Disneyland 1972 Love the old s
Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321910

Bình chọn: 7.00/10/191 lượt.

phần rồi, Ngu đại nương không cần lo lắng.!”

Đôi môi đỏ xinh đẹp của Ngu Tâm Nhi khẽ hé, tràn đầy ôn nhu từ ái nói: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. . . . . . Phụ thân con xuất môn bên ngoài, hiện nay cũng không chăm sóc con, nếu con có cần gì thì nhớ nói với ta nhé!”

“Ngu đại nương đa tâm rồi” Tần Dĩ Mạt đồng dạng mặt cười như ha nói: “Nơi này là nhà của ta, chẳng lẽ còn có người dám khắt khe ta?”

Ngu Tâm Nhi khóe miệng cứng đờ, thần sắc không kìm được hiện lên một tầng u oán.

Tần Dĩ Mạt nhưng cũng biết là cái u oán này của nàng từ đâu mà đến, từ sau khi Tả Hương Lan qua đời, trên dưới Bạch phủ trong lòng đều biết rõ Ngu Tâm Nhi này chắc chắn sẽ là Bạch phủ tân phu nhân, mà lần này, đợi Bạch Hi từ Tả gia trở về e là sẽ bắt đầu chuyển bị hỉ sự. Nhưng Ngu Tâm Nhi trái chờ phải chờ chờ đến hơn cả tháng trời cũng không thấy Bạch Hi trở về, làm sao mỹ nhân “Tâm như tuyết trắng, lưu ly chất chất” lại không u oán cho được!

“. . . . . . Phụ thân con” – Ngu Tâm nhi lòng đầy hi vọng hỏi: “Chắc có đưa thư đến chứ?”

“Không có ạ!” Tần Dĩ Mạt lắc đầu nói : “Chưa từng có một bức thư nào qua đây” .

Ngu Tâm nhi mày nhíu một cái, vẻ mặt không tin nói: “Thực sự không có sao?”

Tần Dĩ Mạt nghe xong lời nói của nàng, gương mặt nhỏ nhắn liền xìu xuống, nàng bất mãn nói: “Thế nào? Ngu đại nương cho rằng Hà nhi là người miệng đầy lời nói dối sao?”

“Ta, ta không phải có ý này. . . . . .” .

“Người nếu không tin, đợi phụ thân trở về hỏi thì biết, hiện tại Hà nhi mệt mỏi rồi, Ngu đại nương vẫn là mời trở về đi!”

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tần Dĩ Mạt, đôi mắt xinh đẹp của Ngu Tâm Nhi giống như là chịu ủy khuất lớn lao hiện ra môt lớp hơi nước, chỉ thấy nàng chậm rãi đứng dậy, vẫn ôn nhu như cũ nói: “Ta đây đi trước. . . . . . Hà, Hà nhi con dưỡng bệnh cho tốt” .

***

“Thiết! Giả vờ cái gì” Thấy người vừa đi, Thanh Bình mới từ sau tường đi ra, nàng tràn đầy phẫn hận nói: “Bây giờ ai mà không biết tâm tư ác độc của ả, thật khiến cho người ta chán ghét” . Nàng bước vài bước tới bên giường một tay cầm lấy Điệp bách hoa cao kia, căm hận nói rằng: “Ai sẽ ăn cái thứ này nọ ngươi hạ độc vào, muốn hại tiểu thư nhà chúng ta, nằm mơ! ! !”

Tần Dĩ Mạt ngược lại không cho rằng Ngu Tâm Nhi sẽ ở chỗ này hạ độc, nhưng nói đi nói lại, nàng cũng không định ăn cái thứ này!

“Vứt đi cũng được, về phần ngươi sao lại nổi giận đến thế?”

“Nô tỳ thị không quen nhìn ả cái dạng khẩn cấp không đợi được”! Thanh Bình xoa xoa hơi nước trong khóe mắt, trong lời nói có một hận ý không kìm được: “Phu nhân mới mất nửa năm thôi!”

Tần Dĩ Mạt khẽ mỉm cười, hướng nàng vẫy tay, đợi nàng đến gần đưa cho nàng cái khăn tay, ôn nhu nói : “Nương ta phải đi cực lạc thế giới hưởng phúc rồi, sẽ không nhìn thấy những cái chuyện xấu xa đen tối này nữa, đối với nàng lại không phải là chuyện may mắn gì.

“Hơn nữa. . . . . .” Nàng ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia gì đó khó hiểu, nhẹ giọng nói : “Mộng đẹp của Ngu Tâm Nhi sợ là khó có cơ hội mà thực hiện được !”

Cho nên mới nói từ xưa tới nay hồng nhan đã bạc phận mà! “Ý của tiểu thư là . . . . . ?”

Tần Dĩ Mạt lấy bức thư từ dưới gối nằm, quơ quơ trước mặt Thanh Bình, nói: “Cậu gửi thư nói, ngoại công đã làm chủ đem Tả Hương Tú hứa hôn cho cha làm kế thất rồi!”

“Cái gì?” Thanh Bình trừng mắt, biểu tình bất khả tư nghị: “Lão, lão gia đồng ý rồi?” Lấy cái trình độ mê luyến hồ ly tinh kia của lão gia nhà bọn họ, căn bản không có khả năng sẽ đồng ý mà!

Tần Dĩ Mạt khóe miệng cong lên một ý cười trào phúng, lời nói mang theo ý khinh miệt nói: “Chỉ sợ lão cha này của ta, ngay cả động phòng đều làm rồi!”

“Đã bái thiên địa xong ở bên Tả gia rồi?” Nhìn bức thư trong tay, Thanh Bình trừng mắt bất khả tư nghị nói: ” Thế, thế nào nhanh như vậy. . . . . . Lại nói làm sao có chuyện thành thân trực tiếp ở nhà gái! Cũng không phải tuyển con rể tới cửa mà .

“Hừ. . . . . . Khẳng định là giở thủ đoạn gì rồi!” Nếu không cái người cha si tình như hắn làm sao có khả năng sẽ đáp ứng.

“Mặc kệ nàng dùng thủ đoạn gì ép lão gia cưới nàng, nô tỳ đều phải cảm tạ nàng rất nhiều” – Trên mặt Thanh Bình tràn đầy tia hưng phấn, chỉ nghe nàng nói rằng: “Hồ ly tinh kia còn chờ lão gia về thành thân đấy! Lần này được rồi, ta xem ả làm sao có thể bày ra một bộ thánh mẫu bồ tát kia nữa, muốn làm nữ chủ nhân của Bạch phủ chúng ta? Hừ! Kiếp sau đi! !”

Nhưng mà, Tần Dĩ Mạt lại không cao hứng bao nhiêu, nàng vừa dựa vào gối mềm vừa thì tầm tự nhủ: “Sợ chính là, cái đóa hoa thánh mẫu kia không đi, lại đến làm một con ong chúa!”

Nửa đêm, Tần Dĩ Mạt nằm trên giường xoay tới xoay lui, khó ngủ!

“Cốt truyện phát sinh biến hóa” – Sau khi nhận được lá thư ấy, trong đầu liền hiện lên một ý nghĩ như vậy, nguyên bản cái người nên trở thành thê tử Bạch Hi là Ngu Tâm Nhi lại biến thành Tả Hương Tú – một người chưa từng xuất hiện trong truyện. Như vậy —— có thể sẽ ảnh hưởng đến cốt truyện sau này nhỉ? Tần Dĩ Mạt lo lắng suy nghĩ, nàng không thể quên được hai cái điều kiện chết tiệt để được về nhà.

Nhưng mà cái âm thanh máy tính kia cũng không có vang lên, nghĩa là c