nghĩ, cô và Thiên Dã đang xảy ra chuyện như vậy, không biết còn để cô diễn bộ ca

kịch đó không.

Mà phương diện phản ứng tin tức ở trên TV, thật sự khiến tất cả mọi

người có chút ngạc nhiên, tuy rằng đại đa số người cũng không thích và

đồng ý quyết định qua lại Thiên Dã và Mặc Tiểu Tịch, cũng có một phần

nhỏ tỏ vẻ ủng hộ quyết định của thần tượng, danh tiếng của Mặc Tiểu Tịch cũng từ sự kiện này mà tăng lên rất nhiều, về phần lời nói của cô và ba nam diễn viên kia ai mới là thật, rất nhiều người tin Mặc Tiểu Tịch,

bởi vì bên cạnh có bạn trai tốt, tuấn tú và giàu có như vậy không chọn,

lại chọn ba tên đàn ông không ra gì, điều này có chút không hợp lý.

Tên của Mặc Tiểu Tịch, và ảnh chụp phía trước tuyên truyền của Thiên Sứ

Đêm, bị người ta bàn luận, không ngờ sau trò hề này, người có lợi cuối

cùng, lại là Mặc Tiểu Tịch.

Tô Lộ Di vui mừng, lập tức chạy tới căn hộ: "Tiểu Tịch, lần này chúng ta vì hoa mà được phúc, cô có biết bây giờ tên của cô được xếp hạng là hấp dẫn sự tìm kiếm nhất không, lúc này chúng ta phải thừa dịp truy kích."

"Tôi cũng không ngờ tới điều đó." Mặc Tiểu Tịch vừa vui vừa lo lắng:

"Nhưng cứ như vậy, có phải ảnh hưởng rất lớn tới Thiên Dã không?"

"Ừ thì..., ít nhiều gì sẽ có, cũng may, không tồi tệ như tưởng tượng của tôi." Đối với sự thật trước mắt, Tô Lộ Di không thoả mãn lắm, nhưng

không cách nào thay đổi: "Từ mai trở đi, cô cứ tiếp tục việc diễn tập,

tôi có linh cảm, nhờ gió đông lần này, bộ ca kịch nhất định sẽ nổi, cô

phải nỗ lực thật nhiều."

Mặc Tiểu Tịch mỉm cười gật đầu, trong lòng cũng rất vui vẻ.

Tập Bác Niên bỏ tờ báo xuống, cười nhẹ, cô không có chuyện gì, anh rất yên tâm.

Thích Tân Nhã thì tức đến mức muốn lật ngược cái bàn, cô ta ngược lại

giúp Mặc Tiểu Tịch ngồi lên vị trí cao nhất, bây giờ Mặc Tiểu Tịch gặt

hái được tình yêu, trên sự nghiệp cũng lên như diều gặp gió, mà chuyện

này đều dựa vào sự trợ giúp của mình.

Sau khi Ninh Ngữ Yên trở về từ bệnh viện, luôn ngây ngồi ở trong phòng,

ngày thứ hai Tập Bác Niên và Hàn Hàn về nhà, cô ta cũng không ra khỏi

cửa, vết rạn của hôn nhân đã càng ngày càng lớn.

Bây giờ Tập Bác Niên đi làm đều dẫn Hàn Hàn đến công ty, kêu thư ký

trông nom giúp anh, anh không muốn mỗi ngày đều mang theo trái tim lơ

lửng đi làm.

Bây giờ chuyện gì Ninh Ngữ Yên cũng có thể làm được, không sợ nhất vạn,

chỉ sợ vạn nhất, mà tỉ lệ này dùng trên người Hàn Hàn, lại rất cao, anh

không dám lấy an toàn của con trai ra mạo hiểm, phiền một chút dù sao

cũng hơn so với gặp chuyện không may.

(Câu này có ý nhắc nhở phải làm việc cẩn trọng, đề phòng những việc

không hay, khó lường trước xảy ra. Đây là câu thành ngữ Trung Quốc.

-"nhất vạn" chỉ việc gì đó có khả năng sảy ra cao/ nhiều lần

-"vạn nhất" nghĩa là "lỡ như, chẳng may,..". )

Hàn Hàn không hiểu tại sao bây giờ ngày nào ba cũng ngủ chung với nó, ăn sáng với nó, còn dẫn nó tới công ty, nhưng có thể ở cùng với ba mỗi

ngày, nó rất vui!

Trên dưới nhà họ Tập đều đang đồn, tin tức Tập Bác Niên và Ninh Ngữ Yên

muốn ly hôn, đã mấy ngày bọn họ không gặp mặt, đưa đồ ăn lên, Ninh Ngữ

Yên cũng không ăn, ngồi một mình, không biết đang suy nghĩ gì.

"Tiểu thư, cô ăn một chút đi, cứ như vậy, sao cơ thể có thể chịu được."

"Tiểu Vân, chẳng qua là tôi không cam lòng! Ninh Ngữ Yên tôi vì anh ta

mà trả giá biết bao nhiêu thứ, bây giờ anh ta muốn bỏ thì bỏ tôi, đúng

là vô tình vô nghĩa." Ninh Ngữ Yên nghiến răng nói.

"Tôi nghĩ, không chừng là nói dỗi thôi, qua một thời gian sẽ tốt lên." Tiểu Vân an ủi cô ta.

"Không, sẽ không tốt lên, trạng thái bây giờ đã trở thành một mất một

còn, anh ta vô tình với tôi, thì đừng trách tôi tàn nhẫn, cô thu dọn đi, lát nữa chúng ta về Đài Loan." Nếu cô trở nên bất hạnh, Tập Bác Niên

anh cũng đừng nghĩ sẽ tốt hơn.

Tiểu Vân sợ hãi: "Cô muốn quấy rầy tới lão gia sao? Cứ như vậy, ông ấy

cũng sẽ biết chuyện của Hàn Hàn, đến lúc đó mọi chuyện càng khó xử lý

hơn."

"Đã không còn đường xoay chuyển." Trong mắt của Ninh Ngữ Yên bỗng nhiên

hiện lên vẻ ác độc: "Anh ta muốn ly hôn, tôi sẽ khiến sự nghiệp của anh

ta bị cắt ngang, không có nhà họ Ninh chúng tôi, sự nghiệp của


Old school Easter eggs.