XtGem Forum catalog
Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322215

Bình chọn: 7.5.00/10/221 lượt.

ạch Liên Nhi ngước gương mặt đầy nước mắt, đau lòng thốt lên: “ Nam Cung ca ca huynh không cần đi, không cần

đi….Liên Nhi không muốn huynh đi!”

“Liên Nhi ngoan.” – Trên mặt Nam Cung Phong Hoa hiện lên vẻ bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn về phía Tần Dĩ Mạt cầu cứu.

Nhưng mà Tần tiểu thư của chúng ta chính là đang xem trò hay đó! Nàng ước gì

hai người cứ “ triền miên” lợi hại thêm một chút nữa mà! Làm sao lại đi

làm mình cụt hứng chứ, đương nhiên là chớp chớp mắt xem như không thấy.

Nam Cung Phong Hoa hết cách, không làm được gì khác hơn là nhẫn nại dỗ dành thân ảnh bé nhỏ trong lòng.

Nhưng dường như tiểu Bạch Liên Hoa bị tin tức hắn muốn đi kích thích đến mơ

hồ, nên hoàng toàn không nghe hắn giải thích, lại còn kích động thêm,

chỉ thấy nàng trên không nghe dưới không nghe tức giận nói: “Muội, muội

biết, là huynh thấy vết thương trên mặt Liên Nhi sắp khỏi rồi, cho nên

mới đi đúng không! Nếu như là như vậy, muội thà vết thương trên mặt muội vĩnh viễn không khỏi….” – Nàng nói xong, bắt đầu lấy tay cào lấy mặt

mình, dường như quyết tâm muốn phá mặt mình một lần nữa.

“Liên Nhi muội muội, Liên Nhi muội muội, muội đừng như vậy. . . . . .” – Nam

Cung Phong Hoa nắm lấy tay của Bạch Liên Nhi, lo lắng kêu lên.

“Nhưng muội không muốn xa Nam Cung ca ca!” – Bạch Liên Nhi kích động không gì sánh được thốt lên.

“Liên Nhi muội muội. . . . . .”

“Nam Cung ca ca. . . . . .”

Khóe mắt Tần Dĩ Mạt điên cuồng co rút, trong đầu thực ra cực kì khâm phục,

hai người kia quả nhiên là thời khác nào cũng có thể biểu diễn kịch

Quỳnh Dao nha! Được rồi, chính mình không cần làm chậm trễ cặp đôi người ta nói chuyện yêu đương đâu, nhanh chóng rút đi! Nàng hơi hơi cúi người, bước chân nhanh chóng bước về phía cửa.

“Ai u, mẹ của ta ơi!” Ra ngoài cửa, Thanh Thảo bên cạnh khâm phục thè lưỡi: “Liên Nhi tiểu thư này cũng không biết xấu hổ nha! Cư nhiên lại nhào

vào trong lòng nam nhân như thế này” .

Hừ! Này thì tính gì, người ta sau này đóng vai một chân đạp bốn thuyền đó.

Tần Dĩ Mạt lại quay đầu nhìn vào phòng, thầm nghĩ : “ Hai người này gặp mặt e cũng là lúc kịch tình chân chính bắt đầu, cũng không biến lúc đó có

thể hay không thoát được số phận vật hi sinh, có thể hay không trở lại

thế giới cũ.

Nam Cung Phong Hoa cuối cùng vẫn đi, dưới biểu tình cảm tạ của phu phụ Bạch phủ, dưới ánh mắt lưu luyến không rời của Bạch Liên Nhi, bắt đầu lên

đường trở về nhà.

Buổi chiều, Tần Dĩ Mạt dùng bữa xong, hỏi Thanh Bình : “ Này nọ đã đem đi hết chưa?”

” Hồi tiểu thư, nô tỳ đã tự tay đem khối long đằng ngọc bội kia giao đến

cho tiểu hồ ly tinh rồi” – Thanh Bình tức giận không nguôi nói: “Tiểu

thư, cô sao lại giúp đỡ ả chứ!”

“Được rồi, đừng nói lời vô ích!” Tần Dĩ Mạt nhẹ nhàng trừng nàng một cái, lại nói tiếp: “Ngươi nghe rõ cho ta, Bạch phủ chúng ta hôm nay không thể so với ngày xưa, hai vị phu nhân nếu đã vào cửa, thì các nàng là thê tử

của lão gia, là chủ tử của các ngươi, sau này không được một tiếng hồ ly tinh, hai tiếng hồ ly tinh, có nghe thấy không?”

“Vâng!” Thanh Bình bĩu môi, không tình nguyện đáp.

Tần Dĩ Mạt biết nàng vì chuyện Tả Hương Lan mới hận mẹ con họ, nhưng nếu

ván đã đóng thuyền, vẫn là nghĩ đến sau này mới là đúng đường chứ!

“Để ta tiếp tục sử dụng nhân thủ nương lưu lại” Tần Dĩ Mạt ánh mắt quyết

định, lạnh lùng nói: “Tất cả mọi chuyện xảy ra trong Bạch phù này, người đầu tiên biết phải là ta, ân?”

“Tiểu thư, cô yên tâm đi!” Thanh Bình đáp: “Chúng ta đã sắp xếp người theo

dõi họ, nhất cửa nhất động của bọn họ sau này, tiểu thư cô đều sẽ rõ như lòng bàn tay.”

“Cẩn thận mọi chuyện, tuyệt đối không thể khinh thường! Đặc biệt là bên cạnh Dương nhi,, phải bảo vệ đồng tường thiết bích!”

“Vâng!” – Thanh Bình cuối người đáp.

“Chỉ mong mọi chuyện thuận lợi!” Tần Dĩ Mạt âm thầm thở dài.

Thời gian trôi qua, năm tháng lưu chuyển, trong nháy đã trôi qua bảy năm.

Thiên Nguyên năm thứ ba mươi lăm, đầu tháng sáu, sắc trời âm u, hai thân ảnh

tinh tế mặc vải bố y lén lén lút lút trốn ở dưới gốc tường Bạch phủ.

“Tiểu thư, cô thực sự muốn rời nhà trốn đi ạ?” – Một người giống như nha hoàn lo lắng hỏi.

“Hừ…Bản tiểu thư mới không cần gả cho cái gì Mã thiếu gia kia!” – Một người

khác, âm thanh như tiếng chim hoàng anh thánh thót vang lên :” Cha và

nương không nghe ý của ta, không để ý hạnh phúc của ta”.

“Lão gia cùng phu nhân đều là vì tốt cho cô thôi!”

“Được rồi, được rồi, ngươi không cần nói nhiều nữa! Dù sao hôm nay ta nhất

định phải rời đi, ngươi nếu nói thêm một câu nữa, ta sẽ không mang theo

ngươi đâu!”

“Được rồi! Được rồi! Tiểu Tinh Đình biết rồi ạ! Kia tiểu thư…chúng ta là muốn chạy tới chỗ nào chứ?”

“Khụ khụ…Không biết ngươi đã nghe nói qua thiên hạ đệ nhất võ lâm đại hội chưa?

“Võ lâm đại hội?”

“Đây chính là chuyện lớn nhất trong giang hồ đó! Việc lớn hiếm có như vậy, chúng ta đương nhiên là muốn đi mở rộng tầm mắt rồi”

Lại nói, võ lăm đại hội năm nay là tại “Vô Ưu sơn trang” ở Nam Cung gia mời dự họp, trong lòng nàng tràn đầy ngại ngùng cùng vui mừng nghĩ : Không

biết Nam Cung ca ca thấy nàng qua đó,