Du Long Tùy Nguyệt

Du Long Tùy Nguyệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327221

Bình chọn: 9.5.00/10/722 lượt.

c là tiếng trật khớp xương, xoay chỗ bị trật mới nghe cái rắc! Lão tử liều mạng với ngươi…” Vừa nói, vừa cầm lấy những thứ trên giường ném ra ngoài. Triệu Phổ nhanh chân né tránh, tránh trái tránh phải, cuối cùng trong tay Công Tôn ngoại trừ Tiểu Tứ Tử thì cái gì cũng không còn.

Tiểu Tứ Tử đáng thương nhìn Công Tôn, điệu bộ như đang nói —— Phụ thân, đừng ném ta.

Công Tôn nản chí, nói với Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử, ngươi giúp ta rửa vết thương, đắp thuốc, sau đó bảo chưởng quỹ chuẩn bị chút băng toàn bộ bỏ vào túi chườm nước đá.”

“Ách… Để ta đi cho.” Triệu Phổ biết mình gặp rắc rối, bỏ chạy nhanh như chớp. Đóng cửa lại, trong ngực còn rầm rì… Thư sinh đúng là thư sinh a, cấu tạo của thân thể không giống người tham gia quân ngũ!

Vừa tới cửa, chợt nghe bên ngoài ầm ĩ, đang khó hiểu, Tử Ảnh đáp xuống, “Vương gia, tri phủ mang theo một đám nha dịch tới, nói muốn bắt hung thủ đả thương con của hắn.”

“A.” Triệu Phổ cười nhạt một tiếng, nói với Tử Ảnh, “Đi chuẩn bị một túi chườm nước đá cho ta.”

“Túi chườm nước đá?” Tử Ảnh chớp chớp mắt.

Triệu Phổ giơ ngón tay gãi gãi má, “Nga, con mọt sách bên trong bị sưng mắt cá chân.”

Tử Ảnh tiếp tục chớp mắt, “Nga! Thì ra vừa rồi hắn phát ra âm thanh tiêu hồn như vậy là bởi vì mắt cá chân bị xoay a, chúng ta còn tưởng rằng ngài thú tính đại phát…”

“Thú tính cái đầu ngươi a!” Triệu Phổ liếc nhìn khinh bỉ, “Mẹ ngươi nhìn không ra hắn là nam sao?”

Tử Ảnh hắc hắc cười quái dị, “Vương gia, kia nếu là nữ vậy ngươi có thú tính hay không thú tính a?”

“Ân?” Triệu Phổ tựa hồ nghiêm túc cân nhắc một chút, sờ sờ cằm, nói, “Chuyện đó… Thoạt nhìn còn rất tốt để thú tính.”

“Vương gia, kỳ thực nam nhân cũng có thể a.” Tử Ảnh từ trước đến nay cùng Triệu Phổ cũng không biết trên biết dưới, dụ dỗ, “Nghe đồn nam so với nữ còn tiêu hồn hơn đó, ngày đó Giả Ảnh không biết từ chỗ nào lấy ra một đống tranh vẽ. Lúc đầu hắn cũng không xem rõ, tưởng nam nữ song tu, đang muốn chia sẻ cho các huynh đệ thưởng thức, không ngờ cả hai đều là nam…”

“Ta là loại người này sao?” Triệu Phổ hất hàm, lời lẽ chính nghĩa quát lớn Tử Ảnh, “Tiểu tử ngươi còn chưa tới mười tám đâu, ít học theo bọn lưu manh.”

Tử Ảnh bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm, “Thì tùy tiện nói một chút có sao đâu nào.”

“Đi lấy túi chườm nước đá đến đây.” Triệu Phổ xua tay đuổi Tử Ảnh.

“Nga.” Tử Ảnh xoay người muốn đi.

“Chờ một chút.” Triệu Phổ xoay mặt nhìn trời, rất nghiêm túc nói, “Kia là tranh gì a, mang ra cho ta coi.”



Tử Ảnh há mồm một lát, nhụt chí, “Ở chỗ của Giả Ảnh, hắn đang ở phía trước đuổi tri phủ đi, lát nữa bảo hắn đưa cho ngài.”

Triệu Phổ suy nghĩ một chút, “Thôi, ngươi chuẩn bị túi chườm đi, ta ra phía trước đòi hắn.” Nói xong, xoay người tiến đến tiền viện, mặt cũng không đỏ lên chút nào.

.

Đại đường bên trong tiền viện vốn vô cùng hỗn loạn, tiểu nhị và chưởng quỹ đều sợ hãi, tiểu nhị đối diện của Thiên Thượng Cư bị tri phủ bắt được, mang đến đây, còn có mấy tên thủ hạ của Vương Phát Đạt cũng chạy tới xác nhận.

Vương tri phủ ruột gan đau thắt, tuy rằng biết con mình ngang ngược như thế sớm muộn gì cũng có một ngày gặp chuyện không may, nhưng Vương gia tam đại đơn truyền có được một mụn con, liền bị người đạp gãy chân như vậy, vừa rồi lang trung nói trị không được, trị cũng chỉ đi được khập khiễng.

Vương tri phủ một mặt phân phó người đi khắp thành tìm vị thần y lúc sáng cùng Triển Chiêu đến, mong có thể nhờ y trị hảo nhi tử, một mặt mang theo nha dịch tới bắt hung thủ, lão nghĩ không đem tên hỗn đản này chặt hết tay chân để nhi tử hết giận không được.

Đi tới khách điếm, Vương tri phủ ngông nghênh hướng bênh cạnh bàn ngồi xuống, nha dịch cáo mượn oai hùm quát lớn chưởng quỹ, nhượng hắn mang nghi phạm giao ra đây.

Chưỡng quỹ vừa nghe miêu tả, chỉ biết là Triệu Phổ bọn họ, đang lúc do dự, Giả Ảnh liền đi ra, ngăn cản bọn nha dịch đang muốn xông vào trong.

Vương tri phủ đang nổi nóng, vừa nhìn đã cho rằng người nọ là đồng bọn của hung thủ, ra lệnh cho nha dịch đem hắn bắt lại, Giả Ảnh nhấc chân hai ba cái đã đem hết thảy nha dịch đá bay, đối Vương tri phủ giơ ra yêu bài, “Vương tri phủ, ngươi tìm ai?”

Vương tri phủ nọ lúc đầu còn không thèm để ý, nghĩ thầm cái quái gì yêu bài a, Triển Chiêu đã đi ta còn sợ ngươi? Không nghĩ tới vừa đưa mặt sát vào nhìn… Chỉ thấy đó là một khối kim sắc yêu bài, phía trên có chín con tường long (rồng cát tường) uốn lượn đan vào nhau, trông vô cùng sống động, vô cùng khí phách. Trung gian chín con rồng có một chữ Triệu thật to, bên cạnh còn có một ấn trạc màu nâu vàng, ở giữa ấn trạc có một chữ “Ảnh” được chạm trổ.

Vương tri phủ liền cảm thấy đầu có chút vựng, ai dám dùng kim long lệnh bài có chữ “Triệu”? còn có chín con rồng, mụ ơi, Cửu Vương Gia Triệu Phổ!

Chữ “Ảnh” bên phải, là tượng trưng cho thân phận ảnh vệ của Triệu Phổ, cái gọi là tể tướng phía trước còn thất phẩm quan, ảnh vệ của Triệu Phổ ngay tại trong quân đều có chức vị trọng yếu, một tri phủ như lão chỉ mới thất phẩm, Vương tri phủ sợ đến hồn vía đều phiêu phiêu bay ra hơn phân nửa.

Đang khi nói chuyện, chỉ thấy phía


Polly po-cket