XtGem Forum catalog
Duyên Hề

Duyên Hề

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324895

Bình chọn: 9.5.00/10/489 lượt.

ên, hai mươi

lăm tháng sau, chúng ta lại nhìn vật nhớ người. Mẹ ngươi để lại cho ngươi rất

nhiều di vật, ngươi mỗi tháng

mang một món , chúng ta hướng về nó mà hoài niệm mẹ ngươi, cũng là chuyện tốt.

Hai năm qua cũng là như vậy mà trãi qua." Hoàng hậu có chút thở dài nói.

"Đúng

vậy, mẫu hậu, Hề Nhi nhớ kỹ."

"Ngươi

hôm nay, rất nhiều chuyện cũng không nhớ được rồi, Vu Nhi là nha đầu từ nhỏ đi

theo ngươi. Ta xem nàng rất đáng tin, nếu là có cái gì không biết , có thể hỏi

nàng. Còn có, ngươi lần này đại nạn không chết, đúng là nhờ mẹ

ngươi phù hộ, trở về tướng phủ vì nàng thắp nén hương đi."

"Dạ,

Hề Nhi nhớ kỹ." Thủy Dạng Hề thi lễ một cái, "Vậy mẫu hậu, Hề Nhi cáo

lui."

Thủy

Dạng Hề bái biệt hoàng hậu, trở ra cung Phượng Nghi, một đường vọt xuống tìm

kiếm thân ảnh người kia, chẳng qua là không có nơi nào tìm kiếm được. Tìm một

hồi mệt gấn chết, chỉ đành phải bỏ cuộc. Vừa đi, vừa hồi tưởng đến tình cảnh

mới vừa rồi, cảm giác, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại nói không

ra không đúng ở nơi nào, cảm giác này tựa như trong tai nghe thanh âm cạo kéo

của thủy tinh rất khó chịu nhưng không biết làm thế nào, không tự chủ đành phải

cắn chặc hàm răng.

Bất

quá, nghĩ không ra, cũng không muốn nghĩ nữa. Nắm mãi một chuyện không tha,

cũng không phải là tính cách của nàng. Đành cười cười lắc đầu. Trở ra cửa cung,

thật bất ngờ, đã có chiếc xe ngựa ở nơi đó chờ, không nghĩ tới Tam hoàng tử

cũng có thời điểm cũng là người tốt như vậy .

Bất

quá, cũng có thể đang chờ nàng trở về hưng sư vấn tội đây.

Đúng

như dự đoán, vừa vào cửa phòng đã nhìn thấy Nam Cung Ngự Cảnh nằm ở trên

giường, nhàn tản xem sách, nhìn thấy nàng vào cửa, chỉ miễn cưỡng liếc nàng một

cái, liền nhìn trở về quyển sách: "Ngươi rốt cục cũng trở về rồi, hoàng

tử phi của bổn hoàng tử, ngươi thật đúng là biết cách để cho bổn hoàng tử chờ

a." Hắn tiện tay lật ra một tờ giấy, ngay cả mắt cũng không nhìn xuống.

Thủy

Dạng Hề nhìn thấy hắn nằm ở trên giường của mình, quả thực tức điên rồi, đó là

giường của nàng, không phải của hắn. Nàng bình sinh ghét nhất người khác đụng

vào đồ vật của nàng, nhất là giống như giường thuộc loại đồ vật cá nhân, nhưng

hiện tại, hắn nhàn nhã nằm cả người ở trên

giường của nàng. Nàng nhíu mày, oán hận nhìn hắn một cái, đối với Vu Nhi

nói: "Vu Nhi, ngươi trước đi ra ngoài. Ta muốn hảo hảo cùng Tam hoàng tử

nói chuyện một chút." Nàng cố ý tăng thêm hai chữ hảo hảo.

Vu Nhi

gật đầu, không khỏi lo lắng nhìn Thủy Dạng Hề một cái, liền tới cửa đi ra

ngoài.

Thủy

Dạng Hề cũng không nóng lòng mở miệng, chỉ ngồi ở bên cạnh bàn, thong thả ung

dung uống trà, nói thật, nàng rất thích trà cổ đại , so sánh với hiện đại thật

sự là uống ngon hơn rất nhiều.

Lần

này, nàng không mở miệng trước.

Qua một

lúc lâu, Nam Cung Ngự Cảnh ngồi dậy, nhìn Thủy Dạng Hề, từ lần trước ở Tử Thần

Lâu nhìn thấy nàng, nàng thật có điểm không giống như lúc trước. Trải qua

an bài ở bên người nàng, được hồi báo lại, so sánh với trước kia, đã trầm tĩnh

cùng nội liễm nhiều hơn, thiếu hẳn phần liều lĩnh và điêu ngoa, ánh mắt trong

trẻo lạnh lùng sắc bén, phảng phất như có thể nhìn thấu nội tâm người khác. Mà

hôm nay theo lời nói kia ở trước mặt hoàng hậu, tựa hồ không hợp với tính tình

cùng phong cách xử thế của nàng sau khi tỉnh lại, đây cũng chính là nguyên nhân

tại sao hiện giờ hắn phải ở chỗ này .

Nam

Cung Ngự Cảnh cười cười, đi tới, một tay chống đỡ đầu, nghiên mặt nhìn nàng:

"Hề Nhi không phải là muốn cùng ta hảo hảo nói chuyện một chút sao? Tại

sao ngược lại không nói lời nào vậy?" Thanh âm ôn nhu, lại xen lẫn một tia

oán giận.

Thủy

Dạng Hề cả kinh đem một ngụm trà thẳng phun ra ngoài, thiếu chút nữa sặc đến

nàng nói không ra lời. Nàng liếc mắt nhìn hắn, chỉ thấy hắn vẻ mặt mang

nét cười, hồn nhiên vô hại, trong mắt tràn ngập ủy khuất, đáng thương giống như

hài tử bị cướp mất phần thưởng, thật vô tội nhưng lại không thể làm gì được.

Trời,

này Nam Cung Ngự Cảnh cũng quá tuyệt đi, thật là so sánh với diễn viên còn diễn

hay hơn, nếu không phải nàng chính mắt thấy hắn lãnh khốc, thật đúng là sẽ bị

lừa gạt bởi biểu hiện lúc này của hắn. Thủy Dạng Hề đứng dậy khụ khụ không

ngừng, nàng là thật bị bị sặc.

Nam

Cung Ngự Cảnh vỗ lưng của nàng: "Hề Nhi, thì ra là ngươi thấy ta lại kích

động như vậy a, ta đây sau này

có phải hay không nên thường tới đây với ngươi. Hoặc là, dứt khoát ngươi mang

đến Lâm Thủy các, như thế nào?"

Lâm

Thủy các? Đây không phải là chỗ ở của Nam Cung Ngự Cảnh hay sao? Thủy Dạng Hề

đẩy ra hắn, "Khụ. . . . . . Khụ. . . . . . Nam. .

. . . . Khụ. . . . . .Nam Cung Ngự Cảnh. . . . . .

Khụ. . . . . . Ngươi. . . . . . Khụ. . . . . . Ngươi hãy giống như ngươi trước

kia như vậy tương đối khả ái, còn bây giờ thật đúng là làm người ta khó lòng

phòng bị." Trong lòng quýnh lên, hơn nữa bị nước làm cho nghẹn rồi, đã

nói ra tiếng lòng.

Khả ái?

Hắn có thể dùng khả ái để hình dung hắn sao? Nam Cung

Ngự Cảnh? Hừ hừ, nàng thế nhưng gọi hắn là Nam Cung Ngự Cảnh, hơn nữa gọi được

r