
m một ngàn lượng bạc ! Tịch Tích Chi mới
không hào phóng như vậy , chịu pãng phí ! nàng giơ chân đạp lên An Hoằng Hàn một cước .
Nếu là bình thường thì cho Tịch Tích Chi mười lá gan nàng không dám làm
thế . Nhưng lúc này không giống trước . Dưới sự hấp dẫn của ba vạn hai , cho dù bị An Hoằng Hàn đánh một trận nàng cũng phải đạp .
Hắn từ từ quay đầu qua , khóe môi nhếch lên thành nụ cười không rõ ý tứ , nhìn thẳng vào hành động xù lông của tiểu hài tử nào đó .
Lòng Tịch Tích Chi thầm lộp bộp , chỉ sợ hắn tức giận , muốn cái mạng
nhỉ của nàng tại chỗ , rụt cổ một cái , tự nhủ , đừng nhìn ánh mắt như
vậy nhìn chằm chằm ta .
Đông Phương Vưu Dục chú ý tới hành động của hai người , hơi thở dài một hơi .
Chén canh này thật đúng là làm khó hắn . Hắn đã ăn rất nhiều sơn hào hải vị , có kiến giải nhất định với món ăn , nhưng mấy trận trước cũng hơn
phân nửa là nhờ vận may thôi .
Người chủ trì đứng trên đài , hơn nữa còn có rất nhiều người nhìn chằm
chằm , An Hoằng hàn không tiện nói quá nhiều . Hắn kề sát lại Tịch Tích
Chi , đứng bên cạnh nàng , khẽ nói một câu ,” Nếu nàng muốn thắng , phải đồng ý một điều kiện của trẫm .”
Khỏi phải nói một điều kiện , mười điều kiện , trăm điều kiện Tịch Tích Chi cũng bằng lòng !
Nàng quơ cái đầu nhỏ , gật đầu .
“ Điều kiện vẫn là hôn trẫm , là hôn môi … “
Nếu nàng vẫn không rõ cái gì gọi là phúc hắc thêm vô sỉ , vậy vẻ mặt lúc này của An Hoằng Hàn chính là đưa hai người từ diễn kịch ra đời thật .
Bất kể là thắng hay thua thì Tịch Tích Chi đã sớm nhảy vào bẫy của một con sói xám lớn nào đó rồi …
“ Nghĩ rõ ràng chưa ? Nếu nàng muốn thua vậy trẫm sẽ viết đáp án ra ngay lập tức .” An hoằng Hàn nói rất thờ ơ nhưng lại uy hiếp Tịch Tích Chi
khắp nơi !
Nàng hận không thể nhào lên đồng quy vu tận với hắn . Mà hành động thực tế lại là khẽ kéo tay áo rộng của hắn , gật đầu với hắn .
Hảo hán không chịu thiệt trước mắt , dù sao cũng phải hôn , không bằng kiếm nhiều bạc về , bù đắp chỗ trống trong lòng nàng .
An Hoằng Hàn vô cùng hài lòng , nụ cười nơi khóe môi sâu hơn ,” Vậy này
mau nghĩ ra đáp án chút đi . Trẫm đồng ý để nàng thắng chứ không có
nghĩa Đông Phương Vưu Dục bằng lòng .” Ánh mắt hắn chuyển sang hướng
Đông Phương Vưu Dục . Lúc này hắn ta vẫn đang nếm canh .
Động tác của hắn rất ưu nhã , mặc hoa bào , lộ ra khí thế cao quý thuộc về hoàng gia .
Có lẽ là phát hiện có người nhìn hắn cho nên hắn ngước lên , vừa hay nhìn thấy ánh amwst của An Hoằng Hàn .
Còn một đối thủ mạnh mẽ như vậy , Tịch Tích Chi không dám lơ là chút nào . Nàng nâng đủ mười phần tinh thần , bưng chén lên lần nữa , tinh tế
nếm một miếng .
Vẫn là mùi vị thấm vào lòng người , nàng không nhịn được mà cảm thán .
Một cảm giác như gió mát thổi qua , chảy khắp toàn thân khiến nàng hết sức thoải mái .
Cũng vào lúc này , gần như nàng biết một chút về nguyên liệu làm ra chén canh này . Nàng bắt lấy chút linh cảm đó không dám lơi lỏng , uống tiếp một miếng . Dần dần , toàn bộ một chén canh đầy đã thấy đáy .
Mới một lúc như vậy mà Tịch Tích Chi đã ăn không ít thứ , không kiềm được mà ợ một cái .
Có điều … May mà đáng giá . " Đại tỷ tỷ , muội biết chén canh này dùng nguyên liệu gì rồi . Tỷ viết giúp muội đi ." Nàng vừa ợ vừa kêu người chủ trì tới .
Nữ chủ trì vừa định nhấc bút viết thì Đông Phương Vưu Dục bên cạnh bỗng
nói :" Khỏi phải viết , muội nói thẳng ra đi ... Ta bỏ cuộc . Ta thật sự không đoán ra được nguyên liệu của chén canh này ."
Hắn đã dùng hết toàn lực mà suy nghĩ , chỉ tiếc vẫn không có bản lĩnh
này . Vả lại , hắn tham gia lần tranh tài này chẳng qua là vì giúp vui
mà thôi , cũng chưa từng nghĩ nhất định phải lấy được cái danh đệ nhất .
Ngay cả bệ hạ Phong Trạch cũng chịu lui xuống thứ hai , nếu hắn lấy cái
danh đệ nhất , vậy chẳng phải cố ý quét mặt mũi của An Hoằng Hàn à ?
Trong lòng hắn hơi cân nhắc . Luật Vân quốc và Phong Trạch quốc phải duy trì quan hệ hữu nghị bề ngoài . Bởi vì một khi quan hệ của hai quốc gia căng thẳng tan vỡ , vậy đều ảnh hưởng vô cùng lớn tới mỗi nước .
Người chủ trì dời mắt về phía An Hoằng Hàn , hỏi :" Vị công tử này thì
sao ? Huynh xem thời gian một nén nhang sắp qua , huynh đã nghĩ ra đáp
án chưa ?"
An Hoằng Hàn chuyển khuôn mặt lãnh khốc về phía Tịch Tịch Chi , có lẽ là nghĩ tới chuyện vui vẻ gì đó , khóe môi từ từ nhếch lên thành nụ cười
," Không nghĩ ra."
Một nén nhang từ từ cháy hết ...
Mặt nữ chủ trì hơi cứng ngắc ," Vậy ... Vậy thì để vị tiểu muội muội này nói một chút về đáp án trước đi ."
Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn của Tịch Tích Chi lắc lư , gật đầu , mở
miệng nói ra một đống nguyên liệu . Thỉnh thoảng còn thêm quan điểm của mình , nói XX cùng với XX có thể khiến mùi vị càng đậm đà hơn để mọi
người hiểu rõ về món ăn này .
Nữ chủ trì cầm đáp án vừa được đưa tới trong tay , nghe chuỗi tên Tịch
Tích Chi nói ra thật cẩn thận . Càng đối chiếu thì nàng ta càng cảm thấy tiểu cô nương này lợi hại ...
Không chỉ có thể nếm ra nguyên liệu sử dụng trong canh mà còn đưa ra vài chỗ chưa được .
" Vậy mà hoàn toàn đúng rồi ! Danh