
g giấy trắng đồng dạng đi theo
tôi, hơn nữa còn là chính mình yêu nữ nhân đến xương cốt, nàng dù cho là qua 2 lần tình, tôi cũng là nguyện ý .” Giang Tu Nhân nói xong, một hồi ác hàn, cái lời kịch này, mình cũng cảm thấy chua xót.
Tịch Hi đột nhiên cảm thấy nam nhân ngồi ở đối diện chính là Châu Tinh Trì trang tình thánh.
Lâm Miểu cùng Tiểu Thuần tiến đến, vài người cận vệ ở chung quanh
Tiểu Thuần ngừa cô ấy bị người đụng vào. Tịch Hi thấy được nói: “Muội
muội của anh thực thành viên kim cương của Tống gia .”
Giang Tu Nhân đứng lên, kéo ghế ra cho Lâm Miểu cùng Tiểu Thuần. Tiểu Thuần ngồi xuống đã nói: “Tịch Hi, cô thực có khả năng quan sát, mời
chúng tôi ở trong này, vốn hôm nay chúng tôi chính là đến nơi đây ăn
tùng lộ .”
Trong nội tâm Giang Tu Nhân cười thầm, cô muội muội này thật là hung ác quá, còn muốn như vậy làm thịt Tịch Hi một bữa.
Tịch Hi trả lời ngay: “Nhưng tôi mời không nổi, hay là xin mời Tiểu
Thuần. Cạc cạc cạc.” Tiểu Thuần cảm thấy thanh âm này thật sự chói tai,
tức thì nói ra: “Kỳ thật tùng lộ dạy chính là thiên thời, địa lợi, nhân
hòa, tôi xem chúng ta vẫn là hôm nào a.” Ý tứ chính là Tịch Hi cô còn
chưa đủ tư cách làm cho Tiểu Thuần nàng mời khách.
Một cuộc điện thoại cứu Tịch Hi, cô có thể thành công đào thoát ‘ ma trảo ’ của Tiểu Thuần.
Giang Tu Nhân nói: “Các người tin hay không, đêm nay cô ta nhất định
sẽ hẹn Lâm Miểu . Bởi vì đêm nay anh muốn mời vài đồng nghiệp ở bộ công
an ăn cơm. Hơn nữa cô ta nhất định chính là nói thay thế anh phụng bồi
cùng em.”
Tiểu Thuần không cách nào tin: “Không thể nào, em đều rõ ràng như vậy, cô ta còn không hết hy vọng? !”
“Lại xem cái này a.”
Quả nhiên, Tịch Hi điện thoại đến đây: “Miểu Miểu sao? Tôi là Tịch
Hi, đêm nay tôi mời cô ăn cơm đi, A Nhân đêm nay không rảnh.” Tịch Hi
nghe được thanh âm Tiểu Thuần hỏi cô là ai, có thể cướp đoạt điện thoại
a, chỉ chốc lát truyền đến thanh âm Tiểu Thuần: “Tịch Hi, cô đừng suốt
ngày a ha với anh của tôi, ca ca tôi, chị dâu không biết, chẳng lẽ tôi
còn không biết cô sao?” Tịch Hi còn chưa kịp làm ra phản ứng, sau đó lại là một hồi thanh âm cướp đoạt điện thoại: “Tịch Hi, thực xin lỗi, tôi
đối với cô, thật sự không có gì nói. Cô cùng chồng tôi là bằng hữu, cũng không thấy chúng ta cũng muốn là bằng hữu, hơn nữa cô làm cái gì, lòng
dạ chúng ta đều biết rõ, tôi cúp đây.” Điện thoại chặt đứt. Tịch Hi
nghĩ, cái này xem như cái đó vừa ra nha?
Lâm Miểu trực tiếp đem số điện thoại Tịch Hi thiết lập thành phương
thức mới người bị cự tuyệt qua lại gọi đến. Một lát sau, quả nhiên Tịch
Hi không chết tâm lại gọi qua, lần này cô có thể nghe được rõ ràng trong loa truyền đến ‘điện thoại ngài gọi bị cự tuyệt ’, thanh âm máy móc
ngọt ngào đối Tịch Hi mà nói là sự châm chọc vô cùng .
Lâm Miểu cùng Tần Viên mang theo nhi tử mập mạp của cô ở trong vườn
thú, nhìn thấy tốp năm tốp ba cận vệ đi ở chung quanh của bọn họ, Lâm
Miểu đại khái nhìn nhìn, sợ là có hơn 10 người. Lâm Miểu lè lưỡi: “Tần
Viên, trận chiến này của nhà cậu đủ dọa người rồi.”
Tần Viên ngại ngùng nói: “Lâm Miểu, thực xin lỗi. Làm cho cậu không
được tự nhiên . Nhưng những người này đối với Lục gia mà nói rất quan
trọng, mình lúc năm 17 tuổi bị bắt cóc qua.” Lâm Miểu chấn động: “Trói,
bắt cóc? Cậu là nói bắt cóc sao?” Tần Viên gật đầu: ” Lục Phong cứu được mình.”
Nhi tử mập mạp của Tần Viên, Tần Viên cho cậu bé bước đi, cậu bé
không phải không đi, ở đó đại náo khóc lớn. Cậu bé dùng giọng trẻ con
non nớt lên án mẹ: “Con muốn nói cho bà nội, mẹ lại muốn con giảm béo!”
” Tại sao bước đi là giảm béo? ! Tiểu bại hoại, mẹ xem lần này ai tới cứu con? ! Con xem con béo như vậy, mẹ đều ôm con không được.”
“Con đây về nhà, con không muốn ở chỗ này. Trong lúc này không có nai chín màu, không có chim công, ô ô, con muốn trở lại Hồ Châu, con muốn
trở lại nhà lớn!”
Lâm Miểu một hồi ác hàn, nhưng là cuối cùng nghe hiểu : “Con, nhà của con có nai chín màu? !” Lâm Miểu nuốt nước bọt một chút.
Lục Gia Minh tiểu bằng hữu ngừng khóc, nước mắt trong suốt trên mặt
cậu bé nói cho Lâm Miểu: “Tỷ tỷ, nhà của ta có 2 con, đưa 2 con cho vườn bách thú, ở nhà của ta dưới chân núi, ở tại trong phòng thủy tinh xinh
đẹp. Ba ba nói muốn làm cho mọi người ở toàn bộ Hồ Châu có thể nhìn
thấy.”
“Núi nhà của con? ! Nhà của con còn có núi? !”
Lục Gia Minh tiểu bằng hữu quyết định không trả lời vấn đề ngu xuẩn
này của Lâm Miểu. Cậu bé chạy đến chỗ một cận vệ, vươn tay: “Dũng thúc
thúc. . . . . .” Phương Dũng đem cậu bé giơ lên: “Chúng ta đi xem Gấu
Mèo đại hiệp.” (gấu trúc)
Lâm Miểu giờ mới biết, nguyên lai Tần Viên là điêu khắc vô cùng nổi
danh, tác phẩm của nàng còn bị bảo tàng Paris cất giữ. Tính cách Tần
Viên so với nàng còn muốn trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhưng nếu như có
thể đi vào lòng của cô ấy, cô ấy sẽ trở nên nhiệt tình. Tỷ như hiện tại, Lâm Miểu liền hô to chịu không nổi.
Bị Lục Gia Minh khiến cho Lâm Miểu mỏi mệt không chịu nổi khi về đến
nhà, Giang Tu Nhân đang ngủ trên giường ngủ quen thuộc, Lâm Miểu đến
phòng tắm tắm rửa, lúc đi r