
Phân nói không ra lời hay gì.
Phía trong cửa, Chương Gia Phân nhún nhún vai.“Không
biết tốt xấu.” Tưởng khuyên nàng thay quần áo, ai.
Lúc này, trong nhà chỉ còn một mình nàng.
Ở trên lầu ba của tòa nhà độc đáo, vì tránh ánh mắt
soi mói của người ngoài nên làm cửa sổ cách âm rất tốt, đặc chế thêm rèm cửa sổ
siêu dày, trang bị rất tuyệt, tĩnh âm điều hòa.
Cho nên sau giữa trưa, nàng không có xem tivi, cũng
không có nghe nhạc, trong phòng im lặng giống nhau, ngay cả một âm thanh nhỏ
đều có thể nghe được.
Chương Gia Phân lẳng lặng ngồi, bỗng nhiên có điểm
hoảng, giống như chỉ còn một mình nàng sống trên đời, trước mắt hết thảy đều
thực không đúng thật.
Ngày thường quá bận, nay lại nhàn đến có thể cái gì
cũng không cần làm, chính là ngồi, ngồi, ngồi...... Chương Gia Phân chợt thấy
hô hấp có điểm không thuận, ngực như có vật nặng đè lên, mơ hồ như có tiếng
thét chói tai xúc động, đó là loại hoảng loạn kỳ quái, cùng với hít thở không
thông......
Nàng ~~ mau ~~ buồn ~~ chết ~~ ~~
Đột nhiên chuông cửa vang lên, Chương Gia Phân nhảy
dựng lên, nhất định là Ngô Tiểu Hoa lại quên mang theo chìa khóa, thực hưng
phấn mà hướng cửa đi đến. Bỗng nhiên nàng dựng lại mọi động tác, thấy khóa cửa
tự nhiên chuyển động, nhất thời khắp người nàng phát lạnh, cảm giác bị tập kích
hôm trước lại nảy lên, cố gắng lấy lại bình tĩnh, xoay người liền phóng đến
ngăn kéo bàn trà, tìm điện giật khí.
Cửa đẩy ra --
“Nguyên lai em ở nhà?”
Tiếng nói quen thuộc này, làm Chương Gia Phân nhẹ
nhàng thở ra, thân mình đột nhiên mềm nhũn, ngồi ở dưới đất.
“Làm sao vậy?” Cao Ân Dương xông lên đi đỡ nàng.
“Chính là thiếu máu.” Chương Gia Phân đẩy hắn ra.
Nhưng Cao Ân Dương nhãn lực tốt, nhìn nàng tùy tay
nhưng là đem điện giật khí để lại vào ngăn kéo, cũng chú ý tới sắc mặt nàng
trắng bệch, xem ra bóng ma vẫn còn, nàng thực sợ hãi, chính là nàng quật cường
không chịu thừa nhận.
“Thiếu máu phải ăn nhiều đồ ăn.” Hắn có điểm mất hứng
hỏi:“Vì sao Ngô Tiểu Hoa không ở nhà? Anh muốn cô ấy mấy ngày này hai mươi tư
giờ phải ở cạnh em.”
“Cô ấy...... Cô ấy đi mua giúp tôi vài thứ. Cao Ân
Dương, anh không phải cảm thấy biệt thự này là sane nghiệp của Cao gia các
người, cho nên có thể không báo trước một tiếng, lấy một cái chìa khóa muốn tới
thì tới?” Rõ ràng hắn đến, có người làm bạn, nàng thật cao hứng, nhưng không
thay đổi được thói quen muốn phá hư, cố ý đập phá.
Hắn cười cười, ngồi xuống bên cạnh nàng ở trên sô
pha.“Vừa vặn hôm nay không có việc gì, đến xem em.”
“Thật có lỗi, như anh thấy, máu tụ vẫn còn, tôi không
thể bắt đầu làm việc kiếm tiền.”
“Không quan hệ, Tinh Trần đối với hiệu quả lần phát
ngôn này của em rất hài lòng, đang muốn cùng chúng ta đàm phán lần hợp tác tiếp
theo, nghe nói lợi nhuận ít nhất so với hiện tại nhiều gấp đôi.”
“Người đại diện, anh rất giỏi, một bên cùng quản lí
của Tinh Trần hẹn hò, một bên còn có thể giúp tôi đàm phán công tác mới.”
“Em đã đọc báo?”
“Đúng, anh so với model của anh sắp nổi tiếng hơn.”
Hắn ha ha cười.“Đúng vậy, thế nhưng hôm trước có công
ty điện ảnh tìm anh mời đóng vai nam nhân vật chính, còn nói hiện tại lưu hành
thục nam phong, dáng người cùng diện mạo giống anh thực phù hợp.”
“Hạn chế cấp sao? Kia thực thích hợp, hơn nữa không
nên hành động, anh có thể diễn phi thường tự nhiên.”
Sớm quen với sự trào phúng của nàng, hắn không sao cả,
chỉ chỉ vào vết bầm ở mắt trái của nàng hỏi:“Hôm nay bôi thuốc chưa?”
“Một chút nữa bôi.”
“Lấy đến đây, anh giúp em bôi.”
“Không cần.” Nàng không được tự nhiên.
“Ai, ngẫu nhiên cho người đại diện vĩ đại của em phục
vụ một chút đi.”
“Mới không cần......” Nàng ghét bỏ nói:“Hai bàn tay
của anh không biết chạm qua bao nhiêu nữ nhân, thực bẩn.”
Hắn cười, cười to không dừng. Nàng thật đúng là yêu
thích khiêu khích hắn a.
Chương Gia Phân lạnh lùng dò xét hắn.“Không có lòng tự
trọng a?” Kỳ quái, mặc kệ lời nói có nhiều ác độc, hắn cũng không tức giận với
nàng. Hắn càng như vậy, nàng lại càng nói độc với hắn, nhưng là thế nào cũng
không thể chọc giận hắn, có khi ngược lại làm cho nàng thực nhụt chí. Trước kia
khi nói lời ác độc còn có một chút áy náy, nhưng là hắn không sao cả, làm cho
miệng của nàng càng ngày càng tệ.
Cao Ân Dương một bộ thoải mái cười dò xét nàng, mỗi
lần tới gặp nàng, nàng đều làm một bộ đề phòng toàn thân này, thói quen bắt
chéo hai tay ôm ở trước ngực, thói quen ở trước mặt hắn ngồi thẳng lại rất
thẳng, thói quen mang vẻ mặt cao ngạo ra phân cao thấp.
Cao Ân Dương biết, đó là nàng bảo tồn lòng tự trọng.
Từ khi gặp được nàng cùng ba ba nàng quỳ xuống đất
khóc cầu ba ba hắn, bắt đầu từ ngày đó, cô gái nhỏ Gia Phân liền biến lòng tự
trọng thành việc để ý nhất.
Nàng đem Cao Ân Dương làm kẻ địch.
Cao Ân Dương thì sao? Cao Ân Dương lại không đem nàng
làm kẻ địch, mặc kệ nàng như thế nào khiêu khích, hắn đều nhận, hắn không phản
kích, cũng không tức giận. Vì thế trận chiến này, vĩnh viễn đánh không thể
thành. Nàng tưởng thắng hắn, nhưng là hắn không tham chiến, nàng vĩnh viễn
thắng không h