XtGem Forum catalog
Dường Như Em Đã Yêu

Dường Như Em Đã Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321662

Bình chọn: 8.00/10/166 lượt.

y Lâm là người nói ra câu ấy, có lẽ, San sẽ vui thật sự. Nhưng, chỉ tiếc đó không phải Lâm, người con trai mà San vẫn thầm thương thầm nhớ.

“Lâm à, em thích anh lắm, anh có biết không?”

********************************

San vẫn đến hội tình nguyện như bình thường, San vẫn gặp Lâm. Cho dù trong sâu thẳm trái tim cô vẫn đập nhanh khi Lâm bước tới gần. Công việc khiến cho cô và Lâm có cơ hội gần nhau thêm.

- Em chưa về à? Mình đi ăn tối nhé, được không.

- À, vâng, được ạ. San hơi lúng túng về lời đề nghị bất ngờ của Lâm.

San chọn quán ăn mà cả hai sẽ đi. Một quán ăn nhỏ và dân dã trong một hẻm vắng. Món ăn ở đây không quá cầu kì và khách hàng ở đây toàn người quen và bình dân.

- Lần đầu tiên anh đến những chỗ như thế này à?

- Cũng không hẳn thế, chỉ là không thường xuyên thôi.

- Em thấy lạ đấy, một người như anh, cẩn thận đến từng chi tiết nhỏ, thích lui tới những chỗ yên tĩnh và sang trọng, mà lại đến hội tình nguyện để chăm sóc cho đám trẻ, thấy vô lí làm sao ấy. San nói thẳng suy nghĩ của mình.

- Ban đầu anh cũng thấy khó thích nghi, nhưng bởi vì thế đã tạo nên hai mặt cuộc sống và điều đó cũng khá thú vị.

- Có còn lí do nào khác không?

- Anh muốn bù đắp những gì anh chưa làm được trước kia thôi, em còn nhớ đấy, anh vẫn thôi không day dứt về em gái mình.

- Em thật sự rất tiếc.

Lần đầu tiên San nói thẳng những gì mà cô vẫn nghĩ về Lâm, chẳng hề có một sự ngại ngùng, San chia sẻ và nói chuyện như một người bạn chân thành. Cho dù đi bên anh, trái tim cô vẫn đập thật mạnh không ngừng.

“Anh rất thích đi với em, lần sau chúng ta có thể gặp nhau và đến những nơi hay ho và ngon miệng như thế này nữa không em?”

“Tất nhiên rồi, nếu như anh có thời gian và thích thật sự”

Có vẻ như đã có một sự cởi mở và gần gũi hơn giữa Lâm và San. Cho đến khi về nhà rồi, San nghĩ lại và chẳng thể ngờ rằng hôm nay người con trai mà cô vẫn thầm thương nhớ lại ở bên cô thật gần. San hạnh phúc đến mức cô chẳng thể nào ngủ được và dường như trong cô lại có những tia hi vọng nhen nhóm.

Cô nghĩ đến những gì Rượu Vang nói, có lẽ cô chẳng nên ngại ngần hay tự ti về bản thân nữa bởi có một điều chắc chắn rằng, cô cũng nổi bật và cũng là một người con gái đặc biệt.

“Mình sẽ cố gắng để nắm lấy tình yêu của mình” San quả quyết. Cô tin rằng đó là những tín hiệu thật khả quan để cô từng bước một chiếm được tình cảm của Lâm.

……………………

……………………

Những kì thi cuối năm thật căng thẳng, San bù đầu với sách và vở. Cho dù được ở nhà ôn tập nhưng San còn thấy tệ hại hơn bởi mọi thứ rối tung và làm cho cuộc sống thật khó chịu làm sao.San phải cố nhồi nhét vào đầu những thứ chẳng mấy thú vị, những con số khô khốc và những đêm dài bất tận mệt mỏi với café.

San vẫn cố gắng dành ngày cuối tuần để đến với những đứa trẻ và quan trọng là gặp Lâm. Cho dù San cũng cảm thấy mình hơi lợi dụng việc đến đây cho lí do cá nhân, nhưng rõ ràng rằng cô vẫn làm tốt mọi thứ chứ chẳng hề sao nhẵng. Chỉ là thỉng thoảng liếc mắt về phía Lâm và ngắm đôi mắt nâu và khuôn mặt tuấn tú kia mà thôi.

Dạo này San rất hay đi cùng với Lâm, đôi khi là lang thang trầm tư trên những con đường, dừng chân nghỉ ngơi ở một chỗ và im lặng nhìn ngắm mọi thứ đang chuyển động.

Hôm nay cũng là một ngày như thế. San đi bên Lâm, hai người đi bên nhau, im lặng, cô không hề biết anh đang nghĩ gì. Nhưng đối với San, điều ấy chẳng mấy quan trọng.

Lâm đưa San về, bất chợt anh kéo cô lại thật gần.

“San à, em biết không, đi bên em lúc nào anh cũng có cảm giác thật an toàn và bình yên” Thật nhẹ nhàng, Lâm nắm lấy tay cô và thật nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn.

“Cảm ơn em gái!” Giọng Lâm thì thầm bên San thật gần, thật gần.

Trái tim San như tê cứng lại, nó dường như không đập nữa, không gian và mọi thứ có cảm giác như đang lắng lại. San ước sao cô có thể giữ mãi được giây phút này để thời gian thôi không trôi nữa.

Bóng Lâm khuất dần và San cứ đứng mãi như thế. Cô hạnh phúc, chỉ muốn hét lên thật to cho cả thế giới biết điều ấy.

************************************

San về nhà, chẳng thể nào quên nụ hôn ấy.

Nhưng rồi cũng không thấy Lâm liên lạc cho cô.

Có thể anh đã quên nụ hôn ấy nhưng với San đó là một điều kì diệu mà San đã mong chờ lâu lắm rồi.

……………..

Mai Chi hẹn gặp San. Cô hơi bất ngờ về cuộc gặp mặt này. Nhưng San cũng đoán trước được những gì Mai Chi định nói với cô.

- Đừng gặp anh Lâm nữa.

- Tại sao?

- Vì tôi ghét như thế !

- Cô có biết rằng cô thật ích kỉ không?

- Tôi có quyền ích kỉ vì tôi yêu anh ấy, còn cô, đừng có chen ngang vì hãy nhớ tôi mới thật sự là người phù hợp với anh Lâm…về mọi thứ…

San cười, tự dưng nhớ đến nụ hôn lên trán của Lâm, có thể nó không là gì đối với người khác, nhưng thật sự, San tin vào nụ hôn ấy.

Không hiểu khuôn mặt San có biểu lộ ra điều gì đó không, nhưng có vẻ như Mai Chi cũng lờ mờ nhận ra và đoán được điều ấy. Cô ta tức giận đứng dậy trước. Có vẻ như San vừa chính thức tuyên chiến.

Sinh nhật Lâm, San đã vui sướng đến phát điên khi cô được Lâm mời. San cười toe toét, líu la líu lô như một đứa trẻ. San nghĩ xem sẽ tặng quà gì