XtGem Forum catalog
Du Long Tùy Nguyệt

Du Long Tùy Nguyệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327280

Bình chọn: 10.00/10/728 lượt.

chườm nước đá cho Công Tôn, trong lòng không khỏi cảm thán, con mọt sách mệnh thật tốt, không phải con ruột mà cũng ngoan như vậy.

Tiểu Tứ Tử vốn thấy Triệu Phổ chỉ ăn mặc mỏng manh, nghĩ hắn dường như rất lạnh, thế nhưng ngồi vào trong lòng Triệu Phổ thì liền giật mình. Người Triệu Phổ nóng quá, giống như một cái hỏa lò ấm áp dễ chịu, còn có bàn tay to nắm lấy tay mình, thật lớn thật ấm áp. Tiểu Tứ Tử nghĩ đến bàn tay của Công Tôn bình thường cũng lạnh, bèn nhỏ giọng hỏi, “Cửu Cửu sao trên người ngươi nóng như vậy?”

Triệu Phổ vốn không sợ lạnh, dù sao cũng là tuổi trẻ khí thịnh tinh lực dư thừa cộng thêm nội lực thâm hậu. Bất quá ngày hôm nay đặc biệt nóng là bởi vì vừa xem thứ tranh vẽ kia, không chút xấu hổ nói, “À, máu ta nóng.”

“Máu nóng?” Tiểu Tứ Tử hơi khó hiểu, thầm nhủ, đây là bệnh gì vậy ta.

Đang nói chuyện, Triệu Phổ thấy trên đầu có vật gì nhoáng lên, là hướng về phía Tiểu Tứ Tử, vươn tay chụp thì thấy là một gói giấy dầu. Triệu Phổ vừa thấy là Tử Ảnh ném tới, trong lòng khó hiểu bèn mở ra nhìn, bên trong là mấy cái bánh bao hấp nho nhỏ, nghĩ đến Tiểu Tứ Tử vừa rồi chưa kịp ăn no liền đưa cho bé, “Tiểu Tứ Tử, ăn một chút.”

Tiểu Tứ Tử liếc nhìn, giật mình hỏi, “Bánh bao tại sao lại rơi từ trên trời xuống?”

~

Trên nóc nhà, Tử Ảnh lăn qua lăn lại bên cạnh Giả Ảnh, “Trời ơi… Đứa nhỏ này thật là đáng yêu mà.”

Giả Ảnh đẩy hắn, “Ngươi kích động cái gì, thích thì tìm người sinh một đứa.”

“Hm… Sinh ra lỡ như không khả ái như vậy thì làm sao bây giờ.” Tử Ảnh từ trước đến nay không có năng lực chống đỡ với những vật nho nhỏ đáng yêu, liếc mắt thấy Tiểu Tứ Tử liền thích đến nỗi muốn cướp làm của riêng mang đi chơi đùa.

~

“Khụ khụ… Là một bằng hữu của ta mua cho.” Triệu Phổ chỉ chỉ trên nóc nhà, “Hắn thấy ngươi khả ái nên ném qua cho ngươi.”

“Trên nóc nhà có bằng hữu của Cửu Cửu?” Tiểu Tứ Tử hiếu kỳ ngẩng đầu thì thấy Giả Ảnh và Tử Ảnh ló đầu ra, vẫy tay với bé, xem như chào hỏi.

Tiểu Tứ Tử chớp chớp mắt, cũng cười tít mắt chào lại bọn họ, Tử Ảnh đã định bổ nhào xuống nhưng bị Giả Ảnh chặn ngang kéo về, đành phải tiếp tục lăn lộn trên nóc.

“Cửu Cửu, ngươi cũng ăn.” Tiểu Tứ Tử đút một cái bánh bao hấp vào miệng Triệu Phổ, muốn đi xuống nhưng Triệu Phổ nói, “Ngồi một lát nữa đi, ăn xong rồi hãy trở lại.”

“Dạ…” Tiểu Tứ Tử do dự một chút, bé cũng muốn ngồi lại với Triệu Phổ một hồi, bởi vì còn có chuyện chưa nói, nhưng cũng muốn mang bánh bao vào cho Công Tôn ăn… Phụ thân còn chưa ăn mà, phải tranh thủ lúc còn nóng.

Triệu Phổ liếc mắt liền nhìn ra tâm sự của bé, bèn nói, “Ngươi ăn trước đi, ta nhờ bằng hữu mua thêm cho phụ thân ngươi.” Hắn vừa dứt lời, Tử Ảnh liền bay đi mua bánh bao.

“Dạ.” Tiểu Tứ Tử gật đầu, tiếp tục ngồi trên đùi Triệu Phổ, lấy ra một cái bánh bao ăn, nhỏ giọng nói, “Ừm, Cửu Cửu.”

“Hả?” Đừng thấy Triệu Phổ là một kẻ thô lỗ, nhưng trong thô lỗ lại có tinh tế, sớm đã nhìn ra Tiểu Tứ Tử có chuyện muốn nói với hắn, cười hỏi, “Muốn nói cái gì?”

“Cửu Cửu đi kinh thành, có thể cùng đi với chúng ta không nha?” Tiểu Tứ Tử nhỏ giọng hỏi.

Triệu Phổ nhướng mi một cái, “Vì sao?” Trong lòng lại nói, rất là hợp ý ta nha, hài nhi ngoan!

Tiểu Tứ Tử nhỏ giọng nói, “Chúng ta dọc dường đi, gặp phải không ít phiền phức, phụ thân chiếu cố con rất vất vả… Bây giờ còn bị thương, nếu lại gặp phải người xấu như vậy, sợ không có ai bảo hộ phụ thân.”

Triệu Phổ nở nụ cười, thầm nhủ, đừng xem tiểu tử này vừa ngốc vừa nói chậm, đầu óc kỳ thực dùng tốt hơn con mọt sách kia, biết tìm người hỗ trợ, liền thở dài, “Tiểu Tứ Tử, đi cùng với các ngươi thì không thành vấn đề, nhưng phụ thân ngươi không thích ta, ngươi cũng thấy rồi đó, lúc thì nói ta là lưu manh, lúc lại dùng gối đầu ném ta.”

“Phụ thân đối với rất nhiều người đều như vậy.” Tiểu Tứ Tử nhỏ giọng nói, “Trước đây khi chúng ta còn ở trong thôn, luôn có vài người đến quấy rầy chúng ta, bởi vì phụ thân đẹp… Cho nên phụ thân vì không muốn bị người khác khi dễ, nên lúc bình thường rất hung hãn cảnh giác.”

Triệu Phổ nhướng nhướng mi, “Chỉ có hai người các ngươi đơn độc sống cùng nhau? Không có ai khác sống cùng sao?”

“Dạ.” Tiểu Tứ Tử lắc lư lắc lư hai chân nhỏ, “Tiểu Tứ Tử không thích sống cùng quá nhiều người.”

“Vì sao?” Triệu Phổ khó hiểu, “Nhiều người không phải náo nhiệt sao?”

Tiểu Tứ Tử mếu máo, “Trước đây khi cùng phụ thân ở tại nhà cũ, con nói chuyện chậm, các ca ca lại khi dễ con. Bọn họ đều chê con ngốc, phụ thân cũng thường cãi nhau với họ hàng… Sau đó, lúc gia gia mất, phụ thân liền dẫn con dọn ra ngoài ở.”

“Nga…” Triệu Phổ thật ra cũng có thể lý giải vì sao Công Tôn lúc nào cũng giống một con nhím, thấy Tiểu Tứ Tử có vẻ rất lo lắng bèn nói, “Yên tâm đi Tiểu Tứ Tử, lần này phụ thân ngươi bị thương ít nhiều cũng là do ta sai, ngày mai ta chuẩn bị một chiếc xe ngựa đưa các ngươi đến Khai Phong, ngươi xem có được hay không?”

“Thật sao?” Tiểu Tứ Tử kinh hỉ, quả nhiên Cửu Cửu là người tốt!

Triệu Phổ gật đầu cười, “Bất quá… Ngươi cũng để ý phụ thân ngươi một chút, hắn còn mắng thì ta khó mà làm được.”

“Dạ.” Tiểu Tứ Tử đáp ứng, “Phụ thân sẽ