The Soda Pop
Đừng Để Sói Ăn Thịt

Đừng Để Sói Ăn Thịt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322250

Bình chọn: 9.5.00/10/225 lượt.

tôi. Như bất ngờ trước sự xuất hiện của tôi, An Kì quát lên:

- Anh cho cả thư kí đi cùng sao?

Tường Quân dùng ánh mắt để cười. Rồi khoác vai An Kì như dỗ dành cô ta:

- Một chân sai vặt kiểu này thì cũng đáng mà.

Cái gì? Tôi là chân sai vặt của anh ta hả? Không được, nhất

định là anh ta đang trêu chọc tôi. Nếu tôi mà tức giận thì anh

ta sẽ đắc ý cho mà xem. Phải nhịn.

- Vậy cô lấy cho tôi một nước dưa hấu.

An Kì đưa tay ra nói với tôi. Cái chết mẹ gì vậy? Tôi nhếch môi khinh khỉnh hất mặt về phía cô ta:

- Tôi không phải thư kí của cô.

Như bị hớ, An Kì đứng phắt dậy tức giận quát lên làm tất cả quay ra nhìn:

- Cô...cô là cái gì vậy?

Hỏi ngu chưa kìa! Tôi tất nhiên là người giống cô ta rồi.

- Cô là gì thì tôi là vậy.

- Cô...- Rồi An Kì quay sang Tường Quân nũng nịu - Anh Quân...

Vũ Phong vỗ đùi cái đét rồi ha hả. Phấn khích thế sao?

- Người đẹp dám cãi lời tiểu thư An Kì kìa.

Tường Quân mỉm cười lãnh đạm rồi vuốt ve mái tóc của An Kì:

- Vậy chúng ta uống chung.

Ý kiến này thật tuyệt vời. Nhìn An kì đỏ mặt e thẹn thế kia

là tôi biết cô ta nở hoa trong lòng rồi. Nở tiếp đi hỡi đám hoa cứt lợn mà tôi gieo trồng.

Tường Quân với tay lấy một cái ống hút ở cốc bên cạnh rồi

nâng lên. Tôi chăm chú theo dõi như xem Tây Du Kí - bộ phim hay

nhất mọi thời đại của tôi. An Kì và tên biến thái kia ngậm

mồm vào ống hút và...

Phụt!!

Phụt!!

Nước trong miệng bắn ra như phun máu trong phim chưởng. Đẹp mắt

quá. Tôi thích cảnh này rồi đấy. Rồi tôi giả vờ nằm xuống

ghế ngủ. Lúc sau có người vỗ nhẹ vào mặt tôi, chắc là An Kì

rồi:

- Này, dậy mau đồ chết tiệt!!

Tôi giả vờ ngái ngủ mở từ từ mắt nói ngây thơ:

- Sao thế?

An Kì đặt cốc nước cam trước mặt tôi gằn giọng nói:

- Nước cam của cô cần đổi tên là nước cam muối.

- Ồ!! - Tôi vẫn giả vờ.

An Kì tức quá không chịu được liền xổ một tràng ra, nước bọt bắn tung tóe vào mặt tôi khiến tôi tỉnh cả ngủ:

- Cô làm ăn như thế à? Muốn bị đuổi việc sao? Tường Quân mà bị ngộ độc thì cô có yên được không?

Làm ơn đi, tôi đã có lần uống nguyên cốc bò húc có pha tí

comfor của ông anh trai yêu quý của tôi rồi đấy. Thế này đã

nhằm nhò gì.

- Ồ!! - Tôi không giả vờ thì tôi không chịu được.

An Kì sắp hộc máu rồi kìa. Vui quá đi.

- Cô...

Tôi mỉm cười:

- Vậy chắc tiểu thư An Kì phải pha ngon lắm. Cô pha cho tổng giám đốc đi.

Tường Quân lại nhìn về phía tôi mỉm cười đầy hưng phấn. Tôi

ước mình có sức mạnh của siêu nhân để nhổ hàm răng trắng bóng kia ra cho đám trẻ con gần nhà tôi chơi đồ hàng.

Tường Quân đưa tôi về nhà thì

trời đã chập choạng tối. Hôm nay anh ta không dám giở trò với

tôi vì có An Kì trên xe. Lần đầu tiên tôi thấy cảm kích vì sự

có mặt của cô ta.

Vừa bước vào đến cổng thì tôi đã lãnh trọn một cú đá của

thái hậu - mẹ tôi. Tôi ngã lăn đùng ra đất rên rỉ. Mẹ tôi tay

chống nạnh nói:

- Khai mau, khai mau. Còn đào được mỏ vàng nào rồi?

Tôi nói trong tiếng rên:

- Làm gì có mỏ vàng nào. Chỉ có mỏ chì thôi.

Mẹ tôi tiếp tục tấn công và tôi đã biết phòng thủ. Các bạn

biết đấy, mẹ tôi rất thích xem phim chưởng. Bà nói thể loại

phim này có thể dùng trong việc giáo dục con cái. Có khổ tôi

không cơ chứ?

- Con ranh này! Mày dám dối cả mẹ sao? Muốn chết phải không?

Tôi có thể nhìn thấy ánh mắt đắc ý cảu ông anh nơi cửa nhà.

Chắc chắn là ông đã nói về cái vụ sáng nay rồi. Ôi!! Anh trai, em sẽ cho anh một món quà bất ngờ sàu khi đối phó xong với

mẹ để anh ngủ ngon hơn.

- Mẹ! Không có thật mà. Mẹ có đánh chết con thì con cũng trả lời như thế thôi.

Mẹ tôi thu lại tay chân. Bà nhìn tôi nói:

- Vậy sao? Lamborghini đẹp trai của con..

.

- Anh ta là sếp của con mà.

Rồi như phát hiện được điều lí thú mẹ tôi lại phấn khích đến cực độ. Tôi phải tránh xa mẹ tôi ra 5m mới được.

- Có cơ hội, có cơ hội. Tiếp tục bám riết lấy anh ta.

Tôi tí nữa thì phun cả đại tràng ra ngoài. Bảo tôi theo đuối

cái đồ biến thái ấy thì tôi yêu cái thằng thiểu năng ở khu tôi còn hơn. Mẹ già của tôi nêu ý tưởng cho tôi kìa. Trong đầu tôi

nghĩ một kiểu nhưng ngoài miệng thì cười trừ:

- Vâng vâng!! Xin nghe lời thái hậu.

Rồi không đợi mẹ tôi kịp nói gì thêm tôi lao thẳng vào nhà tìm anh trai tính sổ. A! hôm nay vận động chân tay nhiều quá. Ngày

mai đi làm lại mệt mỏi rồi. Khi tôi đang chăm chú xếp lại

đống tài liệu thì có tiếng gõ cửa phòng. Tường Quân mắt vẫn

nhìn màn hình máy tính nói:

- Mời vào!.

Các bạn có tưởng tượng