XtGem Forum catalog
Động Tiên Ca

Động Tiên Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323385

Bình chọn: 9.00/10/338 lượt.

đầu, là người đáng ra đã chết – mẹ tôi.

Bà vẫn cột kiểu tóc công chúa, váy dài trắng chấm đất, với nụ cười xinh đẹp lại âm trầm. Một tay nắm lấy tôi, một tay vỗ lên cánh tay tôi, chỉ về phía trước.

“…Mẹ, mẹ cứ trưng bộ dạng như này sẽ dọa người đó.” Tôi không thể không thừa nhận, mẹ tôi rất xinh đẹp, nhưng mà đẹp kiểu nữ quỷ diễm mị nhảy ra từ trong truyện Liêu Trai ấy.

Bà có chút ngượng ngùng cười cười, “Hết đau nè, Loan Ca. Phù phù, không đau… cha con chỉ là nhất thời kích động, ông ấy không có giết con nha…”

Tôi quay cái cổ qua 180 độ, đủ để nhìn thấy xương cột sống của thi thể mình. Không cần đến pháp y giám định, đây rõ ràng là mưu sát.

“Con không chết a.” Trước nay logic của mẹ tôi rất quái dị, “Con sẽ tiếp tục sống. Nếu không bị chính cha mình giết chết, sẽ bi ai nhường nào a…”

“Ông ấy đã giết con rồi.” Tôi bất đắc dĩ nói, “Không sao cả… mẹ, con đi theo mẹ. Không có mẹ con ăn không vô…”

“Con phải lớn lên a.” Mẹ kéo tay tôi, “Tuổi thọ của con còn rất dài, so với bất cứ ai còn dài hơn. Đừng hận cha con, trong lòng còn ôm bóng ma thù hận là không nên, bị chính cha mình giết chết, tâm lý sẽ trở nên khác thường…”

Bà lải nhải liên miên khuyên bảo, tuy mặt không chút biểu tình, nhưng tôi thấy rõ sự thiện lương và ôn hòa của bà.

Tôi để bà kéo đi, một bước liền vụt tiến vào một căn phòng bệnh 3 người.

Trên giường bệnh nằm hai người… người chết. Bởi vì họ không hô hấp. Mà căn phòng bệnh này không có đèn lại rất sáng, khiến cho một cái lỗ đen lớn chừng miệng chén lơ lửng giữa không trung, thoạt nhìn đặc biệt nổi bật.

Một cô gái ăn mặc kỳ quái, bỗng dưng xuất hiện từ khoảng không, đứng kế lỗ đen kia im lặng nhìn chúng tôi. Thở dài, “Chu Phồn, cô thật sự muốn làm điều này sao? Cả đời cô tích đức đã đủ để cho cô kiếp sau sống vô ưu vô lo.”

“Cái đó… không cần.” Mẹ nắm chặt tay tôi, “Thật ngại quá, đã để cho mọi người bị liên lụy vì tôi… Nhưng Loan Ca, Loan Ca không thể bị cha nó giết chết được… như vậy sẽ gây ảnh hưởng không tốt. Kiếp sau sẽ rất khổ…”

“Ông ta đã giết con rồi.” Tôi thở dài, “Mẹ, mẹ không cần nói giúp ông ta. Đàn ông đều là hạng người vô liêm sỉ, con đã sớm biết rồi.”

“Không, không được nói như vậy!” mẹ chọt chọt mũi tôi, bà lúc nào cũng vậy, luôn không nỡ đánh tôi, nhiều nhất cũng chỉ làm vậy, “Con sẽ tiếp tục sống…”

Tôi bắt đầu có chút cảnh giác. Mẹ tính làm gì? Muốn mượn xác hoàn hồn ư? Đừng nói một hơi rồi chuẩn bị hai cỗ thi thể cho tôi đó?

“Một người thôi, cô không muốn bị xé thành mảnh nhỏ, thì chớ động đến.” Cô gái kia thở dài một tiếng, “Một người còn lại, bệnh tình nguy kịch, cô nghĩ cũng đừng nghĩ… Quên đi quên đi, dù sao lỗ hổng này cũng không phải chúng ta chọc ra, nhiều người ‘nhập cư trái phép’ cũng không tính là gì… Thay mẹ ngươi tiết kiệm công đức cũng tốt.”

…Tôi đoán là tôi bị ảo giác. Sao giọng điệu cô ta nghe qua có cảm giác hả hê khi người khác gặp họa thế… ?

Cô ta dựng thẳng ngón tay trắng nhỏ lên, cười xinh đẹp đến vô cùng chói lọi, “Phải cảm ơn Hiên Viên quốc chủ đã xé toạc ra khe hở thời không này.”

Mẹ thả tay tôi ra, đẩy tôi một cái. Thân bất do kỷ, lỗ đen kia mỗi lúc một lớn ra, đợi tôi ý thức được, thì người đã bị hút vào.

“Mẹ!” Tôi quay đầu gào lớn. Tôi biết logic của mẹ trước giờ luôn rất quỷ dị, nhưng không ngờ lại quỷ dị đến vậy a!

“…Loan Ca, nhớ trước khi đi ngủ phải đánh răng nha…” Mẹ tôi vòng miệng hô, “Đừng có kén ăn…”

Sau đó tôi không nhìn thấy bà nữa. Ai mà ngờ được, thì ra hồn phách cũng biết ngất xỉu.

o0o

Nhận xét của bạn Điệp Mộng nhà ta:

Không hổ là Seba đại nhân. Cái đoạn kể sở thích của người mẹ ấy, mình đọc sơ thấy buồn, đọc lại thấy buồn cười, suy ngẫm kĩ mới thấy ớn lạnh. Cứ thử tưởng tượng ở gần nhà 2 mẹ con nhà này. Bỗng một tối bạn đi làm hoặc ăn chơi nhậu nhẹt gì đó mà về trễ. Đang đi tà tà trong hẻm, thỉnh thoảng có vài ánh đèn, bạn căng da đầu sợ bọn cướp giật rình rập khắp nơi. Ai dè từ xa xa nhìn thấy một bóng trắng tóc đen dài từ từ “lướt” đến!!! Không đau tim mới là lạ!!!

o0o

Spoil xíu nào: cái lỗ hổng đó là do anh Long thần Hiên Viên xé mở cho cô y tá trong Man Cô Nhi. Cái người “cô không muốn bị xé thành mảnh nhỏ thì chớ động đến” là cô nàng bác sĩ đó, còn người bệnh tình nguy kịch là Man Nhi của chúng ta

Từ lúc bắt đầu cuộc đời bi ai, là đã không thể lựa chọn cha mẹ.

Rơi vào tình cảnh bị cha đẻ mình mưu sát là thảm vô cùng cực rồi, ai dè bà mẹ lúc còn sống đã thiếu dây thần kinh, chết đi cũng không mọc ra được sợi thần kinh tên là “logic” kia, tôi thực rầu hết sức.

Nằm trong đống người chết, tôi im lặng nhìn trăng trên trời.

Tỉnh lại giữa đống xác chết, tất nhiên không phải là kinh nghiệm tốt gì mấy. May mà mẹ tôi nghèo đến mức không có tiền cho tôi đi học lớp phụ đạo, lúc tôi lên tiểu học, tan học là đến nhà tang lễ làm bài tập. Tôi gần như là lớn lên trong nhà tang lễ, từ nhỏ đến lớn nhìn thấy người chết riết cũng quen, đã không còn chút cảm giác nào.

Thậm chí lúc lên trung học tôi đã bắt đầu làm thêm trong đó, ngay cả tắm rửa cho người chết tôi cũng đã làm qua, nhiều lúc không đủ người tôi còn có thể g