
m xong a! Càng nghĩ càng không lo lắng, tôi nhịn không được mở lớn mắt, khóe miệng cong lên mỉm cười.
Trên đường trở về người lái xe là bạn anh, Lí Minh Ngôn nói anh có việc một chút. Phần sau của chuyến
hành trình tôi thấy anh không hề nhàn hạ, điện thoại liên tục reo, đều
là nhưng chuyện có vẻ quan trọng. Vất vả lắm mới thấy có chút rảnh rỗi
tôi vội vàng nói “Anh bận rộn như vậy mà vẫn dành thời gian đi đón em, vậy khi nào cho em có cơ hội mời khách để tỏ lòng biết ơn a!” Anh cười cười nói “Không cần, không cần khách khí.” Tôi….. chìm vào yên lặng…..
Khách khí cái đầu anh ấy! Đây là đang tạo cơ hội a!
Khi xe đi vào thành phố điện
thoại của Lí Minh Ngôn càng dày đặc. Tôi nhìn bộ dạng nghiêm túc khi nói chuyện điện thoại của anh, một cái gật đầu, nhíu mi hay mỉm cười đều
rất thuận mắt.
Lí Minh Ngôn xuống xe trước
một toa nhà lớn, anh nói là có việc gấp cần giải quyết ngay lập tức, anh còn cẩn thận dặn bạn anh đưa chúng tôi về nhà, sau đó phất tay rời đi.
Nhìn thân ảnh cao gầy của anh bước đi lòng tôi bỗng nhiên mềm ra, có
chút cảm động, có chút thương yêu, còn có chút gì đó hơi buồn buồn….
Người đàn ông bận rộn như vậy, đêm hai giờ mới được ngủ, sáng nay lại dậy sớm ra sân bay đón người,
điều này khiến cho tôi suy nghĩ.
Thành phố của chúng tôi là một thành phố nhỏ, gần đến tết nên bên ngoài người cũng đông hơn bình
thường vài phần. Trên đường ồn ào nhốn nháo, rất náo nhiệt, có điều mỗi
lần nhìn thấy đôi yêu nhau nào đi qua tại sao trong đầu tôi lại truyền
đến hình ảnh tôi cùng Lí Minh Ngôn dắt tay nhau diễn trò tình yêu lại
khiến mọi người kinh sợ a!
Cả người tôi đang bị thiêu đốt bởi suy nghĩ. Không biết người mẹ thích buôn chuyện của tôi từ đâu bay ra, ý nhị nói “Ăn…. Béo như con heo còn muốn ăn…….. Mau giảm cân đi……..” Không biết sao lời nói lọt vào tai tôi lại thành “Lí Minh ngôn còn không có hẹn con….. Ăn như heo…. Có người coi trong con mới lạ đấy…..”
Tôi máy móc hét rống lên “Con là con heo vui vẻ! Cũng không thấy có gì không tốt a? Con còn không
biết sống hay không! Mẹ làm chuyện khác không liên quan đến con không
được a!”
Người mẹ này cũng quan tâm quá đi, trong lòng đã ầm ĩ lắm rồi, còn có thể lần lượt cứa dao vào vết sẹo còn chưa lành sao, sợ con không biết được người ta không quan tâm con
sao.
Người ta không quan tâm thì
muốn tôi làm thế nào bây giờ? Tôi không thể biến khuôn mặt mình thành
thần tiên cùng dáng người ma mị, đây là bị kịch của tôi a.
Liên tục mấy ngày không có
chút tin tức, tôi đối với Lí Minh Ngôn đã hết hi vọng hoàn toàn. Đúng
vậy, cái loại đàn ông anh tuấn nhiều tiền như thế sao có thể coi trọng
một người so với những người con gái bình thường khác còn có phần béo
hơn đâu?
Sự thật đúng là một màn máu chó.
Sự thật rõ ràng đã đạp đổ mộng phim truyền hình.
…………..
Cuối đông, những ngày này tuyết vẫn rơi, không khí se se lạnh thổi đến. Dù sao cũng chẳng có hẹn với ai, tôi đem vùi thân hình to mọng của mình trong áo lông to lớn. Phong độ cái rắm,
ấm áp vẫn là tốt nhất. Chần chừ đứng trước cửa một hiệu thuốc, rồi lại
bừng bừng khí thế, vọt chạy về phía chiếc cân leo lên, không thể tin
được, một trăm hai mươi cân. Bị dọa đến thần sắc biến mất, tôi hoàn toàn thất vọng. {hana: ở đây trung quốc 2kg = 1kg của mình, chính vì thế mỗ nữ của chúng ta chỉ nặng có “60kg” thôi. Haha}
Hôm nay trong khi đang cùng chị em tốt
đi KTV gào thét dọa người thì điện thoại đột nhiên vang lên, lấy ra mới
thấy, chính là Lí Minh Ngôn!
Chỉ dùng hai ba bước tôi đã vọt tới ngoài cửa nhận điện thoại.
Anh nói. “Đang làm gì thế?”
Tôi nói, “Cùng bạn học đi KTV ạ.”
Anh nói, “Đi xem phim không?”
Đây…. Anh, anh hẹn tôi? Anh đang hẹn tôi? Anh thật sự đang hẹn gặp tôi a!
Tôi hưng phấn trả lời, “Xem phim ạ, được ạ! Có điều… chúng ta để hôm nào đi? Hiện tại em đang cùng bạn học đi KTV.”
Còn một nguyên nhân khác, hình tượng hiện tại của tôi thật thảm hại, cả người nhìn không khác gì con gấu bắc cực!
“A, để sau vậy.” Điện thoại bị ngắt.
Tới mười phút sau khi điện thoại bị ngắt tôi mới phát hiện thì ra điện thoại đã bị cúp. Trời đất chứng giám, tôi sao lại muốn từ chối lời hẹn của anh chứ, chẳng qua…. Ai!
Trong lòng tôi thầm nghĩ, Lí Minh Ngôn
hẹn tôi đi xem phim có nghĩa là đối với anh tôi cũng có chút ý nghĩa đi? Đúng vậy đi? Chắc chắn là vậy. {hana: mỗ nữ đầu óc có vấn đề, hỏi tu từ rùi tự trả lời… ách}
Tối hôm nay, tôi nằm trên giường trằn
trọc qua lại, trong đầu óc chỉ toàn về Lí Minh Ngôn, anh dáng người cao
ngất đứng dưới ánh mặt trời, khuôn mặt anh tuấn nhưng mang một chút mệt
mỏi, trong đáy mắt mang theo ý cười.. tôi thật sự rất muốn gặp lại anh!
Anh có ý hẹn tôi, vậy tôi cũng có thể chủ động hẹn anh đi.
Tôi cầm điện thoại trong tay, tay run run ấn một loạt ký tự tin nhắn: mai anh rảnh không? Em muốn đặt anh trước.
Tin nhắn được gửi đi lúc chín giờ, tôi
ngồi đợi đến gần sáng mới đi ngủ, sáng sớm hôm sau, sau khi rửa mặt chải đầu, chuẩn bị trang phục tươm tất, lại bắt đầu chờ, chờ đến giữa trưa,
trong lúc đó cũng từ chối hết tất cả các cuộc hẹn nhưng cũng kh