Teya Salat
Gả Cẩu Tùy Cẩu

Gả Cẩu Tùy Cẩu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322441

Bình chọn: 7.5.00/10/244 lượt.

hìn thấy chú chó nhỏ của cô không.

Vì thế cô bật đèn suốt đêm, trách mình hôm trước sơ ý khiến Tổ Đức bỏ nhà đi, c­ứ nghĩ đến Tổ đức lưu lạc ở ngoài, không có đồ ăn, không có chỗ ngủ, cô liền khổ sở cả đêm không thể ngủ yên.

Cô mệt mỏi đi vào công ty, vừa vào cửa, cô gái trực tổng đài liền lập tức đứng dậy.

“Phó tổng.”

“Chào buổi sáng……” Cô phất phất tay, vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, cô gái trực tổng đài khổng để ý vẫn vui vẻ đi đến.

“Tổng giám đốc đã trở lại.”

Lâm Thục Huệ phút chốc ngẩng đầu, vì cái tin ấy phút chốc kinh ngạc không nói lên lời.

“Cái gì? Anh ta đã trở lại?”

“Đúng vậy.”

Lâm Thục Huệ giật mình, tiếp theo lập tức nhanh chóng đi đến văn phòng của Vương Tổ đức, bình thường cô đều gõ cửa, nhưng lần này xông thẳng vào, mà khiến cô kinh ngạc hơn là, nhìn thấy Vương Tổ Đức đang nói chuyện điện thoại.

Anh ngẩng đầu nhìn cô một cái, nhấc tay bảo cô chờ một chút, tiếp tục nói chuyện điện thoại, mà Lâm Thục Huệ đứng ở cửa kinh ngạc nhìn anh.

Mất tích một tháng trời, nay lại ở trước mắt, đột nhiên xuất hiện ở văn phòng.

Cô vẫn nghĩ đến anh ta đã xảy ra chuyện, lo lắng anh ta gặp phải chuyện gì, nhưng là hiện tại Vương Tổ Đức đã trở về ngồi nói chuyện điện thoại, thoạt nhìn tinh thần anh ta khá tốt, không khác gì một tháng trước, vẫn rất anh tuấn, vẫn cùng kiểu tóc, mặc bộ đồ tây lên người, trông rất đẹp trai.

Nghe thấy anh đã trở lại, đầu tiên cô thấy rất kinh ngạc, sau khi nhìn thấy anh, cô lại thấy sợ, nhớ đến một tháng qua, cô vì anh mà ngày ngày tăng ca, bận tối mày tối mặt, lại nhìn thấy anh thoải mái nói chuyện điện thoại, trên mặt còn cười cười, phảng phất như dù có xảy ra chuyện gì cụng không làm anh thảy đổi, một ngọn lử bốc lên trên đầu, thì ra những lo lắng trước đây của cô là dư thừa.

“Tốt, cám ơn, hẹn gặp lại.” Vương Tổ Đức cúp điện thoại, khi anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt đang tối sầm lại của Lâm Thục Huệ.

Nếu là một tháng trước, anh đã sẵn sàng nghênh tiếp quân địch, hơn nữa cảm thấy thái dương huyệt run lên, dùng hết sức tranh luận với cô, nhưng hiện tại, anh lại cảm thấy bộ dạng tức giận của cô thật đáng yêu, bởi vì cách nhìn của anh đối với cô đã không giống như trước.

Anh đứng lên.“Thục Huệ.”

“Vương –” Hai chữ còn lại chưa kịp phát ra miệng, cô đã kinh ngạc kêu lên.“Anh gọi tôi là gì?”

Vương Tổ Đức nghĩ nghĩ, hỏi lại cô.“Tôi gọi cô là cái gì?”

“Ang gọi tôi…… Thục Huệ.”

“A, thì sao? Như vậy rất kỳ quái sao?” Anh cố ý, lại giả bộ không biết gọi cô là Thục Huệ có gì không phải.

“Đương nhiên kỳ quái a, bình thường anh đều gọi tôi là Lâm phó tổng hoặc Lâm tiểu thư.” Thật kì quái nha, hại da gà của cô nổi hết lên.

“Phải không? Nhưng tôi thích gọi cô là Thục Huệ, như vậy có vẻ thân thiết, cô cũng có thể gọi tôi là Tổ Đức.”

Đề nghị của anh làm cô mở to mắt, đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra nha, cô với anh chỉ là cộng sự, dựa vào chức vụ, trách nhiệm, anh gọi cô là Lâm phó tổng hoặc là Lâm tiểu thư, còn cô gọi anh là Tổng giám đốc hoặc gọi cả họ cả tên anh ra.

Cô đã quen gọi như vậy, cũng thấy không có gì không ổn, nhưng Vương Tổ Đức này lại ở đây thảo luận với cô về vấn đề xưng hô? Còn đề nghị gọi hẳn tên sẽ có vẻ thân thiết?

Đầu anh không có vấn đề gì chứ? Anh làm cho cô há hốc mồm, cảm thấy hình như anh đã thay đổi, khiến cô quên mất cô đến văn phòng anh là vì cái gì. 6.1Ngoại trừ công việc căn bản Lâm Thục Huệ không biết cùng Vương Tổ Đức tán gẫu cái gì?

Ngồi trong nhà hàng Italy, cô đột nhiên nghĩ đến, từ khi cùng Vương Tổ Đức kinh doanh công tác cho nên đến nay, bọn họ chưa từng cùng nhau dùng cơm, đây là lần đầu tiên.

“Nhà hàng này Cesar salad khai vị thực đáng khen, ngoại trừ rưới lên trên nước sốt đặc chế, còn rắc lên pho-mát mài nhỏ nhập khẩu, cực kỳ thơm, “em” nhất định phải nếm thử.” Vương Tổ Đức vì cô mà thuyết minh.

Cô nhún nhún vai.“Tôi không ý kiến.”

“Cho một dĩa.” Anh nói với bồi bàn, tiếp theo lại giới thiệu một món chính tinh tế khác. “Chân vịt dùng cùng gỏi, đây là món ăn được bếp trưởng đề cử, em nhất định phải nếm thử, hoặc là món thịt heo quay tẩm mật ong cũng rất đáng nếm thử….”

“Đợi chút.” Cô ngăn anh lại.“Cho tôi một phần mỳ ý hải sản là ổn, đừng quên, chúng ta còn có rất nhiều chuyện muốn thảo luận, nếu anh chọn mấy món kia, sẽ tiêu phí rất nhiều thời gian không cần thiết.”

“Có quan hệ gì, chỉ là ăn một bữa cơm, không mất nhiều thời gian lắm.”

“Không được, thời gian chính là tiền bạc, anh mất tích một tháng, đã lãng phí rất nhiều thời gian.”

Không khí đột nhiên đông cứng lại, cô biết Vương Tổ Đức nhất định sẽ mất hứng khi cô nói như vậy, nhưng cô đến để bàn việc, mà cô đoán hai người đại khái sắp tranh cãi.

Ngoài ý muốn, Vương Tổ Đức chỉ trầm mặc trong chốc lát, chẳng những không cùng cô tranh luận, ngược lại gật gật đầu.

“Em nói đúng, công việc quan trọng.”

Hả?

Cô thực kinh ngạc nhìn phía anh đang mang vẻ mặt mỉm cười, mang theo hàm ý xin lỗi.

“Thực xin lỗi, anh chỉ là rất muốn giới thiệu một ít món ăn ngon cho em, lại đã quên sự vất vả một tháng qua của em.”

Thái độ thành khẩn của anh làm cô không khỏi ngây người, nếu